Với tư cách là người
đàn ông bị tình nhân cũ (kiêm mẹ của con hắn) bỏ rơi cùng người đàn bà
bị con dâu (kiêm thân thích) quậy cho gia đình gà bay chó sủa, trong
nháy mắt chúng tôi đối với người đàn bà đang cười ngọt ngào như mật này
bùng cháy ngọn lửa căm phẫn hừng hực và địch ý vô cùng rõ ràng. Chẳng
qua tôi nghĩ mức độ thù địch của chúng tôi có một chút khác biệt nho
nhỏ.
"Gần đây chàng có khỏe không? Nghe nói chàng lại nhận được
giải thưởng, thật là, sao không báo cho em một tiếng. Nếu biết sớm em đã chuẩn bị sâm banh chúc mừng, thật bạc tình. À mà buổi concert chuẩn bị
như thế nào rồi, nếu cần khách mời bí mật, nhớ nói cho em biết, em rất
vui lòng tham dự. Không cần tìm người quản lý của em, chàng biết em có
điện thoại riêng mà, giống hệt trước kia, hai tư trên hai tư giờ không
bao giờ tắt máy".
Điều khiến cho tôi kinh ngạc là Ares nhẫn nại
im lặng, không có nhảy dựng lên đánh vỡ đầu Aphrodite. Tôi nhìn chằm
chằm nó, ánh mắt dần chuyển từ kinh ngạc dần biến thành hoài nghi. Bất
luận thế nào Ares cũng không phải là người có thể tức giận với phụ nữ.
Tuy nhiên, đây không phải là nói tôi đồng ý cho nó nổi giận với mình,
nhưng nhìn con trai mình hạ khí thế trước ả đàn bà mình không thích, bất kỳ người mẹ nào cũng sẽ tức giận.
"Aphrodite, ta nhớ lần trước đã nói với cô, chúng ta đã kết thúc, đừng tỏ vẻ chúng ta quen biết".
Ares hạ thấp giọng nghiến răng nói, còn cẩn thận xem xét xung quanh, hình
như rất sợ bị người khác nhìn thấy họ nói chuyện, khác một trời một vực
so với dáng vẻ lúc ném điện thoại của người đàn ông kia. Tôi nheo mắt
nhìn bọn họ, trực giác mách bảo tôi rằng nhất định bên trong có vấn đề,
sợ rằng không đơn thuần chỉ mâu thuẫn vì tình. Bất kể nhìn dáng vẻ của
Ares thế nào cũng giống như đang chột dạ vì thiếu Aphrodite rất nhiều
tiền không trả được. Đứa nhỏ này bất kể làm gì cũng đều lỗ mãng, cho tới tận bây giờ cũng chưa bao giờ chột dạ hay khiếp đảm, tại sao bây giờ
lại bỗng nhiên biến thành như vậy?
Tôi không hiểu.
"Không
sai, nhưng mà có một câu nói rất hay, không làm được người yêu thì cũng
có thể làm bạn, dù sao chúng ta cũng quen biết lâu như vậy. Hơn nữa cũng vô cùng hiếm thấy chàng có thể cùng, à, vị này ở chung một chỗ. Em chỉ
chào hỏi một chút thôi mà".
Aphrodite sẽ không vì những lời chỉ
mang ra dọa trẻ con này hù dọa, chẳng những không rời đi, ngược lại, ả
ta còn mỉm cười tự mình kéo ghế ngồi xuống, còn ngoắc tay gọi phục vụ
mang thức ăn. Thần kỳ nhất là người phục vụ hoàn toàn không nhìn thấy
bầu không khí đáng sợ, quỷ dị trên bàn ăn, ngay cả Ares đen nửa gương
mặt cũng không thể ngăn anh ta lại, nhanh chóng phục vụ các món
Aphrodite yêu cầu. Tôi bất đắc dĩ thở dài, dù sao ả ta cũng là nữ thần
sắc đẹp và tình yêu, sức quyến rũ về khoản này chắc chắn luôn hiện hữu.
Nếu đổi lại là trước kia, nhớ tới mối thù bị đoạt mất trái táo vàng,
nhất định một lần nữa tôi sẽ hiện ra dáng vẻ vốn có của mình chiến đấu
với ả ta, bắt người ta phán xét xem ai mới là nữ thần đẹp nhất. Nhưng
bây giờ...
Mất hứng vò nát khăn tay, tôi nhận ra bản thân không
có tâm trạng để đôi co với ả ta. Nếu không phải nhìn thấy Ares đang ở
ranh giới của sự bùng nổ, hơn nữa tạm thời tôi không muốn cuộc sống hai
mươi sáu năm của mình trở thành một đống phế tích trong cơn giận dữ của
Chiến thần, tôi đã sớm không khách khí.
