Từ Mạt Mạt nói xong chuyện này, trong ánh mắt có cảm giác thỏa mãn nhìn
không sót một cái gì. Cuối cùng, Từ Mạt Mạt ôm lấy bờ vai của An Hồng,
nói: "Tiểu Hắc, từ hồi còn sơ trung cậu đã bắt đầu thích Hàn Hiểu Quân,
cậu vẫn cho là anh ấy không thích cậu. Hiện tại hết thảy đều đã hiểu rõ
rồi, cậu thích anh ấy, mà anh ấy cũng thích cậu. Đây đều là chuyện thật
tốt quá, cậu cần phải biết quý trọng cho thật tốt, nắm chắc cho thật
tốt. Tuy rằng cậu đã từng cùng với Lộ Vân Phàm, nhưng Hàn Hiểu Quân cũng đã từng kết giao cùng với Tần Nguyệt, hiện tại cũng đang ở trong thời
kỳ mới rồi, không cần phải để bụng làm gì."
An Hồng thở dài một hơi, cô cũng không có để ý chuyện này. Cô biết Hàn
Hiểu Quân cũng không có để ý đến chuyện này. Chính là, khi quan hệ của
cô và Hàn Hiểu Quân từ mối quan hệ thanh mai trúc mã nhà bên, anh em sau đó biến thành tình nhân. Khi ở chung cùng với anh, cô luôn không tìm thấy một vị trí thật thích hợp.
An Hồng đã từng nói chuyện về luyến ái. Cô biết yêu đương là bộ dáng
gì, cô biết người yêu trong lúc đó nên nói cái gì, làm chút gì. Những
chuyện này nói ra làm cho người ta nghe xong thấy tai đều sẽ hồng..., mà cô, chung quy thì không cách nào nói ra miệng với Hàn Hiểu Quân được.
Cũng như thế, Hàn Hiểu Quân cũng chưa từng bao giờ nói với cô những lời
nói rõ ràng một chút.
Trừ bỏ dắt tay, ôm vai, ôm ấp nhau, sự kết giao của bọn họ vẫn giống
như ngày trước, không có gì khác hơn. Ngay cả nội dung các cuộc tán gẫu
với nhau giữa hai bọn họ cũng không có gì thay đổi. Hàn Hiểu Quân thì
nói với An Hồng về công việc của mình, hoặc là tình hình gần đây của ba
Hàn mẹ Hàn. Còn An Hồng cũng sẽ nói với Hàn Hiểu
Quân về tình hình học tập của mình, lại kể thêm một ít chuyện về Tiêu
Lâm. Bọn họ cũng có nói chuyện với nhau một chút về xây dựng kế hoạch
tương lai. Thậm chí, Hàn Hiểu Quân còn lái xe mang An Hồng đi lượn một
vòng xem hiện trường khu nhà mà anh đã đặt mua phòng ở. Xem cảnh tượng
xây dựng với khí thế ngất trời ở trên công trường, anh chỉ vào một khu
đang được hệ thống lưới phòng hộ vây quanh hoàn toàn, vẫn còn chưa đổ
mái phòng ở, trong ánh mắt tràn ngập niềm khát khao. Anh nói với An
Hồng: "A Hồng, đó chính làcăn phòng ở trong tương lai của chúng ta."
Nhìn này kiến trúc tòa nhà, đáy lòng An Hồng có ngàn vạn suy nghĩ. Cô
ngẩng lên đầu lên thoáng nhìn người thanh niên ở bên cạnh mình đang thoả thuê mãn nguyện, thậm chí cô có chút không biết phải làm thế nào.
An Hồng lại nghĩ đến Lộ Vân Phàm.
Ở vào một thời khắc nào đó, một chỗ nào đó, không hiểu vì sao mà cô lại đột nhiên nghĩ đến anh.
Sẽ suy nghĩ, bây giờ anh đang ở nơi nào, đang làm cái gì, có phải là anh đã bắt đầu kết giao cùng với Hồ Đan Ny hay không?
Cô cùng Hàn Hiểu Quân đi qua quảng trường bể phun nước Hồng Thái Dương, An Hồng lại nghĩ tới ngày sinh nhật năm Lộ Vân Phàm 18 tuổi ngày đó.
Một chàng trai tuổi trẻ bế bổng lên cô, miệng hô to xoay vòng quanh thật nhiều vòng. Bọn họ cùng nhau ngâm chân của mình ở trong bể phun nước,
nhẹ nhàng