Edit: quynhle2207
Beta: phuogot_93
Hôm nay, Tảo Tảo và một đám đông nữ sinh trong ký túc cùng xuống căng
tin lấy cơm, gần đây thời tiết nóng nực, cho nên món rau trộn ở căng tin rất đắt hàng, ngon miệng lại mát mẻ, nhóm Tảo Tảo đều thích ăn. Một
mình Tảo Tảo có thể ăn hai bát, hôm nay Tiểu Dã có việc nên không tìm cô đi ăn cơm, nên cô đi cùng mọi người xuống căng tin. Quả nhiên ở phía
trước cửa sổ lấy rau trộn đã có một hàng người thật dài, Tảo Tảo và các
bạn cười đùa đứng xếp hàng trong dòng người, một hàng người thật dài di
chuyển chậm chạp.
Hồng Nhan duỗi thẳng cổ nhìn vào trong, nói: “Ai, Tảo Tảo, là bà dì mập
đứng phát, sao hôm nay Tiểu Dã nhà cậu lại không tới? Thật đáng tiếc,
lần trước bảo anh ấy mua giúp chúng ta, một phần ăn còn nhiều hơn gấp
rưỡi so với phần bình thường đó.”
"Nói gì vậy hả?” Tảo Tảo bất mãn trừng cô: “Cả ngày chỉ toàn nghĩ chuyện lung tung.”
Hồng Nhan cười híp mắt quay đầu lại, nói: “Lung tung hồi nào đâu, mình
là ăn ngay nói thật, sức hấp dẫn của Tiểu Dã này thật không phải đùa
đâu, đến cả bà dì phát cơm cũng bị ảnh hưởng.”
Tiểu Bình cũng ở bên cạnh góp lời giúp vui: “Đúng vậy, đúng vậy, bây giờ Tiểu Dã cũng đã ‘lãng tử quay đầu’, Tảo Tảo, cậu cũng nên theo anh ấy
đi, để tránh anh ấy đứng ở dưới lầu gọi hồn mỗi ngày.”
"Mấy cậu,” Tảo Tảo xấu hổ, đánh hai người đang ha ha cười to, hất cằm
lên, đáp: “Hừ, bản cô nương giữ mình trong sạch, không phải là đám sắc
nữ các cậu có thể hiểu được.”
Ba người đang cười giỡn trêu đùa thì ở hàng bên cạnh vang lên tiếng cười giễu: “Tiểu Yến, nghe nói Tiểu Dã kia chưa từng thất bại trong việc
theo đuổi con gái đâu, chỉ cần một tuần lễ đã có thể lên giường rồi.”
Tảo Tảo ngạc nhiên quay đầu, đụng trúng một đôi mắt đầy oán hận, Xảo Xảo đứng ở trong đám người sát bên, bên cạnh là một nữ sinh có dáng người
cao đang kéo tay Xảo Xảo cười nói với cô gái ở trước mặt.
‘Kẻ thù gặp nhau, hết sức đỏ mắt’, Xảo Xảo nhất định coi Tảo Tảo là đầu
sỏ làm cho cô ta và Tiểu Dã chia tay. Ánh mắt của Xảo Xảo giống như bốc
lửa, nữ sinh cao kia dùng ánh mắt nhìn kẻ thứ ba để nhìn Tảo Tảo, lộ ra
vẻ căm phẫn dâng trào.
Thấy Tảo Tảo tức giận quay đầu lại, nữ sinh cao kia càng giữ chặt Xảo
Xảo, quay đầu, không coi ai ra gì nói với Tiểu Yến kia: "Đã làm thì cũng thôi đi, xem thường nhất là loại người giả mù sa mưa này, bên ngoài thì bày ra bộ dạng ngây thơ, sau lưng ai biết được."
Một đám nữ sinh đi chung đều trầm mặc, có vài người không quá quen vẫn
len lén đánh giá Tảo Tảo. Tảo Tảo vừa thẹn vừa giận, cơn tức cứ chặn
ngang ở ngực. Nhìn ánh mắt khiêu khích của cô gái kia, Tảo Tảo chỉ cảm
thấy máu nóng toàn thân xông lên tới não, cô đang muốn phát tác thì một
bàn tay nhỏ đã giữ cô lại.
"Nghe nói, đàn ông càng dễ dàng đắc thủ thì càng không biết quý trọng,
khó trách lúc trước Tiểu Dã lại đá văng mấy cô gái này, tới tay quá dễ
dàng,” Tay Hồng Nhan kiên định giữ Tảo Tảo, làm cho Tảo Tảo rất có cảm
giác an toàn.
Hồng Nhan quay đầu lại, vui đùa giống như vừa rồi, cười hì hì nói với
Tảo Tảo: "Ai, Tảo Tảo, cậu vẫn nên giữ kiểu trạng thái này đi, làm cho
Tiểu Dã gấp gáp, để cho anh ấy nhìn được mà không ăn được, giày vò chết
anh ta.”
Ở đối diện, sắc mặt của Xảo Xảo lập tức trắng bệch, cô gái bên cạnh cô
ta vừa nóng vừa giận, còn muốn mở miệng thì Tiểu Yến kia đã ngăn cản
lại: “Đừng nói nữa, tất cả mọi người đang nhìn, chừa lại chút mặt mũi
cho Xảo Xảo đi."
Hai cô gái vây quanh Xảo Xảo nhanh chóng rời đi, bên phía Tảo Tảo cũng
bình tĩnh lại, không ai dám lên tiếng, một sự yên tĩnh kỳ quái lặng lẽ
lan tràn xung quanh Tảo Tảo. Hàng người vẫn chậm chạp nhích lên như cũ,
Tảo Tảo chỉ cảm thấy như có gai ở sau lưng mình, mỗi giây mỗi phút đều
gian nan như thế.
Hồng Nhan thở dài một hơi, kéo tay Tảo Tảo, nắm thật chặt, lặng lẽ ghé vào bên tai cô, nói: "Kiên trì một chút.”
Sau khi chờ đợi hết sức khó khăn, rốt cuộc thì cũng tới phiên Tảo Tảo
lấy được phần rau trộn không dễ có kia, nhưng cô lại hết muốn ăn rồi.
Hồng Nhan lôi kéo cô trở lại phòng ngủ, trong phòng không có ai, Lâm Tâm đã tới chỗ bạn trai, A Y và Cổ Lệ đến căn tin người Hồi để ăn rồi.
Hồng Nhan đặt bát xuống, khinh thường nói: "Tảo Tảo, người ta chỉ mới
nói một câu như vậy mà cậu đã chịu không nổi, lúc đầu khi quyết định nói chuyện yêu đương với Tiểu Dã, không phải cậu nói đều đã chuẩn bị tốt
rồi sao?”
Tảo Tảo không thèm để ý tới Hồng Nhan đang chế giễu, chỉ buồn bực nói:
“Hồng Nhan, cậu nói đi, mình lại không làm gì sai hết, tại