"Rất nhiều thứ không dễ
dàng cho nên chúng ta nên gạt bỏ mọi ân oán, hòa bình cùng ăn một bữa
cơm, đây là chuyện có nghĩ cũng không bao giờ nghĩ đến, ít nhất là khi ở Olym, à, quê hương".
Nụ cười của Aphrodite hết sức mê người,
dáng vẻ ưu nhã dùng bữa. Vốn tôi tưởng những người đi cùng ả ta đều là
bạn của ả, bây giờ cẩn thận nghĩ lại, mới bừng tỉnh phát hiện tất cả đều là người theo đuổi ả, mặt đầy si mê ngồi bàn bên cạnh nhìn ả dùng bữa,
cả người tỏa ra bong bóng màu hồng hạnh phúc. Mà Aphrodite thản nhiên
hưởng thụ loại đãi ngộ này, hờ hững đắm chìm trong đủ loại ánh mắt si
mê, thậm chí tôi còn thấy ả ta giống như trở nên đẹp hơn.
"Ăn
xong rồi nhanh chóng cút đi, người nhìn thấy điểm nào mà cho là chúng ta đã làm hòa. Ta và Hera đều không hoan nghênh ngươi, đừng tưởng rằng
ngươi bảo sao ta nghe vậy giống như trong quá khứ. Bây giờ ngươi chỉ là ả đàn bà thâm độc dâm đãng mà thôi".
Rốt cuộc Ares bùng nổ, ép xuống cơn tức giận, thấp giọng hét. Aphrodite cực kỳ quyến rũ liếc nó một cái.
"Ồ, anh yêu, sao lại nóng tính như vậy, có phải hay không, hừ hừ, vì chuyện gì đó mà sốt ruột bất an sao?".
Thần kỳ là Ares lại ngậm miệng lại, tôi nhìn thấy mười đầu ngón tay của nó
đang bấm vào bàn. Ho khan mấy tiếng, tôi cảm thấy mình không thể giả
chết được. Bên ngoài có mấy kẻ lén lén lút lút chụp ảnh, tôi cảm thấy
tối nay mình sẽ leo lên trang bìa báo giải trí.
"Aphrodite, ta
không muốn nhìn thấy ngươi đi tới đi lui trước mắt ta. Nếu ta nhớ không
nhầm, hình như lần trước có người nói với ta thiếu niên người theo đuổi
đang ở dưới nhân gian". Tôi bình tĩnh nói, nhưng dùng giọng điệu của
Hera, điều này rất có hiệu quả với Aphrodite. Lúc ở Olympus ả ta có chút sợ tôi. Bây giờ mặc dù tôi chỉ ở trong hình dáng một con người, mặc
trang phục bình thường, cao không đến cằm ả, nhưng vẫn khiến ả ta có
chút khiếp đảm.
"Thân là vợ người con trai khác của ta, hình như
ngươi nên ở bên cạnh y, mà không phải ở nhân gian chơi bời, đuổi theo
đằng sau mông đàn ông".
"Hera, ngài nên nói những lời công bằng
một chút, ít nhất, chồng ta cũng không tỏ ra quan tâm tới bất kỳ chuyện
ta làm. Hơn nữa, vô luận thế nào, y là kẻ duy nhất ta thừa nhận là
chồng, ta cũng không có ý định vứt bỏ y". Aphrodite nói, ưu nhã lau
miệng."Ta cảm thấy đối với hôn nhân của chúng ta như vậy là đủ rồi."
"Aphrodite, ta phát hiện miệng lưỡi của người lợi hại nên không ít. Xem ra ở nhân
gian người học hỏi được không ít. Thật không phụ sự ra đời huy hoàng rực rỡ của ngươi."
Tôi ác độc nói, hài lòng nhìn mặt ả từ từ đỏ lên.
"Còn ngài, Hera, để chồng mình tùy ý ở trên trời phong lưu sung sướng hàng
đêm sênh ca, còn mình núp dưới nhân gian cùng con trai chơi bời vui vẻ.
Ngài dùng phương thức như vậy bảo vệ hôn nhân của mình hay sao?"
Ả ta lập tức châm biếm lại. Tôi đang muốn cay độc đáp trả, thì Ares vỗ bàn một cái, kéo tôi đứng dậy.
"Bất kể là nữ thần hay đàn bà đều giống hệt nhau. Hera, đừng để ý đến ả ta, chúng ta về."
Aphrodite nở một nụ cười kỳ quái, thật giống như phát hiện một chuyện vô cùng thú vị: "Ồ, Ares chàng thật sự chưa nói cho ngài ấy..."
"Câm miệng".
Ares gắt gỏng thét lên, cả phòng ăn chấn động như xảy ra động đất, toàn bộ thực khách đều quay lại nhìn nó.
