Mãi cho đến khai giảng, An Hồng cũng không hề nhìn thấy Hàn Hiểu Quân, hai người chỉ có gọi cho nhau mấy cú điện thoại.
Sau khi khai giảng, Tiêu Lâm tiến vào học trường tam trung ở thành phố
J, được xếp học lớp sơ tam. Bình thường An Hồng phải ở nội trú, cô thật
sự lo lắng cho thực tại đối với việc một già một trẻ ở nhà, nhưng cũng
chỉ có thể nhờ cậy mọi người hàng xóm chú ý giúp đỡ nhiều hơn một chút.
May mắn Tiêu Lâm coi như cũng biết nghe lời, tan học về nhà cũng sẽ giúp đỡ bà ngoại làm chút việc vặt trong nhà. Tuy rằng cô bé thường thường
kể lể với An Hồng, tỏ vẻ oán giận bà ngoại nấu
nướng gì đó không thể ăn, lúc thì mặn lúc thì nhạt, có khi còn có thể
nấu chín nhừ quá mức. Nhưng An Hồng biết, Tiêu Lâm cũng chỉ là phát càu
nhàu như vậy thôi, hai chị em đều hiểu rất rõ, từ nay về sau trong cuộc
sống chính là chỉ còn lại ba người tiếp tục sống nương tựa lẫn nhau mà
thôi.
Thời điểm ngày Chủ nhật, Tiêu Lâm sẽ đi đến nhà ông nội bà nội và nhà
của cô ăn một bữa cơm. Ngay từ đầu cô bé có chút bài xích, An Hồng phải
giảng đạo lý cho Tiêu Lâm. Ông nội bà nội bọn họ không phải là không
muốn cô, chính là mỗi gia đình đều có những khó khăn riêng khác nhau.
Tiêu Lâm đi theo An Hồng chính là sự sắp xếp quá là hợp lý nhất. Thân là con cháu, cách hai ba tuần lễ Tiêu Lâm cần phải đi thăm hỏi các bậc bề
trên như vậy. Cuối cùng, Tiêu Lâm cũng hiểu ra, mỗi lần đi đến nhà ông
nội bà nội để thăm ông bà cô chú, họ hàng bên thân thích bên nhà của ba
ba đối với cô thật là tốt. Mỗi lần Tiêu Lâm đến, mọi người đều làm một bàn lớn toàn thức ăn
ngon cho cô bé ăn, còn mua cho cô bé rất nhiều quần áo và sách ngoại
khóa. Cuối cùng còn làm cho cô mang trở về một đống lớn nguyên liệu nấu
ăn, hoa quả khô, đặc sản.
Chủ nhật An Hồng về nhà, cô bớt chút thời gian để ở bên Tiêu Lâm. Cô
mang Tiêu Lâm đi dạo trung tâm thương mại, đi đến hiệu sách, đi ăn cơm
Tây, hoặc là đi chơi công viên. Có khi Lộ Vân Phàm cũng sẽ đi dường như
đã thích ứng khá tốt với ngôi trường mới. Cô bé thường xuyên sẽ kể cho
An Hồng nghe về những người bạn mới, về giáo viên chủ nhiệm lớp. Thành
tích học tập của Tiêu Lâm cũng dần dần tăng trở lại. Sau khai giảng
không lâu, khi so sánh với các bạn khác trong lớp, Tiêu Lâm nằm ở trong
danh sách có kết quả học tập thuộc nhóm giữa.
An Hồng nghĩ muốn phụ đạo việc làm bài tập cho Tiêu Lâm, thế nhưng có
chút lực bất tòng tâm. Cuối cùng, Lộ Vân Phàm liền nắm lấy phần công
việc này. Cứ vào mỗi buổi chiều từng ngày chủ nhật, anh đến nhà An Hồng để phụ đạo miễn phí cho
Tiêu Lâm.
An Hồng chuẩn bị cho bọn họ chút hoa quả, đồ uống. Khi quay đầu nhìn đến hai người ở trước bàn sác, một người giảng