Diệp thiếu dương gật gật đầu cảm tạ, tiến vào nhà
sau. Nhị thẩm mang tới cho hắn lồng cơm, Diệp quân bảo tiểu soái đem
canh nóng ra . Diệp thiếu dương bảo hắn không cần,quá lãng phí nước.
Diệp quân cười nói: "Ngươi còn không biết. từ sáng sớm tat cả giếng
đều đã có nước tuy rằng chưa nhiều, nhưng nước dùng giờ đã không còn
thiếu." "
Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, trong lòng cũng thật cao hứng mặc kệ nói như thế nào, nạn hạn hán cuối cùng đã kết thúc.
Ăn xong nhị thẩm đun nước nóng, hắn đi tắm rửa một cái, rồi quay vào
phòng thay quần áo Diệp Thiếu Dương cảm giác thoải mái nhiều. vào lúc
nào, Tiểu Mã vẫn còn đang ngủ, Diệp Thiếu Dương vốn dĩ không nghĩ đánh
thức hắn, miễn cho lại bị hắn hỏi đông hỏi tây, chậm trễ chính mình thời gian nghỉ ngơi.
Từ lúc hắn trở người qua, Diệp Thiếu Dương liếc mắt nhìn hắn, trong
giây lát phát hiện điều dị thường: Tiểu Mã sắc mặt tối đen, môi biến
thành màu đen, toàn thân run rẩy, vội vàng tiến lên, mở ra mí mắt liền
thấy, đồng tử đóng lại, trong đó tựa hồ có hắc khí quanh quẩn.
Hả! Oán khí xâm lấn.
Loại sự tình này pháp sư bình thường trị không được, nhưng đối Diệp
Thiếu Dương mà nói, cũng chính là việc rất nhỏ, lập tức từ ba lô tìm ra
Long Tiên Hương,đầu ngón cái của Tiểu Mã lau một chút, sau đó lấy ra một đoạn dây tơ hồng, buộc ở ngón cái chỗ khớp xương, bàn tay của hắn phía
trên không ngừng nổi lên viền gân hắc khí.
Khí đen trên mặt tiểu mã không ngường chạy xuống phía dưới bàn tay,
sau đó dồn về phía ngón cái, khoảng 2 3 phut sau, ngón cái trở nên đen
sạm.
Diệp Thiếu Dương từ ba lô lấy ra một bộ đũa bạc, sau đó cởi bỏ nơi
buộc dây tơ hồng ở đốt ngón tay cái, điểm xuống phía dưới, hắc khí liền
từ từ phun ra, gặp phải long tiên hương lập tức hóa thanh hắc thủy chảy
vào trong chai.
Kỳ thật chỉ cần đem oán khí bài xuất bên ngoài cơ thể, sắc mặt Tiểu
Mã đã khá lên. nhưng là oán khí một khi rời đi chủ thể, sẽ tản đi khắp
nơi, vạn nhất bị ai hít vào trong cơ thể cũng là phiền toái, cho nên mới dùng Long Tiên, bất luận cái gì tà khí một khi gặp được Long Tiên
Hương, đều sẽ ngưng tụ thành thủy.
Chờ oán khí bài trừ, Tiểu Mã sắc mặt khôi phục bình thường, run lập
cập" tỉnh lại, "Má ơi, lạnh chết mất ." Chạy nhanh từ đất, bò lên thảm,
đem chăn đắp lên.
Diệp Thiếu Dương ngồi phệt xuống, hỏi hắn" Ngươi tại sao lại vậy"
Tiểu Mã run run một hồi, cảm giác một điểm gì đó, cau mày nói" ta
cũng không biết a, ta khi trở về còn muốn chờ ngươi ăn cơm, kết quả đột
nhiên ngủ mất' '
Diệp Thiếu Dương nằm ở bên cạnh nói: "Ngươi có gắng ngẫm lại, ban ngày đã đi đâu."
"Cũng không đi đâu a, có đi mấy nhà trong diệp gia thôn,tới nhà diệp
khánh vân, ở đó rất lạnh, rồi bản thân cũng không biết rõ ha ha.
"Diệp khánh vân là ai, ngươi kể lại nhanh cho ta từ đầu, nhanh lên."
Tiểu Mã lập tức kể lại sự tình, Diệp Thiếu Dương nói hắn nhớ lại tình huống trong nhà Diệp giai Lượng, cùng cha mẹ hắn, dò hỏi hắn sinh sống
ra sao, tìm kiếm manh mối, kết quả cha mẹ hắn cũng không cung cấp được
cái gì, sau lại tưởng tượng, nếu hung thủ là diệp Tiểu Thước, Nghĩ lại
cùng diệp Tiểu Thước có quan hệ, vì thế lại hỏi hắn cùng diệp Tiểu Thước có mối quan hệ gì, hoặc hẳn có điều gi đó mâu thuẫn
Người nhà kia trả lời thực ngoài dự đoán Diệp Tiểu Thước cùng diệp
giai lượng sinh thời là bằng hữu chi giao, từ nhỏ cùng nhau lớn lên, lúc Tiểu Thước chết, vẫn là diệp giai giúp đỡ mua quan tài chôn cất, mỗi
năm ngày giỗ diệp Tiểu Thước đều đi hoá vàng mã.
