Cả thân hình to lớn đồ sộ của vật chủ
giống như một quả núi nhỏ ầm ầm di chuyển. Điều kinh ngạc ở
đây là với thân hình nặng nền như vậy nhưng tốc độ của nó lại không hề chậm chút nào. Chỉ thấy mặt đất khẽ rung rinh theo
bước chân vật chủ bước ra. Từng bước của nó rất dài, mỗi
bước gần như là nhảy chứ không phải là bước nữa.
Trước
khi Trần Phong kịp làm ra hành động gì đó, vật chủ đã kịp
hoàn thành chuỗi động tác kia. Sải chân thứ năm được nó bước
ra, cả thân người của vật chủ giống như đạn pháo rời khỏi mặt đất bay lên trong không trung.
_Nó… nó…
Trần Phong
sợ hãi đến cứng đờ người, ngẩng đầu nhìn lên không trung lắp
bắp không thành câu, Vật chủ kia chỉ trong nháy mắt đã nhảy lên ở ngay phía trên đầu bọn hắn. Những người khác là lần đầu
thấy vẻ mặt này của Trần Phong, không khỏi tò mò ngẩng đầu
nhìn tới chỗ mà ánh mắt hắn đang hướng tới.Không nhìn thì thôi, vừa mới thấy bóng dáng của vật chủ khủng bố
đã làm cho mọi người sợ đến kinh hồn bạt vía, hai chân dường
như trở nên bủn rủn không nghe theo lệnh.
Vật chủ này
phải cao đến hơn năm mét, thân hình giống như một cỗ xe tăng thu
nhỏ tràn đầy lực lượng. Đặc biệt là cây cột gỗ to như cột
đình được nó vác trên vai. Chỉ cần tưởng tượng đến việc bị
nó đập trúng đã đủ làm người ta khiếp đảm.
“ ̀m…”
Một âm thanh lớn như tiếng pháo nổ vang lên. Vật chủ nặng nề đáp
xuống đất ngay trước mặt mọi người. Khói bụi mịt mù, mặt đất dường như rung chuyển sau cú đáp kia. Nó đứng đó thấp thoáng
giống như một người khổng lồ đang nhìn chằm chằm vào những
sinh vật yếu ớt trước mặt.
Trong lúc mọi người còn đang
sững sờ, không một hành động nào báo hiệu trước, cây cột gỗ
khổng lồ trên vai nó bỗng dưng ầm ầm đập xuống người đi đầu
là Lê Thành đang cõng Huy.
_Mau tránh.
Trần Phong
và Dũng gần như cùng lúc làm ra phản ứng. Hắn lao tới phía
trước nắm lấy bả vai Lê Thành, kéo ngã cả hai người sang một
bên. Dũng thì gầm nhẹ, cơ bắp trên người cậu ta nổi đầy gân
xanh, đưa hai cánh tay lên cao đầu chặn lại.
Cây cột gỗ ầm ầm đánh xuống, đập mạnh vào hai cánh tay người sói của Dũng. Sức mạnh của vật chủ này cực lớn, cậu ta chỉ cảm thấy hai
cánh tay tê rần, đầu gối trùng xuống, thế nhưng miễn cưỡng vẫn có thể đỡ được.
Thế nhưng sự khủng bố của vật chủ
nào chỉ đơn giản có vậy. Chỉ thấy cây cột gỗ trong tay nó lại giơ cao lên lần nữa. Sau đó giống như con người ta đóng đinh vào gỗ, điên cuồng đập xuống Dũng.
“Bộp… bộp… bộp…”
Máu phun ra từ khóe miệng của Dũng, chỉ mới vài giây, thế nhưng
cậu ta đã bị vật chủ đánh đến hoa cả mắt, hai chân bắt đầu
run rẩy. Mỗi một lần cây cột gỗ kia nện xuống là Dũng lại có cảm giác xương cốt trong cơ thể mình bị đánh đến rạn vỡ hết
cả ra.
Trần Phong kéo ngã Lê Thành và Huy, sau đó như tên
bắn lao về phía bên cạnh con quái vật. Hai tay hắn nắm lại,
làm ra một động tác giống như quật gậy bóng chày, quét ngang
hông đánh mạnh về phía con quái vật. Tiếng gió vun vút, trong
khoảnh khắc trên tay Trần Phong bỗng dưng xuất hiện thanh chiến
đao màu bạc sáng loáng.
Nói đến Dũng, cậu ta cố gắng
chống đỡ đến đập thứ tư thì không chịu nổi nữa, vội vàng
dùng hết sức né sang một bên. Xương cốt trên người Dũng rão
rượi, giống như mới bị xe tải đâm phải.