Liễu Thiên bây giờ cũng không có nhiều đồ cho lắm, hắn lấy mấy thứ mua
được ở Xuân Đô đưa lên trước chỉ hoàn, ý niệm khẽ động một cái thì như
có một sức mạnh vô hình từ chỉ hoàn phát ra hút những đồ đó vào bên
trong.
Nhìn lại bên trong thì Liễu Thiên chỉ thấy một đống hỗn độn mà thôi. Tất cả được đổ thành một đống. Ngọc thạch, binh khí cổ, đồ gốm, trang sức,
sách vở,… cả đống đồ lẫn lộn không biết đâu mà lần. Liễu Thiên lại động ý niệm muốn lấy thử một miếng ngọc thạch ra!
Cộc Cộc…Cộc!
Liễu Thiên há hốc mồm nhìn đống đồ bị đổ ra ngoài sàn.
May là những kệ giá, tủ bàn bên trong đã được thứ gì đó giữ lại không có đổ ra nếu không thì đúng là mệt rồi. Hắn lắc đầu lại nhặt những món đồ
kia lên bỏ vào. Hắn biết mình không có nguyên thần nên việc điều khiển
không thuận lợi nên mới xuất hiện vấn đề như vậy.
Liễu Thiên mỉm cười, hiện tại hắn cứ coi nó như là nơi bỏ đồ bình thường vậy, đằng nào nhưng thứ này hắn cũng không có dùng đến hàng ngày nên
cũng không quan trọng nó đổ ra tất cả hay bỏ vào tất cả. Cứ có chỗ chứa
là được rồi!
Xong xuôi tất cả, Liễu Thiên liền sửa sang quân áo rồi đi ra sân tập.
Trời hôm nay không có nắng, ánh sáng tran hòa, không khí mát mẻ dễ chịu.
Trên sân tập, sau khi kết thúc những bài tập thể lực và quyền pháp, Liễu bây giờ chính là luyện đến kiếm pháp. Dù sao hắn cũng luyện những kỹ
năng cơ bản của kiếm được mấy tháng rồi, đến hôm nay cũng nên luyện chút chiêu thức xem sao?
Lôi Phá Kiếm pháp, Liễu Thiên đã nghiên cứu nó rất nhiều lần rồi. Kiếm
pháp này thích hợp với dùng đoản kiếm, cần kiếm có độ cứng cao, trọng
lượng trung bình, độ sắc bén bình thường.
Đó là yêu cầu với kiếm nhưng không nhất thiết phải dùng kiếm như vậy,
chỉ là Lôi Phá kiếm pháp khi luyện đúng loại kiếm như trên thì có hiệu
quả cao hơn mà thôi. Liễu Thiên thì đầu tiên muốn luyện một thanh đoạn
kiếm nhưng sau dần hắn cảm thấy đoản kiếm quá ngắn và nhẹ, khi chiến đấu không hợp với phong cách của hắn nên hắn đã đổi qua dùng trường kiếm.
Thanh trường kiếm hắn đang dùng chính là thanh kiếm Hứa Vĩnh Thiên đưa
cho. Hắn cảm thấy thanh kiếm này cũng rất tốt, trọng lượng khá lớn, độ
dài vừa đủ, sắc bén có thừa, độ nhọn cũng được. Từ hôm đi Xuân Đô về hắn cũng đã luyện với thanh kiếm này nhiều lần rồi nên khá quen thuộc. Hôm
nay chính là dùng thanh kiếm này luyện Lôi Phá.
Dù thanh kiếm không thích hợp để luyện nhưng vẫn có thể luyện được có
điều là thêm chút khó khăn mà thôi. Nhưng khó khăn phải tự biết khắc
phục và khi khắc phục được thì khó khăn kia sẽ thành điểm mạnh của mình.
Nói đến Lôi Phá kiếm pháp thì không phải chủ yếu là công kích lôi điện
mà nói đến chính là tốc độ. Tất cả đều cần tốc độ cực cao nhanh như lôi
điện, công kích đối thủ không kịp phòng bị. Nó có tổng cộng năm chiêu
lần lượt là Lôi Viên quyết, Lôi Điểm, Lôi Biến, Lôi Chảm, Lôi Kích.
