Hoa Phong đắm chìm vào tu luyện quên ngày quên tháng, cũng không biết
qua bao nhiêu lâu, đến khi nước trong hồ vơi đi phân nữa hắn mới chịu mở mắt. Hai mắt lóe tinh quang thần sắc vui mừng hắn nhảy ra khỏi hồ,
ngước mặt nhìn trời cao hét lên một tiếng cho vơi đi bao khổ cực hiểm
nguy mà hắn đã trải qua trong quá trình tu luyện.
Giống như luyện bì, các tầng tiếp theo hắn đều mở rộng giới hạn lẫn đột phá cực hạn,
luyện mô, luyện gân, luyện cốt. Ba tầng cảnh giới này không có gì nguy
hiểm nhưng hắn phải chịu nỗi đau tê tâm liệt phế, nhiều lúc hắn muốn bỏ
cuộc để tu luyện vừa phải, nhưng nghĩ đến đoạn đường gian nan đầy rẫy
máu tanh phía trước. Cuối cùng với mong muốn trở lại quê hương đã tiếp
tế cho hắn một thứ nghị lực viễn siêu trí tưởng tượng của nhân loại và
của chính hắn.
Luyện mô, luyện gân, luyện cốt chỉ là tu luyện bề ngoài chỉ đau đớn chứ không nguy hiểm. Luyện phế, luyện tỳ, luyện can,
luyện thận, luyện lục phủ và luyện tâm. Sáu cảnh giới này đều nằm bên
trong cơ thể, tu luyện bình thường như bao võ giả khác có lẽ sẽ không có vấn đề gì, nhưng tu luyện theo cách của Hoa Phong rất nguy hiểm, lục
phủ ngủ tạng vô cùng yếu ớt chỉ cần sơ sẩy một chút thôi cũng đủ cho hắn vạn kiếp bất phục. Bởi vì như vậy cho nên hắn tu luyện vô cùng cẩn
thận, bỏ qua những đau đớn như chết đi sống lại, bằng vào sự quyết tâm
cùng kiên cường lẫn ý chí không buông bỏ cuối cùng hắn đã thành công tu
luyện đến đỉnh phong luyện thể kỳ.
Xem xét lại thành quả qua bao
ngày khổ công Hoa Phong thập phần hài lòng. Làn da nõn nà nhưng chứa đầy lực lượng, thân hình không còn gầy gò mà vô cùng cân đối, đặc biệt hơn
lực lượng của hắn phải đạt tới trăm vạn cân, rất mạnh. Võ giả bình
thường lực lượng cao nhất khi ở luyện thể kỳ không quá mười vạn cân,
tính thêm các siêu cấp yêu nghiệt cùng lắm chỉ đạt được hai mươi vạn
cân, đằng này lực lượng của Hoa Phong lên đến trăm vạn cân, mọi từ ngữ
không thể nói lên sự biến thái của hắn chỉ có thể gói gọn trong hai từ “ khủng bố“.
Như vậy còn chưa hết, cách Hoa Phong tu luyện khác
hẳn người thường, do cảnh giới hắn quá thấp không thể hấp thụ được quá
nhiều tinh hoa thần binh, cho nên hắn sử dụng Thiên Địa quyết phân giải
chúng và bằng một cách vi diệu nào đó biến bản thân trở thành nơi lưu
trữ những tinh hoa đó nhằm tích lũy cho sau này. Chính vì tu luyện theo
kiểu biến thái như vậy hắn mới liên tục mở rộng giới hạn cơ thể đưa bản
thân vào hiểm cảnh. Bây giờ mọi thứ đã xong xuôi hoàn tất cái giá mà hắn phải trả cũng được bồi hoàn xứng đáng thậm chí vượt rất xa so với những gì hắn nghĩ nhưng điều đó sau này hắn mới có thể nhận biết.
- Nước còn nhiều như vậy, làm gì với nó bây giờ?
Cảm khái qua đi Hoa Phong nhìn hồ nước đã vơi đi phân nữa nhíu mày tính toán.
- Có cách rồi!
Đột nhiên hắn nhảy cẫng lên sung sướng.
Thanh Phong kiếm xuất hiện nơi tay, nhảy trở lại hồ Hoa Phong bèn cắm thân
kiếm ngay chính giữa, thân kiếm ngập trong nước chỉ còn thừa lại phần
chuôi.
Thì ra cách hắn nghĩ ra chính là tôi luyện thanh kiếm gỗ
vô dụng ngày nào. Nước trong hồ được rút ra từ vô số thần binh thời Thái Cổ dù khi bị tàn phá chỉ còm sót lại không đến một thành tinh hoa như
lúc cường thịnh, nhưng một thành của vô số quy tụ về một nơi dùng chân
nghĩ cũng biết nó ghê gớm mức nào, cứ nhìn Hoa Phong thì hiểu, hắn chỉ
hấp thụ không đến một phần tỉ tỉ đã khủng khiếp như vậy. Theo suy tính
của hắn nếu Thanh Phong kiếm có thể hấp thu toàn bộ những tinh hoa này
không biết nó sẽ trở thành dạng gì, nghĩ thôi đã sợ.
