Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 284: Duẫn Tịch Không Cam Lòng


trướctiếp

Phàm là người dám nhảy ra đứng bên Duẫn Tịch đều là những kẻ tham lam.

Nếu không phải lòng tham của bọn họ không đáy thì làm sao đồng ý với điều kiện của Duẫn Tịch, vì một chút bất mãn đi đối đầu Tô Tín?

Người có lòng tham không đủ, bọn họ ngày thường không có mờ ám gì mới là chuyện lạ.

Trong tám người nơi này, mông của bọn họ không ai sạch sẽ.

Tổng bộ đầu châu phủ như bọn họ có rất nhiều tài nguyên, tất cả tổng bộ đầu châu phủ trong Giang Nam đạo hoặc nhiều hoặc ít sẽ giữ tài nguyên tu luyện cấp trên phát xuống, chỉ có điều đại đa số đều giữ số lượng ít, chỉ cần ngươi không gây ra công phẫn thì Tô Tín không quản.

Nước quá trong sẽ không có cá, đối với loại chuyện nhỏ nhặt này, Tô Tín từ xưa tới nay mở một mắt nhắm một mắt.

Nếu ngươi cho rằng Tô Tín thật sự phóng túng vậy ngươi sai rồi.

Giống như hiện tại, chỉ dùng thời gian cả đêm mà Tô Tín đã tập trung xong tất cả chứng cớ phạm tội của bọn họ.

Hơn nữa những kẻ không đứng ra cảm thấy may mắn không thôi.

Tô Tín trước kia không biết ai đầu nhập vào Duẫn Tịch, cho nên hắn không thể nào thu thập chứng cớ hiện tại, giải thích duy nhất là trong tay Tô Tín đã có sẵn, đợi đến lúc ai nhảy ra gây sự thì chính là lúc tính sổ với kẻ đó.

- Nhân chứng vật chứng đều ở đây, dựa theo quy củ Lục Phiến môn, chịu tội đáng tru!

Tô Tín dứt lời, Lý Phôi trực tiếp ra tay cắt đứt yết hầu của Trịnh Thiên Hòa, hắn mang theo ánh mắt không cam lòng ngã xuống.

Về sau những người khác cũng bị ra tay, trong nháy mắt tám người đi theo Duẫn Tịch tranh quyền đoạt lợi đã bị Tô Tín giết chết.

Sau đó Tô Tín lại chọn ra tám tên võ giả Thần Cung cảnh bên cạnh mình làm tổng bộ đầu thay thế.

Mọi người cảm thấy nội tâm lạnh buốt.

Bọn họ còn cho rằng địa vị của mình quan trọng cỡ nào, nhưng hiện tại bọn họ mới xem như biết rõ người như bọn họ không thiếu trong Lục Phiến môn Giang Nam đạo, chết một sẽ có kẻ khác thay thế ngay sau đó.

Tô Tín ra lệnh một tiếng cả đại sảnh nghị sự Giang Nam đạo sẽ chảy máu không ngừng, Duẫn Tịch chỉ vào Tô Tín lạnh lùng nói:

- Tám tổng bộ đầu châu phủ Thần Cung cảnh nói giết liền giết, trong mắt ngươi có pháp luật Lục Phiến môn hay không?

Tô Tín cười lạnh nói:

- Pháp luật? Nhân chứng vật chứng đều đủ, dựa theo quy củ Lục Phiến môn ta hoàn toàn có thể không thông qua tổng bộ tru sát bọn họ, cho dù cấp trên tra xét thì, như thế nào, ngươi có ý kiến gì không?

Sắc mặt Duẫn Tịch âm trầm chảy ra nước, ngươi đã giết người rồi, ta còn có thể thế nào?

Duẫn Tịch đến bây giờ mới xem như biết rõ, trong Giang Nam đạo hắn không thể vật cổ tay với Tô Tín, những tâm cơ hắn chơi tại tổng bộ Lục Phiến môn không thể sử dụng trên người Tô Tín.

Tô Tín nhìn Duẫn Tịch, cười lạnh nói:

- Duẫn đại nhân ngươi không phải muốn đi tất cả đại phái võ lâm Giang Nam đạo chấp hành nhiệm vụ sao? Vậy thì tốt, ta cho ngươi cơ hội, nơi này có nhiều tổng bộ đầu châu phủ như thế, chỉ cần có người đồng ý ngươi, hắn là thủ hạ của ngươi, có thể nghe theo Duẫn đại nhân điều động.

Nghe Tô Tín nói xong lời này, tất cả tổng bộ đầu các châu phủ đều nói:

- Thật có lỗi Duẫn đại nhân, châu phủ tại hạ còn có sự vụ bận rộn chưa xong, chỉ sợ không thể đi chắp hành nhiệm vụ với Duẫn đại nhân được.

Tô Tín vừa mới giết người xong, chỉ cần đầu óc của bọn họ không động kinh tuyệt đối sẽ không đứng chung chỗ với Duẫn Tịch.