Lôi Viên Quyết là chiêu vận hành nguyên thần di chuyển hỗ trợ luyện kiếm và hành kiếm, khi này nguyên thần trong cơ thể sẽ di chuyển đến các đại huyệt quan trọng trên cơ thể sau đó tập trung lại tại cái huyệt ở cánh
tay để xuất nguyên thần dụng kiếm. Tốc độ nguyên thần vận chuyển cần
phải nhanh và lưu loát, kích hoạt mạnh vào các đại huyệt thì mới tạo ra
hiệu quả.
Nếu tu vi từ Khai Minh cảnh trở lên thì nguyên thần sẽ vận hành bao bọc
lên cả thanh kiếm đang dùng tạo thành một thể. Đây là chiêu cơ bản và
bắt buộc phải luyện thành thì mới luyện các chiêu phía sau.
Chiêu thứ hai – Lôi Điểm.
Lôi Điểm là một chiêu luyện tập cảm nhận tốc độ và quỷ đạo của công kích của mình lẫn đối phương khi chiến đấu ở tốc độ cao. Chiêu này sẽ làm
tăng tốc độ phản xạ lên. Nếu ngoài Khai Minh cảnh, nguyên thần có thể
xuất ra ngoài cơ thể thì Lôi Điểm này sẽ theo phản xạ tự tạo ra những
điểm lôi quang đón đầu công kích nhẹ vào cơ thể. Đây có thể coi là một
chiêu kiếm tâm, kiếm nhãn và chuyên về phòng thủ nhiều hơn.
Chiêu thứ ba – Lôi Biến.
Lôi Biến là chiêu công kích cực mạnh và nhanh. Đây là một chiêu nhất
kích tất sát, đánh khi đối phương không đề phòng có thể một kiếm lấy
mạng đối phương. Điều quan trọng là khi công kích xong cơ thể sẽ bị tổn
thương dẫn đến sững lại một chút thời gian mới dùng được võ học khác.
Đây chính là điểm yếu chí mạng của Lôi Biến! Chính vì thế phải kết hợp
với một môn di biến khinh công để rút lui. Trên Khai Minh cảnh khi xuất
kiếm lối điện sẽ bắn ra nhiều đường kiếm ti làm loạn đối thủ.
Chiêu thứ tư – Lôi Trảm.
Lôi Trảm là một chiêu dùng toàn sức bổ mạnh vào đối thủ, chiêu này cần
mạnh mẽ dứt khoát, khi kết hợp với nguyên thần sẽ tạo ra lôi điện bao
bọc lấy kiếm. Nếu trường hợp ngoài Khai Minh Cảnh có thể phóng ra đạo
Lôi Trảm công kích từ xa giống như kiếm khí vậy. Chiêu này luyện đơn
giản đồng thời cần phải có nguyên thần dồi dào mới đem lại hiệu quả cao. Đây chính là một chiêu lấy thịt đè người.
Chiêu thứ năm – Lôi Kích.
Lôi Kích cũng gần giống với Lôi Biến nhưng nó đặc biệt hơn là nó có lực
công kích mạnh hơn với lượng lôi điện cuồng bạo phóng ra khi ở ngoài
Khai Minh cảnh. Đồng thời chiêu này cũng là một tổ hợp sáu nhát đâm công kích liên tục nhát sau mạnh hơn nhát trước.
Vận chiêu này sẽ làm cơ thể đạt được cực tốc di chuyển quanh đối thủ để
ra chiêu, nhưng điểm yếu chính và rất tổn hại kinh mạch, yêu cầu phải
rèn luyện thần thể rất nhiều. Và một điều nữa là khi tu vi tăng cao mà
cường độ cơ thể thấp hơn thì không được dùng chiêu này nếu không sẽ bị
bạo thể mà chết.
Nguyên nhân này là do khi dùng Lôi Kích nguyên thần sẽ vận hành trong cơ thể với tốc độ cực nhanh để kích hoạt sự hoạt động của cơ thể. Mà khi
này tu vi tăng cao, nguyên thần tiến giai dẫn đến mỗi hạt có năng lượng
lớn hơn nhiều. Vì vậy nếu cơ thể mà tăng tiến không kịp sẽ không thể nào chịu nổi sự phản chấn của chiêu Lôi Kích này và lúc đó sẽ rất dễ trở
thành phế nhân.
Năm chiêu nói ra công dụng thì như vậy nhưng thực tế lại mấy ai luyện
được hết. Thực ra thì đã không mấy ai luyện được chiêu Lôi Kích cả.
