“Lão thái quân, Lam tiểu thư đã trở về.” Ngay khi nàng vừa vào cửa, bên phía Chu thị đã có người báo tin.
“Trở lại rồi thì bảo nó chuẩn bị một chút, ngày mai chúng ta phải lên đường
rồi. Lần này đi không biết bao giờ mới có thể trở lại nữa!” Mấy ngày
nay, Chu thị già đi không ít, không ngờ bà cho Triệu Tình Lam về bên đó
cũng không thể cải biến được cái gì, người Sầm gia cuối cùng vẫn ra tay
độc ác, mặc dù Nguyên nhi của bà cưng chiều thiếp thất là không đúng,
nhưng họ cũng không cần phải như vậy chứ, chỉ cần xử lý thiếp thất là
xong, đâu cần phải mạnh tay vậy. Người Sầm gia quả là không biết nể
tình, bà đã nhìn lầm Sầm Mộ Vân rồi.
“Dạ, lão thái quân. Chỉ là
có một việc, lúc Lam tiểu thư trở lại có dẫn theo hai người, là hai nha
hoàn lạ mặt.” Lão bà tử bên cạnh thận trọng nói với Chu thị.
“Dẫn theo hai nha hoàn tới? Nha đầu này cuối cùng là muốn làm gì? Giờ là lúc nào rồi mà còn mang theo nha hoàn tới? Nó không biết hiện giờ chúng ta
tự thân còn không lo nổi hay sao? Phụ thân nó chỉ là một viên quan lục
phẩm, nó cũng chỉ là một nữ nhi thứ xuất, sao lại cần nhiều nha hoàn hầu hạ như vậy.” Chu thị nghe xong cảm thấy có chút bực mình. Hiện giờ bà
còn có thể nói chuyện nhẹ ngàng như vậy cũng chỉ vì nghĩ tới việc Triệu
Tình Lam là Thế tử phi tương lai của Dục thân vương phủ, nếu không, chỉ
dựa vào chuyện của Sầm Mộ Vân thì đã chẳng đối tốt với Triệu Tình Lam
như vậy.
“Mẫu thân.” Chu thị còn chưa dứt lời thì đã nghe được
tiếng Triệu Tĩnh Nguyên truyền đến. Trong đó dường như còn ẩn chứa cảm
xúc bực tức không nhẹ.
“Chẳng phải ngươi
còn đang giám sát bọn hạ nhân thu dọn đồ đạc sao, chạy tới đây làm gì?
Ngày mai sẽ phải lên đường rồi, cả một đống chuyện phải lo, ngươi còn
chê ít việc à?” Hiện giờ ngay cả con mình Chu thị cũng không muốn gặp,
không thấy khỏi bận lòng. Tuy rằng Sầm Mộ Vân làm chuyện có chút quá
mức, nhưng con trai bà cũng không phải không sai, nếu như không phải tại nó mấy năm nay cưng chiều Lộ thị thì sao có thể xảy ra những chuyện như vậy?
“Mẫu thân, lúc này nhi tử đến đương nhiên là vì có chuyện
gấp cần nói. Mới rồi Dục thân vương phủ có phái người tới, nói là hôm
qua Tình Lam đã ở trước bàn dân thiên hạ nói từ hôn với Thế tử Dục thân
vương phủ Sở U Ly.” Triệu Tĩnh Nguyên vẫn cảm thấy hiện giờ hắn chỉ có
hôn sự này là có thể trông cậy vào được, ai ngờ lại xảy ra chuyện như
vậy. Hôm nay người của Dục thân vương phủ tới, giọng điệu cho thấy bọn
họ đang rất bực mình. Từ hôn trước mặt bao người như vậy, chẳng phải là
đem mặt mũi Dục thân vương phủ bọn họ đều ném hết đi sao. Nếu là trước
kia, hắn cũng không ngại Dục thân vương phủ, nhưng giờ nhà hắn đã loạn
thành một đoàn, thực sự không thể tiếp tục đắc tội Dục thân vương phủ
nữa. Trước vẫn cho là Tình Lam là đứa hiểu đạo lý, nhưng không ngờ nó
lại làm ra chuyện như vậy.
Chu thị đâu có nghĩ đến còn xảy ra
chuyện như vậy, nhất thời cả kinh: “Cái gì? Tại sao lại như vậy? Nha đầu Triệu Tình Lam này hồ đồ rồi à? Hiện giờ chỗ chúng ta có thể dựa vào
chỉ còn Dục thân vương phủ, ai cho phép nó tự tiện từ hôn?” Xảy ra nhiều chuyện như vậy, người của Dục thân vương phủ không đề cập đến việc từ
hôn đã là ân huệ trời cho, nha đầu này làm vậy chẳng phải chính là tự
mình tìm chết sao? Hơn nữa còn là ở trước mặt bàn dân thiên hạ, đây
không phải là càng mất mặt sao? Cái nha đầu chết tiệt này, chẳng lẽ nó
cảm thấy cái nhà này còn chưa đủ mất mặt?