Tô Tín khoát tay nói:

- Xem ra không có ai dành thời gian đi cùng Duẫn đại nhân được, như vậy phiền toái, nếu không như vậy đi, ta phái hai thủ hạ tinh nhuệ đi cùng Duẫn đại nhân, thuận tiện bảo hộ Duẫn đại nhân an toàn.

Tô Tín vỗ vỗ tay nói:

- Lý Phôi, Lưu Hạo, từ giờ hai người các ngươi đi theo Duẫn đại nhân.

Duẫn Tịch biến sắc, hắn tức giận nói:

- Tô Tín ngươi có ý gì? Phái người giám sát ta sao?

Lý Phôi và Lưu Hạo đều là tâm phúc của Tô Tín, Tô Tín bảo hai người thời khắc chú ý động tĩnh của hắn, cho dù Duẫn Tịch dùng ngón chân nghĩ cũng biết Tô Tín muốn làm gì.

Tô Tín lắc lắc đầu nói:

- Không nên nói khó nghe như vậy, không phải giám thị, ta chỉ bảo vệ mà thôi.

- Hiện tại Giang Nam đạo không an toàn, những dư nghiệt Ngô quốc qua lại thất thường, cho nên phải cẩn thận một chút mới tốt.

Duẫn Tịch hừ lạnh một tiếng, hắn trực tiếp xoay người rời đi.

Mà Lý Phôi và Lưu Hạo nhìn nhau, bọn họ theo sát sau lưng Duẫn Tịch, làm cho Duẫn Tịch nghiến răng nghiến lợi, hận không thể động thủ với hai người tại chỗ, cuối cùng Duẫn Tịch cũng nhịn xuống.

Lúc này đám người thanh lý thi thể và máu tươi trong đại sảnh, Tô Tín không quan tâm tới Duẫn Tịch.

Người tổng bộ Lục Phiến môn đã làm quá lên như thế, cho rằng tùy tiện phái một tên như vậy tới là có thể “hái quả đào”, thật không biết làm như thế là duỗi tay quá dài hay sao?

Dưới sự thống trị của Tô Tín, Lục Phiến môn căn cơ bất ổn nhưng không phải một Duẫn Tịch có thể lay động, vừa vặn thừa dịp Duẫn Tịch đến nơi này một lần, Tô Tín cũng thuận tiện cạy nhân tố bất ổn trong Lục Phiến môn ra ngoài, tránh sau này bọn chúng gây phiền toái cho mình.

Mà lúc này Duẫn Tịch quay lại nơi ở của mình, Lý Phôi và Lưu Hạo vẫn theo sau hắn.

May mà hai người cũng lưu cho Duẫn Tịch một ít mặt mũi, không tiến vào trong nhà của hắn, bọn họ chỉ thủ bên ngoài mà thôi.

Tô Tín đang nói rõ với Duẫn Tịch, ngươi tốt nhất nên trung thực trong Giang Nam đạo một chút, nếu không nói không chừng lúc nào đó có “dư nghiệt Ngô quốc” sẽ xuất hiện làm ra chuyện không tốt gì đó.

Mặc dù như thế nhưng Duẫn Tịch vẫn không buông tha.

Lưu Phượng Vũ thân là một trong tứ đại thần bộ, đệ tử của hắn cũng không chỉ có một mình Duẫn Tịch, thậm chí có mấy người thực lực không kém hơn hắn.

Hắn hao tổn tâm cơ tự đề cử trước mặt Lưu Phượng Vũ, thủ đoạn ra hết mới cướp được vị trí tuần sát sứ, hắn nhất định phải có được thành tích.

Lưu Phượng Vũ đã đồng ý với hắn: “Sau khi ngươi có vị trí tuần sát sứ, ngươi có thể đoạt được bao nhiêu quyền lợi trong tay Tô Tín thì đó là quyền lợi của ngươi.

Nếu như ngươi có thể đá Tô Tín xuống đài, vậy ngươi chính là tổng bộ đầu Giang Nam đạo.”

Vị trí hắn lúc trước tại Lục Phiến môn là truy phong tuần bổ, địa vị cũng giống Tô Tín.

Người trong tổng bộ Lục Phiến môn cũng biết, truy phong tuần bổ địa vị cao nhưng địa vị cao thì thế nào? Đương nhiên không có quyền lợi lớn như làm thổ hoàng đế một phương như tổng bộ đầu.

Tô Tín có thể dùng thực lực Thần Cung cảnh liền đảm nhiệm tổng bộ đầu Lục Phiến môn, đó là trải qua nhiều trùng hợp tạo thành, Duẫn Tịch hắn muốn đi tới nơi khác làm tổng bộ đầu có phần khó khăn, tiếp qua vài năm chờ hắn đột phá Nguyên Thần cảnh còn không sai biệt lắm.

Cho nên hiện tại có cơ hội tốt như thế, Duẫn Tịch cũng không muốn buông tha.

Hôm nay tổng bộ đầu châu phủ Lục Phiến môn đều nhìn thấy kết cục của kẻ tỏ thái độ là thế nào, bọn họ cũng bị thủ đoạn của Tô Tín chấn nhiếp, làm cho tổng bộ đầu châu phủ không dám nói một câu oán hận, nội tâm Duẫn Tịch mắng bọn chúng là phế vật.