Chiêu này khó luyện vô cùng, đồng thời yêu cầu cơ bản cũng rất cao. Nó
khó cả chiêu thức lẫn cách vận khí. Nhưng khó mấy thì Liễu Thiên cũng
không vội, hắn đầu tiên vẫn bắt đầu luyện chiêu đầu tiên là Lôi Viên
Quyết.
Lôi Viên Quyết trước đây hắn đã nghiên cứu và vận hành thử rất nhiều lần tại các buổi học về huyệt đạo. Có điều là hắn chưa từng thử vừa vận
hành vừa luyện kiếm. Bây giờ hắn lại không có nguyên thần nên việc này
càng khó.
Nhưng hắn cũng không phải không có cách, hắn vẫn diễn luyện kiếm quyết
mà không cần nguyên thần. Theo như trong kiếm phổ, Liễu Thiên liền bắt
đầu diễn luyện ra những đường kiếm nhẹ nhàng uyển chuyển quanh cơ thể,
cùng với đó cơ thể hắn cũng di chuyển theo những hình đồ trong đó.
Những động tác nhẹ nhàng như tập thể dục dưỡng sinh này kết hợp với việc vận hành nguyên thần trong kinh mạch lại có một tác dụng vô cùng rõ
ràng. Theo mỗi động tác thì nguyên thần sẽ dồn và những điểm trọng tâm,
đây chính là cách vận hành nguyên thần trong kinh mạch để ra chiêu.
Trong đan điền vốn công pháp điều khiển vận hành hút đẩy nguyên thần ra
kinh mạch. Ở trạng thái tĩnh tu thì nguyên thần di chuyển đều ở toàn bộ
lộ tuyến kinh mạch nhưng ở trạng thái động công lại khác.
Ở trạng thái động công, nguyên thần từ trong đan điền được phân ra các
kinh mạch đi đến từng điểm trên cơ thể. Khi này nguyên thần di chuyển
trong kinh mạch sẽ di chuyển theo sự điều khiển của loại dị thuật hoặc
võ học mà con người sử dụng.
Tùy loại võ học, dị thuật mà lại có cách vận khí điều khiển nguyên thần
trong kinh mạch khác nhau. Nhưng đa số võ học hay dị thuật càng mạnh thì cách vận hành này càng khó.
Mà cách luyện tập điều khiển nguyên thần trong kinh mạch của Lôi Phá
chính là Lôi Viên Quyết này. Bộ quyết pháp này chính là thứ cơ bản tạo
lên Lôi Phá kiếm pháp. Không có Lôi Viên Quyết vận hành thì mọi chiêu
thức đằng sau cũng chỉ như mèo vờn mà thôi!
Quay lại với việc luyện tập thì Lôi Phá là kiếm pháp cần đến nguyên thần để phát huy uy lực mà Liễu Thiên hiện tại không có nguyên thần nên hắn
chỉ luyện chiêu thức để chờ đợi ngày có nguyên thần mà thôi.
Luyện tập Lôi Viên quyết nửa canh giờ, Liễu Thiên nghỉ ngơi một chút rồi bắt đầu luyện qua Lôi Điểm.
Lôi Điểm là cách sử dụng nguyên thần kích hoạt vào các cảm quan trên cơ
thể. Để khi chiến đấu tốc độ phản xạ sẽ nhanh hơn, chỉ có tốc độ phản xạ nhanh mới có thể bắt kịp với tốc độ dùng kiếm của Lôi Phá kiếm pháp và
chống lại công kích của đối thủ. Ai cũng biết kiếm đạo lấy công thay thủ nên khi bị những công kích bất ngờ rất dễ bị trọng thương nên Lôi Điểm
chính là khắc phúc một phần nhược điểm đó.
Liễu Thiên tay phải cầm kiếm liền tục chém ra, thân thể di chuyển liên
tục, hắn vừa di chuyển vừa dùng kiếm đồng thời cũng cảm nhận những thứ
xung quanh khi đang dụng kiếm.
Phải biết giác quan và cảm nhận của một người sẽ ảnh hướng rất nhiều vào trạng thái của người đó. Khi tập trung phản xạ sẽ rất nhanh nhưng khi
sao nhãng phản xạ lại chậm, khi hồi hộp, khi mất bình tĩnh, khi nghỉ
ngơi, khi vận động lại có phản xa khác.