Vận dụng
Thiên địa quyết dẫn dắt tinh hoa từ từ tôi luyện Thanh Phong kiếm. Mỗi
lần hấp thu một ít tinh hoa Thanh Phong kiếm lại thêm một phần khí thế
sắc bén. Thời gian thấm thoắt trôi đi, không biết đã qua bao lâu, đến
khi tinh hoa trong hồ đã cạn thì Hoa Phong cũng sức cùng lực kiệt. Hắn
vô cùng mệt mỏi, trong thời gian tôi luyện Thanh Phong kiếm do luôn tập
trung dẫn dắt tinh hoa thần binh cho nên hắn không dám chợt mắt. Bởi lo
sợ có vấn đề không hay nào đó xảy ra, vì vậy hắn không dồn hết mọi tinh
thần tập trung cao độ. Tính chất kiên cường lẫn tu vi linh hồn mạnh mẽ
hắn mới có thể chống cự đến hôm nay khi hồ nước đã hoàn toàn cạn kiệt.
Không thể gắng gượng thêm được nữa Hoa Phong nằm lăn bất tỉnh. Trong khi hắn
bất tỉnh thì xảy ra một chuyện kinh thiên địa khiếp quỷ thần.
Thanh Phong sau khi hấp thu sạch sẽ những tinh hoa trong hồ. Sau hơn hai tuần hương ảm đạm giống như chưa từng tôi luyện hấp cái gì.
Tưởng
chừng chỉ vậy là xong cũng giống như chủ nhân của nó tích tụ cho sau
này, thì độtnhiên thân kiếm tỏa quang hoa rực rỡ, tỏa sáng gần như cả
thế giới này, những nơi quang hoa đi qua mọi thứ âm u hoàn toàn tan
biến, bầu trời đêm đã hoàn toàn thay thế bằng ánh sáng rực rỡ.
Xa xa trên bầu trời mây đen hội tụ, bao phủ cả một vùng không gian rộng
lớn, vô số tia sét xẹt qua lại sấm chớp liên miên. nhưng kỳ lạ thay đợi
mãi vẫn không một tia sét nào giáng xuống, một hồi rất lâu cũng không có gì bất thường. Chỉ thấy trên bầu trời là một cơn mưa sét từng đợt lại
từng đợt liên tu hồi trận vô cùng điên cuồng. Nhưng dường như cơn mưa
sét và bầu trời đen kịt khiến quỷ thần run sợ kia hình như không phải
đến từ nơi này mà là đến từ một nơi xa xôi nào đó.
Thanh Phong kiếm càng ngày càng sáng ánh sáng xuyên thấu trời cao biến thế giới âm u thành nơi phô diễn của nó.
Thanh Phong kiếm càng sáng sấm chớp trên kia lại càng điên cuồng. Từng tia
sét thô to như cột đình giáng xuống như mưa. Có lúc chúng biết thành vô
số loại hình thù kỳ dị long xà hỗn tạp gào thét ầm ì giống như đang cực
kỳ tức giận nhưng không tìm thấy kẻ khiêu khích nó.
Trước những
tiếng gào thét ầm ĩ của thiên uy Thanh Phong kiếm vẫm mỗi lúc một sáng,
giống như đang khiêu khích. Bởi sấm sét buông xuống càng dữ tợn ánh sáng nó tỏa ra lại càng khủng khiếp hơn, thứ quang hoa này không còn có thể
ví với ánh sáng được nữa bởi vì nó đã vượt qua phạm trù đó rồi. Giờ phút này đây nếu có ai dám dùng mắt thường nhìn vào dù trực tiếp hay gián
tiếp cũng sẽ ngay lập tức bị mù không thể ngăn cản.
Đoàn quang
hoa dường như không có giới hạn này đã đột phá hàng rào vượt ra khỏi thế phong cấm đối đầu với thiên uy mênh mông cuồn cuộn ngoài kia. Giống như một lão già bị trẻ con trêu tức sấm chớp liên tục giáng xuống, từng đợt từng đợt kinh hoàng, trời long đất lở, núi sụp đât nứt, mỗi một tia sét giáng xuống hậu quả của nó để lại là những đường rãnh sâu thăm thẳm.
Không hề sợ hãi hào quang do Thanh Phong kiếm tỏa ra tiếp tục vươn mình thoát ra khỏi Thiên Không đại lục vươn đến nơi cực kỳ xa xôi. Kinh động vô số đại năng của rất nhiều thế giới. Thiên uy kia như lão mù tức giận nhưng không thấy kẻ khiêu khích để trừng trị, cũng dần dần rút đi như chưa
từng tồn tại, bầu trời lại về với sự trong xanh quen thuộc.