“Dạ, vì chuyện này mà
Dục thân vương phủ rất tức giận, lần này chúng ta đừng nói là dựa vào
hay không dựa vào, đều đã đắc tội họ rồi.” Nói đến chuyện này, Triệu
Tĩnh Nguyên lại cảm thấy phiền lòng không dứt, hiện tại hắn thậm chí còn cảm thấy hối hận sao lúc trước lại một lòng muốn thú nữ nhi Khánh quốc
công phủ, nếu không phải tại thú Sầm Mộ Vân thì sao có thể xảy ra nhiều
chuyện như vậy.
Triệu gia là hủy trong tay hai mẫu nữ này, đầu tiên là mẫu thân ra đòn sát thủ, sau đó là nữ nhi cắt đứt hy vọng cuối cùng.
“Nha đầu này càng ngày càng quá đáng, nếu như không dạy dỗ một phen thì
không biết trời cao đất rộng là gì.” Lee:Qu y?Dd oon Chu thị tức giận vỗ bàn nói. Nghĩ tới đoạn thời gian này bà quá mức dung túng nha đầu đó
mới khiến cho nó không biết mình là ai, càng không biết nhờ cái gì mà nó được coi trọng.
“Mẫu thân nói đúng, mẫu thân kiểu gì sẽ có nữ
nhi dạng đó, Tình Lam là nữ nhi của Sầm Mộ Vân, tất nhiên là giống nàng
ta, chỉ hận sao Triệu gia chúng ta không lập tức biến mất.” Triệu Tĩnh
Nguyên thấy thiếp thất hắn thích nhất bị xử tử, trong lòng vô cùng khổ
sở, hắn hận bản thân chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn mà không thể cứu nàng. Tại sao Sầm Mộ Vân đã bỏ đi rồi mà còn không buông tha cho Trà Trà? Trà Trà tốt như vậy, tại sao lại bị xử tử cơ chứ? Về sau sống mà không có
Trà Trà, hắn biết sống thế nào đây? Sầm Mộ Vân thật đáng hận, chỉ vì
ghen ghét với Trà Trà được sủng ái hơn mà ra tay đẩy nàng ấy vào chỗ
chết, thù này hắn nhớ, ngày sau nhất định trả lại.
Triệu Tĩnh
Nguyên nắm chặt tay âm thầm thề, mười mấy năm chung chăn gối, hắn không
ngờ Sầm Mộ Vân lại là nữ nhân độc ác như vậy, cái nàng ta không có được
cũng không để cho người khác có, sau này hắn trở lại, chắc chắn sẽ khiến cho Sầm Mộ Văn trả giá đắt cho những gì nàng ta làm hôm nay.
Chu thị nghe vậy cảm thấy có đạo lý, hai mẫu nữ Sầm Mộ Vân và Triệu Tình
Lam quả là tai tinh của Triệu gia, bọn họ không dễ chịu thì thôi đi,
nhưng lại không muốn để cho người khác sống tốt hơn mình, Triệu gia như
hiện giờ, chẳng phải là công lao của mẫu nữ bọn họ sao? Hiện tại không
xử lý được Sầm Mộ Vân nhưng cũng không thể để cho nàng ta cứ thoải mái
như vậy được, trước xử lý Triệu Tình Lam, sau đó lại truyền tin cho nàng ta, để cho nàng ta sống không yên, giống như những gì mà nàng ta gây ra cho Triệu gia bọn họ vậy.
Chu thị thầm nghĩ, sau đó âm trầm nói: “Đưa Tam tiểu thư đến đây!”
Bên này Lưu ma ma nghe hai mẫu tử bọn họ nói chuyện đã cảm thấy có vấn đề
cho nên sớm chạy đi thông báo cho Triệu Tình Lam, nếu Sầm gia đã giao
phó tiểu thư cho bà, lại cho bà nhiều bạc như vậy thì bà cũng không thể
có lỗi với tiểu thư được.
Cho nên lúc
người của Chu thị đến, Triệu Tình Lam đã sớm có được tin tức, nhìn người đến cũng không nhiều lời chỉ đứng dậy theo họ đến Xuân Huy đường của
Chu thị.
“Lam nhi bái kiến tổ mẫu, Lam nhi mới hồi phủ, không
biết tổ mẫu vội vàng tìm Lam nhi là có việc gì ạ?” Triệu Tình Lam biết
hôm nay Chu thị kiểu gì cũng sẽ vạch mặt cùng nàng cho nên cũng lười
phải giả vờ trước mặt Chu thị, gọi bà là tổ mẫu giống như trước kia.
Có lẽ Chu thị cũng có chút tình thương đối với nàng, nhưng đáng tiếc là
chút tình thương ấy chịu không nổi những kích thích sau này. Đối với Chu thị mà nói, Triệu gia mới là quan trọng nhất, phụ thân nàng mới quan
trọng nhất, nàng chỉ là người có cũng được, không cũng chẳng sao, nếu
như còn giá trị thì còn được yêu thương, hết giá trị rồi có khi lại bị
vứt bỏ. Mà người ta đã muốn vứt bỏ nàng, nàng cần gì phải thuận theo?