Diệp Thiếu Dương nhíu mày, nàng lên đài ca hát, để ý mình làm gì? Về sau khách quý lục tục tiến đến, ngồi xuống về sau,
người mua vé, người chen lấn, tiếng quát tháo, chửi bới, còn cùng với ầm ĩ tiếng âm nhạc,tạo thành một âm thanh hỗn tạp Diệp Thiếu Dương rất
không được tự nhiên, cũng không có gì hiếu kỳ nên lấy điện thoại di động ra, gần đây mới học được một trò chơi để gải trí . Ngồi mải chơi cho
tới lúc bắt đầu cuộc thi, những thí sinh tham gia cuộc thi đều là những
ngôi sao mới nổi chưa từng được xuất hiện trên đài truyền hình, Diệp
Thiếu Dương cũng không chú tâm lắng nghe cho lắm, Trang Vũ Ninh cuối
cùng cũng lên sân khấu, nàng nói với Mc của chương trình đây là một ca
khuc hát cho một người bạn, thay lời muốn nói Diệp Thiếu Dương chú ý tới ánh mát của nàng đang nhìn về phía mình Sau đó, nhạc đệm vang lên, nàng ngồi vào Piano trước, bắt đầu đàn hát:
Ca khúc phát ra, toàn không gian im lặng lắng nghe nàng hát, có thể nghe rõ từng cái chữ, Diệp Thiếu Dương cẩn thận lắng nghe: Bắt đầu bắt
đầu, Chúng ta là hai cái lạ lẫm người Đến từ thế giới xa lạ Một hồi
duyên phận cùng xuất hiện, Đem chúng ta kéo cùng một chỗ Hết thảy cũng
là vì trận kia gặp nhau ah Tại nhiều loại hoa nở rộ mùa Tại gió nhẹ mơn
trớn nửa đêm Ngươi một thân áo trắng Như là thiên sứ y hệt đến Dẫn ta, ly khai, nguy cơ tứ phía Vĩnh Dạ, Tương tư, từ nay về sau, chẳng phân
biệt được ngày đêm Mấy đời Luân Hồi, âm dương hai giới Ta xuyên thẳng
qua kiếp trước kiếp nầy chỉ vì hôm nay gặp phải Vô Thường thanh xuân,
năm tháng dài dằng dặc Ngươi là ta tại Cây Sinh Mệnh coi chừng tháo
xuống lá cây . . . Bắt đầu bắt đầu, chúng ta là một đôi người xa lạ Đi
cùng một chỗ quen thuộc thế giới. Cuối cùng cuối cùng, chúng ta cùng một chỗ tại đi Lại để cho ta, đi vào thế giới của ngươi. Chờ ta, đi ở bên
cạnh ngươi, Làm. . . Đời người là một chiếc lá
Sau khi bài hát kết thúc, cả khán đài rào rào vỗ tay khen ngợi . Diệp Thiếu Dương cũng vỗ tay theo, dưới ánh đèn, hắn nhìn thấy, ánh mắt
Trang Vũ Ninh ánh mắt hướng về phía mình long lanh tỏa sáng . "Hát hay
chứ ." Trang Thái hỏi. Diệp Thiếu Dương gật đầu. "Bài hát này, là Vũ Vũ
vùa sáng tác vừa tập ở mấy ngày gần đây thôi, nhất là ca từ, bỏ ra rất
lớn tinh lực." Trang Thái ám chỉ Diệp Thiếu Dương vẫn gật đầu, không
biết nói gì hơn, bài hát là dành cho hắn, rất thiết tha và cảm động .
Sau khi Trang Vũ Ninh xuống sân khấu, người chủ trì MC bước lên, sau đó
mời ban giám khảo chấm điểm từng thí sinh, về sau mời các thí sinh lên
sân khấu phát biểu một vài lời . . . Một ca sỹ khách mời giống như trên
ti vi xuất hiện hát một bài nói một vài câu, rốt cục cũng tuyên bố giải
thưởng, không có gì bất ngờ xảy ra, Trang Vũ Ninh đạt được danh hiệu
quán quân . Ban giám khảo nhất trí chỉ nhận xét một câu về bài hát của Trang Vũ Ninh : Ca khúc ưu tú, biểu diễn càng là chân tình ý nghĩa rõ
ràng . Sau đó là phần trao quà và giải thưởng đám fans hâm mộ lập tức ùa lên sân khấu, hoan hô, reo hò .
"Tôi đi trước, nhờ ngài chúc mừng Vũ Vũ một tiếng, tôi. . . Chúc mừng cô ấy được quán quân ." Diệp Thiếu Dương đứng lên, nói với Trang Thái . "Cậu bây giờ đi sao ?" Trang Thái giật mình nói ra, "Vũ Vũ nói, đợi
xong cuộc thi sẽ nói cho cậu một tin quan trọng ." "Lần sau đi." Diệp
Thiếu Dương cười cười, "Tôi sẽ trở lại." Sau đó không để ý Trang Thái
ngăn trở, chui vào trong đám người đi ra ngoài . Nửa giờ sau, trao giải
điển lễ chấm dứt, Trang Vũ Ninh thay trang phục ra tịa phòng thay đồ,
trông thấy cha hưng phấn ôm chặt lấy . "Quán quân, tinh đồ vô lượng."