Nhưng còn đó ánh sáng rực rỡ kia và vô số tác phẩm do thiên lôi sấm sét để lại mặt đất không hề phai nhạt.
Rất nhiều đại năng điều bị kinh động bởi vầng hào quang rực rỡ nhưng không
biết nó đến từ đâu, tạo nên một hồi tranh luận tìm kiếm của các lão quái vật ở những nơi vầng hào quang đi qua.
Ngay tại một nơi nào đó
trên Thiên Không đại, ban đầu sấm chớp đã dẫn dắt tới không ít những
người hiếu kỳ, nhưng càng ngày sấm sét càng dữ tợn lại kéo theo một
lượng lớn cường giả. Từ xa nhìn lại tất cả bọn họ đều kinh hồn táng đảm. Thiên lôi khủng bố như vậy ngay cả những cường giả đứng đầu đại lục
cũng không dám tự tin có thể đón đỡ, thậm chí hóa thành tro bụi trong
chơp mắt. Bọn họ nghi ngờ có bảo vật xuất thế. Cho nên tất cả chỉ đứng
từ xa quan sát, đợi Thiên lôi tan đi sẽ lao vào tranh đoạt tuyệt thế bảo vật. Có thể dẫn dắt thiên uy điên cuồng như kia, há là vật tầm thường.
Nhưng đếb khi vầng hào quang xuất hiện bọn họ lại kinh hãi phát hiện là không thể quan sát bằng bất cứ thứ gì dù trực tiếp hay gián tiếp, dù triển
quan sát bằng thần thức cũng chỉ thấy một màu sáng chói, nó không gây
hại gì nhưng lại không thể quan sát.
Hào quang tồn tại hai ngày
hai đêm mới từ từ tiêu tán. Khi hào quang tán đi lại xuất hiện thêm vô
số hào quang khác. Nhưng kèm theo đó là sát khí tung hoành thiên băng
địa liệt.
..
Sau một hồi khiêu khích Thiên uy Thang Phong
kiếm lại trở về với hình dạng vốn có, một thanh kiếm gỗ bình thường
không có điểm gì khác biệt. Nếu ai nhìn thấy lập tức đá đi, hoặc mang
vào nhóm bếp, mấy thanh kiếm gỗ như này chỉ có trẻ con chơi mà thôi.
Nhìn bề ngoài đánh giá, giá trị của Thanh Phong kiếm tồi tệ như vậy. Nhưng
không ai biết được thanh kiếm vô dụng này chính là kẻ khiêu khích Thiên
uy vừa qua. Cũng là tác giả trực tiếp gây nên rất nhiều tràng tranh đoạt đầy máu tay ở vô số thế giới.
Nói để có thể thấy Thanh Phong
kiếm tầm thương kia là khủng bố bực nào, vô sỉ bực nào. Vừa rồi như vậy
bây giờ như vậy, quả thật mọi thứ liên quan đến Hoa Phong đều rất biến
thái và vô sỉ, đó cũng là cái tên đầu tiên người ta đặt cho hắn khi mới
tới thết giới này.
Thanh Phong kiếm đã hấp thu rất nhiều tinh hoa thần binh, điều đó không thể tạo nên màn kinh động vừa rồi. Lý do ở đây là trong lúc tôi luyện Hoa Phong đã sử dụng thiên địa quyết, do cố gắng đến sức cùng lực kiệt cho nên trong lúc vô tình đã dẫn dắt một loại
pháp tắc nào đó đó đưa vào thân kiếm kết hợp cùng đủ mọi chủng loại tinh hoa hỗn tạp của hàng ức vạn thần binh vì vậy đã tạo ra một loại cấm kỵ. Chính điều đó Thanh Phong kiếm đã sinh ra dị biến kinh thiên địa khiếp
quỷ thần, khiến lão Thiên gia giận dữ, nhưng may thay đây là thế giới
phong cấm của tiên nhân Thái Cổ. Tiên nhân mạnh như nào không ai biết,
Thiên uy của thế giớ phàm nhân làm sao có thể sánh được dù chỉ một chút
nhỏ nhoi.
Thiên lôi không thể tới được nơi này, Hoa Phong mới
bình yên vô sự đó là may mắn của hắn phải nói là vận cứt chó, nếu không
giờ này bản thân hắn tro bụi cũng chẳng còn.
Về phần hào quang
vượt ra ngoài đó là thứ do Thiên Địa quyết kết hợp với tinh hoa thần
binh tạo ra một loại cấm kỵ không thuộc phạm trù nhân loại có thể giải
thích.
Thanh Phong kiếm bình yên vô tích sự nằm bẹp bên cạnh Hoa
Phong đang ngủ say như chết, mà không biết tử thần vừa lượn qua đỉnh
đầu. Cũng không biết việc hắn làm đã vượt quá sức tưởng tượng của những
tiên nhân đã tạo ra nơi này.