Cho dù hắn không thể lôi kéo tổng bộ đầu châu phủ đi chăng nữa, việc này không có nghĩa Duẫn Tịch sẽ không có biện pháp khác.

Sáng sớm ngày thứ hai, Duẫn Tịch đi ra khỏi trạch viện, nhìn thấy Lý Phôi và Lưu Hạo còn đứng ở cửa ra vào thì hắn bực mình.

Lưu Hạo càng cười tủm tỉm chào hỏi Duẫn Tịch một tiếng:

- Duẫn đại nhân tối hôm qua ngủ ngon hay không?

Duẫn Tịch cười lạnh nói:

- Lưu Hạo, ta nghe nói ngươi trước kia là nhân vật số má, có thể đứng tốp năm trong các tổng bộ đầu châu phủ Giang Nam đạo, ngươi tội gì ở chỗ này làm tay sai cho Tô Tín?

Lưu Hạo cười tủm tỉm nói:

- Những tông môn võ lâm kia thường xuyên mắng chửi chúng ta là tay sai triều đình, dù sao đều là làm chó, ít ra làm chó cho Tô đại nhân ta đạt được không ít thứ mình cần.

Duẫn Tịch hừ lạnh một tiếng sau đó trực tiếp xoay người rời đi.

Vừa rồi hắn chẳng qua muốn châm ngòi một ít mà thôi, nhưng không ngờ tới Lưu Hạo là kẻ có thù cũ với Tô Tín lại trung thành với Tô Tín như vậy.

Duẫn Tịch quay người rời đi, hắn không đến tổng bộ Lục Phiến môn, mà là trực tiếp tiến ra bên ngoài Giang Nam phủ, chuẩn bị đi tìm những thế lực võ lâm bản địa ở Giang Nam đạo.

Đêm qua Duẫn Tịch suy nghĩ cả buổi, hắn nghĩ ra chủ ý chính là tìm thế lực khác hỗ trợ.

Hắn không tìm thấy minh hữu trong Lục Phiến môn Giang Nam đạo nhưng võ lâm Giang Nam đạo lại không giống.

Tô Tín lúc trước huyết tẩy năm tông môn, trong võ lâm Giang Nam đạo có không ít tông môn có thù oán với Tô Tín.

Hợp tác với thế lực võ lâm cũng không làm Duẫn Tịch cảm thấy có áp lực tâm lý.

Đừng nhìn có đôi khi Lục Phiến môn thủy hỏa bất dung với thế lực võ lâm, kỳ thật song phương hợp tác với nhau không ít.

Trong Lục Phiến môn một đạo ít khi nhìn thấy, nhưng ở tổng bộ Lục Phiến môn lại có rất nhiều môn phái giang hồ hợp tác với Lục Phiến môn.

Về phần Lý Phôi còn có Lưu Hạo đi theo phía sau, Duẫn Tịch cũng không để ý tới hai người.

Các ngươi muốn giám thị thì cứ giám thị đi, muốn báo cáo với Tô Tín thì cứ tùy ý.

Duẫn Tịch chỉ cần tranh thủ thế lực võ lâm trợ giúp, cho dù Tô Tín biết thì thế nào? Hắn còn có thể diệt tông môn võ lâm giống như giết tổng bộ đầu châu phủ sao?

Cho dù Tô Tín muốn báo cáo tổng bộ Lục Phiến môn hành vi của hắn cũng không có cớ.

Mục đích của Lục Phiến môn là giám sát tông môn võ lâm, quy củ Lục Phiến môn cũng không có lệnh cấm hợp tác với tông môn võ lâm, nếu làm thế kẻ bị nghiêm trị chính là Tô Tín.

Dù sao trong kế hoạch đảo loạn Giang Nam đạo, Tô Tín liên hợp với Ôn gia đầu tiên.

Duẫn Tịch đi tới Minh Nguyệt kiếm phái đầu tiên bên ngoài Giang Nam phủ.

Minh Nguyệt kiếm phái là thế lực nhị lưu không tồi tại Giang Nam phủ, Duẫn Tịch đi tới Minh Nguyệt kiếm phái đầu tiên là vì Minh Nguyệt kiếm phái có giao hảo với Tốn Phong kiếm phái bị Tô Tín tiêu diệt.

Lúc trước Tốn Phong kiếm phái bị diệt, Minh Nguyệt kiếm phái là thế lực đầu tiên kêu oan cho Tốn Phong kiếm phái, lại nhờ Lạc Vũ sơn trang xuất hiện chủ trì công đạo.

Về sau Tô Tín trực tiếp dùng thủ đoạn lôi đình diệt Lãnh Nguyệt đường và ba thế lực khác, từ đó thể hiện ra sức mạnh đáng sợ của Lục Phiến môn Giang Nam đạo, Minh Nguyệt kiếm phái cũng đã trung thực rất nhiều.

trướctiếp