Tiểu Mã rất kinh ngạc, dò hỏi thêm sinh thời Tiểu thước còn có bằng
hữu nào không, diệp giai lượng cho biết mấy cái tên, nói bọn họ đều là
cùng nhau lớn lên, vì thế Tiểu Mã tìm được Diệp bá, muốn đế từng nhà hỏi tin tức từ những người này.
Diệp Thiếu Dương nghe thế, âm thầm gật đầu, Tiểu Mã chuyện này làm cũng có chút tiến triển.
Tiểu mã tiếp tục nói, diệp Tiểu Thước khi còn nhỏ tổng cộng có ba
người bạn chơi cùng, trừ diệp giai lượng, còn có một người tên là Diệp
khánh vân ở Diệp gia thôn, Tiểu Mã tìm được nhà hắn, mẫu thân hắn nói 2
ngày nay hắn bị bênh sởi còn đang phất sốt, sợ lạnh, vẫn đang nằm rúc
trong chăn, Tiểu mã tiến vào trong lúc hắn còn đang ngủ, dợi mãi chưa
thấy tỉnh, Ngồi trong đó chờ đợi 1 hồi, cảm thấy khá âm lạnh, vì thế trở về. . . .
"Mọi việc chính là như vậy' '
Tiểu mã khoát tay' ' Thời điểm ta đến đó, quan sát thấy nhiều điểm
không đúng, dùng điện thoai gọi cho ngươi và Tiểu manh đều không liên
lạc được, phỏng chừng là trong núi mất tín hiệu. Ta đành nói với Diệp
bá, tìm mấy người tới nhà hắn quan sát, không xảy ra chuyện gì thì không nên tiến vào, nghe được động tĩnh thì kêu người, không được làm gì manh động,ta chỉ có làm được như vậy.
Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, Tiểu Mã bình thường có thể làm được như vậy, chính xác mà nói đã quá tốt so với iQ của hắn
"" nghe ngươi nói vậy, trong nhà hắn có oán khí?" Tiểu mã cau mày hỏi/
"Ngươi đi những nhà khác không' '
Tiểu Mã đáp" đi, nhưng nhà của hai tên gia hỏa kia không có ở trong thôn, trong nhà cũng không có điều gì bất thường' '
Diệp Thiếu Dương dùng hai tay, bò dậy "Đến, coi lại một chuyến đi, ta mệt chết mất"
Hai người mặc quần áo,Tiến ra cửa, Tiểu mã đi trước dẫn đường, tìm
thấy nhà Diệp khánh vân,trong nhà không có ai, Mấy gã hán tử được phân
công trông coi đang ngồi đánh bài,vừa nhìn thấy Diệp thiếu dương dều
đứng lên thân thiết chào hỏi
Từ lúc tiêu diệt quái vạn gây hạn hán, danh tiếng của diệp thiếu
dương đã lan rộng, hơn nữa lại là người trong thôn, toàn dân trong thôn
nam thanh nữ tú coi rất coi trọng hắn.
Mấy tên này đã được diệp bá căn dặn ở lại trông coi nhà của diệp
khánh vân, diệp thiếu dương hỏi xong biết được từ lúc tiểu mã dời đi đến giờ,cứ cách nữa giờ bọn họ đều tiến vào kiểm tra một lần 20p trước mới
vừa xem qua diệp khánh vân vẫn nằm ngủ trên giường, không có gì khác
thường.
Đang nói chuyên. Mẹ diệp khánh vân bước ra vẻ mặt khuôn mặt u sầu,con mình đã 1 ngày chưa ăn gì muốn DTD kiểm tra xem có bị trúng tà hay
không.
Đẩy cửa bước vào phòng diệp khánh vân, một cỗ nhàn nhàn hắc khí, cùng mộtt làn khói đen ngay trước mặt .
Tiểu mã chỉ tay nói" hẳn là quỷ khí a"
" quỷ khí cái đầu nhà ngươi, đây là khói do thịt bị đốt" Diệp thiếu
dương vọt lên vài bước, Tiến vào thì thấy, miệng liền há hốc, vài giây
sau phía sau truyền đến tiếng mẹ diệp khánh vân khóc lóc thảm thiêt, bà
ấy bị mấy gã hán tử giữ lấy, cả một đám trợn mắt há hốc mồm nhìn lên
trên giường.
diệp khánh vân vặn vẹo trên giường, biểu tình thống khổ, miệng ngoác lớn hai bàn tay đang cắm ở trong miệng
Diệp Thiếu Dương nhanh chóng nhìn kỹ, diệp khánh vân toàn thân trên
dưới bao trọn một tầng băng sương, giống như mới từ hầm băng chui ra.
Diệp Thiếu Dương bắt lấy hai tay hắn. dùng sức hướng miệng bên ngoài
mở ra, muốn nhìn một chút hắn trong miệng tắc thứ gì, kết quả ngón tay
hắn đông lạnh đến mức cứng đờ, dùng một chút lực cư nhiên bẻ gãy, Một
mùi tanh tưởi cực kỳ buồn nôn theo huyệt vị trào ra. Lúc này mới để ý
nơi khoang miệng hắn thịt cơ hồ đã bị đốt trọn. . . .
Diệp Thiếu Dương nhanh tay hướng tới miệng hắn lấy ra 2 vật màu đen
tuyền, Nhìn thấy là khối than, cúi xuống xem xét lại là than đá của bếp
lò, tức khắc hiểu ra thở dài nói" Hắn nuốt than nóng, sống sờ sờ để rồi
mình bỏng chết"