Nhưng vậy khi bình thường phản xạ nhanh nhưng không có nghĩa khi chiến
đấu với tốc độ cao, áp lực lớn phản xạ và ứng biến của một người vẫn
không đổi. Lôi Điểm bước đầu chính là tu luyện làm sao cho nguyên thần
có thể luôn làm cho tâm tình ổn định, không bị dao động và phân tâm.
Kiếm lấy nhẫn làm chủ đạo nên chiêu Lôi Điểm này cũng rất quan trọng.
Lại nói thì Lôi Điểm khi tiến lên Khai Minh cảnh sẽ có thể làm cho các
giác quan sắc bén hơn để nhìn ra những điểm yếu của chiêu thức đối thủ.
Điều này cũng rất hay nhưng không vì đó mà Liễu Thiên vội vàng, đối với
hắn mọi thứ cùng luyện tập một cách đều đặn và cần cố gắng thì kết quả
tốt sẽ đến.
Liễu Thiên vừa luyện kiếm thỉnh thoảng lại ngồi nghỉ nhìn cuốn Lôi Phá
kiếm phổ rồi lại lấy trong đống đồ nghề ra một cuốn Vô Danh kiếm phổ.
Kiếm phổ này nghe Hướng Kha nói thì nó là bản viết tay ghi chép của
Cuồng Nhân kiếm khách. Nhưng đáng tiếc trong đây lại không có ghi chép
lại cái gì cụ thể, tất cả chỉ là những câu nói không rõ nghĩa.
Đối với mọi người thì cuốn sách này không có tý tác dụng gì cả nhưng đối với Liễu Thiên lại khác.
Hắn trước kia cũng có tính cẩu thả nhưng vậy, nhất là khi thực hành thí
nghiệm cái gì thì đều viết nhăng viết cuội ra sách, dòng này chồng lên
dòng kia, mỗi đoạn việt một vài câu. Những câu tiếp theo của một đoạn
không nhất thiết ở cùng trang mà có thể ở những trang phía đằng sau.
Liễu Thiên đưa xuy nghĩ này vào để đọc cuốn Vô Danh kiếm phổ. Hắn bắt
đầu cảm nhận từng dòng chữ, từng vết mực gạch ngang dọc, từng hình vẽ dù chúng không rõ ràng.
Tuy đây chỉ là bản sao nhưng Liễu Thiên trước kia có học qua vẽ nên tất
cả những hình thù hay vết tích gì đều được hắn chép lại y hệt. Hắn bây
giờ chính là muốn tìm hiểu những tâm đắc của vị tiền bối kia để áp dụng
vào Lôi Phá kiếm. Hắn muốn kết hợp để tạo ra một bộ Vô Danh Lôi Kiếm.
Có điều là nghiên cứu của hắn về cuốn Vô Danh kiếm phổ cũng có hạn. Hắn
đã có thể biết được một số thứ quan trọng của dùng kiếm chính là từ
những dòng chữ không có đầu đuôi trong này. Hắn luyện tập kiếm căn chính là từ trong cuốn sách này mà ra. Đối với hắn thì đây đúng là một kho
báu để luyện kiếm. Nhưng sau quá trình đọc hết những chữ lung tung trong cuốn sách Liễu Thiên cũng chỉ hiểu được một chút về đạo dùng kiếm mà
thôi. Hắn thực sự vẫn chưa nghiên cứu được những hình vẽ, những nét vạch trên những trang giấy kia.
Điều này lúc đầu làm hắn có chút chán nản thất vọng với cuốn kiếm phổ
này. Nhưng sau này hắn đã dần hiểu ra, đối với những hình vẽ chép lại
này thì không thể nghiên cứu ra được thứ gì. Thứ hắn cần chính là bản
gốc của cuốn kiếm phổ này. Chỉ có bản gốc thì hắn mới cảm nhận được tâm
trạng và phong thái của người vẽ ra những nét vẽ nguệch ngoạc này mà
thôi.
Nhắc đến bản gốc thì nó lại được lưu dữ tại Vạn Điển đường, cái này làm
Liễu Thiên hơi khó sử. Vạn Điển đường một năm chỉ mở cửa bốn lần, mỗi
mùa xuân hạ thu đông chỉ mở một lần mà thôi.