Trang Thái đưa tay lên làm vì phụ thân chúc phúc. Trang Vũ Nịnh rất hưng phấn, có chút thẹn thùng nói: "Hôm nay có hai việc, con vừa hoàn thành
một việc, nếu như kế tiếp sự việc kia thành công mới xem như thật sự
thành công, " nói xong nhìn quanh trái phải ngơ ngác hỏi, "Sao không
thấy Thiếu Dương Ca?" Trang Thái ngầm thở dài, nói: "Đi rồi ." Trang Vũ
Ninh sửng sốt một chút, lấy điện thoại di động ra, muốn gọi cho Diệp
Thiếu Dương, mới nhìn đến hắn vừa gửi tin nhắn đến, nhìn thoáng qua, cả
người ngây ngẩn. "Làm sao vậy?" Trang Thái thấy nàng thần sắc khác
thường, hỏi. "Anh về quê rồi. . ." Trầm mặc thật lâu, Trang Vũ Ninh
chầm chậm nói ra, khóe mắt có chút ươn ướt . Trang Thái vỗ vỗ bờ vai của nàng, nói ra: "Cậu ta nhờ ta chuyển lời nhắn cho con, cậu ta sẽ trở
lại." Trang Vũ Ninh mím chặt môi nói "Con sẽ. . . Sẽ chờ anh ấy trở về."
Lúc này, Diệp Thiếu Dương đã ngồi trên xe khách chạy hướng Dự châu
Cao Thiết . Một mình hắn đi vào bến xe, sau khi lên xe, nhắn cho hằng
loạt bạn bè tin nhắn hắn phải đi trước, Tạ Vũ Tình cùng Chu Tĩnh Như
thay phiên gọi điện thoại đến quở trách hắn. Diệp Thiếu Dương thật vất
vả trấn an xuống dưới, vuốt vuốt tai do nghe điện thoại nhiều quá, tựa
lưng vào ghế ngồi, bên tai nhiều lần giai điệu mà Trang Vũ Ninh hát .
Trước khi biểu diễn,nàng có giới thiệu tên bài hát đó là 《 Đời người
giống như chiếc lá 》, Chữ lá có nghĩa là Diệp, tám phần là ngụ ý chỉ họ
của ta . Diệp Thiếu Dương thở dài một hơi, cảm nhận được áp lực của một
người đang nhớ thương mình . Nhìn xem ngoài của sổ xe cảnh vật vun vút
đi qua, Diệp Thiếu Dương lại nghĩ tới vài năm chưa có trở về quê quán,
không biết hiện tại quê có thay đổi chút nào chưa, còn Thi Sát giờ tác
oai tác quái thế nào rồi, đã xảy ra chuyện gì, sư phụ sao lại biết nó
xuất thế ? Trực giác nói cho hắn biết, đây là việc khó . Diệp Thiếu
Dương cảm giác có một chút mệt mỏi tựa lưng vào ghế ngồi nhắm mắt dưỡng
thần. "Chưa biết chọn ai trong đám mỹ nữ bọn họ sao mà thở dài ?" Một
tiếng nói quen thuộc vang bên tai, Diệp Thiếu Dương khẽ giật mình, có
trong nháy mắt còn hoài nghi mình nghe nhầm rồi, trợn mắt nhìn đi, giật mình phát hiện mình bên cạnh trên chỗ ngồi ngồi một cái người quen:
Tiểu Mã ! "Sao cậu lại ở đây !" Diệp Thiếu Dương cả kinh nhảy dựng lên.
"Sau khi cậu đi khỏi,tôi có đến tìm Bình Bình nói chuyện thương lượng,
coi như là tranh thủ đi du lịch đi với lại còn có thể kiếm ít tiền sau
này về mua đồ cho nàng. Binh Bình nói bây giờ nàng cũng nhiều việc không có thời gian nên đã đồng ý, sau đó ta tra vé xe rồi lên chiếc xe này "
Tiểu Mã nhún vai, "Mọi việc đơn giản vậy thôi ." Diệp Thiếu Dương cười
rộ lên, đấm nhẹ một cái vào ngực hắn, "Lại còn bảo cí tuền cầm về cho ẻm nữa chứ, ai trả công cho cậu mà đòi cầm về . Sau cậu không nói thẳng là muốn đi theo tôi ." Tiểu Mã gãi gãi đầu, "Giống như trong thăm thẳm tâm hồn có một sợi giây kéo tôi đi với cậu hahaha. . ." Diệp Thiếu Dương
biết rõ hắn là tại kiếm cớ, trừng mắt liếc hắn một cái, không có phản
bác."Đúng rồi, vậy cậu như thế nào ngồi ở đây, làm sao cậu biết tôi ngồi chỗ bên cạnh ?" "Tôi không biết ah, tôi theo số xe đi lên sau đó thấy
cái ghế trống bên cạnh thì ngồi xuống coi như cho cậu một bất ngờ vậy ." Tiểu Mã lấy điện thoại di động ra, tìm vài cái, mở ra một cái cái trang tin tức, đưa cho Diệp Thiếu Dương xem, tiêu đề là 《 Trang Vũ Nịnh đoạt
quán quân, bài hát là lời thổ lộ tâm tình 》. "Hiện tại trên mạng đều tại đoán, Vũ Vũ bài hát kia là ám chỉ một chàng trai nào đó, mà cũng có kẻ
cho rằng đấy là một hình thức tự PR bản thân ." Tiểu Mã nhìn Diệp Thiếu
Dương nhíu lông mày, "Bây giờ trở về đi còn kịp." "Nhảy từ xe xuống bây
giờ sẽ chết đấy ." Diệp Thiếu Dương nói một câu, không muốn nói về đề
tài này . Mấy giờ về sau, xe lchạy đến Dự châu, Diệp Thiếu Dương cùng
Tiểu Mã xuống xe, mua một t phiếu vé đến sông Hoài sau đó ở bên ngoài
quán cơm nhỏ ăn cơm trưa, nghỉ ngơi hai giờ, mới ngồi trên ô tô.