"Aphrodite, đừng được voi đòi tiên, suy nghĩ kỹ những lời ngươi đã nói. Nếu như
ngươi không tuân thủ ước định của chúng ta, thì đừng trách ta không nói
đạo lý."
"Được, được lắm, chàng cứ tiếp tục như vậy đi, để ta xem chàng có thể giấu giếm được đến khi nào".
Aphrodite nở nụ cười chiến thắng, dương dương tự đắc tuyên bố, tư thái giả bộ ưu
nhã trước đó biến mất tăm. Tôi nhận ra dù ả ta không hề có chút biểu
hiện oán hận ra ngoài nào đối với Ares, nhưng thực ra từng câu từng chữ
đều nhằm thẳng vào nó. Tôi muốn tiến lên hỏi rõ, lời của ả là có ý gì,
nhưng Ares đã túm lấy tay tôi sải bước tiến ra ngoài.
Nói riêng
về vũ lực, tuyệt đối tôi không đánh lại được Ares, sức mạnh của nó quá
đáng sợ. Cái tay bị nó kéo đau như sắp đứt lìa ra vậy, tôi tin chắc cái
tay đã bầm tím một mảng. Bị kéo một mạch ra bãi đậu xe, tôi mới gắng
được hết sức hất tay nó ra. Cũng không tức giận, cũng không chửi mắng,
chẳng qua chỉ lạnh lùng nhìn Ares.
"Con đang giở cái trò quỷ
quái gì vậy? Tại sao Aphrodite lại nói những lời như vậy? Giữa hai đứa
đã xảy ra chuyện gì, ả ta dường như rất oán hận. Còn một chuyện ta không hiểu, thế giới rộng lớn như vậy, tại sao lại sống cùng một thành phố,
quá trùng hợp. Ta nhớ trước kia nếu con ghét ai thì tuyệt đối không nhìn lâu hơn một cái, càng không có chuyện ở chung một chỗ."
Nó phiền não gãi gãi đầu, lén nhìn nét mặt của tôi, tựa như muốn đoán tâm tình
của tôi lúc này. Không biết có phải là Ares nhận ra không cẩn thận lộ ra biểu cảm không nên có, chân mày đang nhíu chặt bỗng nhiên thả lỏng.
"Không phải con không muốn nói cho người, nhưng sẽ khiến cho người không vui, con không muốn phá hỏng tâm trạng của người."
"Con và Aphrodite đã bí mật trao đổi cái gì, thật giống như ả ta nắm đằng
chuôi uy hiếp con. Con không phải là người có tính cách sẵn lòng để cho
người khác lợi dụng điểm yếu uy hiếp. Ares, nói cho ta biết, con đang
giấu giếm chuyện gì...."
Bỗng nhiên, tôi nghĩ tới cái gì đó không đúng, xảy ra chuyện lớn như vậy, chắc chắn sẽ có vị thần nào đó tới tìm tôi, tôi cũng không phải suy bại thảm thương đến mức một thân tín cũng
không có. Tối thiểu, các con gái của tôi cũng nên đến thăm an ủi mới
phải. Những kẻ khác không tính, tại sao ngay cả Hephaestus cũng không
tới? Dựa theo hiểu biết của tôi về nó, tuyệt đối nó sẽ là người chạy đến đầu tiên.
Giọng nói bắt đầu phát run, tôi cho rằng bản thân sẽ
không bao giờ dao động, trên cõi đời này không còn bất kỳ chuyện gì có
thể khiến tôi khó chịu thống khổ, nhưng khi gặp phải, vẫn cảm thấy lồng
ngực đau nhói, trái tim sắp vỡ nát tan tành.
"Có phải hay không,
có phải Zeus ban xuống mệnh lệnh nào, tỷ như không cho phép bất kỳ người nào tới thăm ta, cũng không cho bọn họ tới gần ta, hắn đổi thành lưu
đày ta xuống nhân gian? Hắn muốn ta bị trói buộc trong cái thân thể này
không già không chết, vĩnh viễn không thể trở về Olympus?"
Túm lấy cổ áo Ares, tôi lo lắng hỏi.
Nó chỉ im lặng, dời tầm mắt không muốn đối mặt với tôi, tôi ép nó quay đầu lại.
"Quá kỳ quái, Aphrodite không có vì chuyện ta và Zeus hoàn toàn xích mích mà cười nhạo châm chọc ta, ả ta không phải là nữ thần thiện lương như vậy. Nhìn bộ dáng của con và ả ta, rõ ràng ả ta biết cái gì đó, con lại
không cho phép ả nói. Ả ta thậm chí còn giả bộ làm ra vẻ không quan tâm
đến chuyện này... Bây giờ suy nghĩ lại, có lẽ ả có chút thương hại ta,
dù hận thù kẻ địch như thế nào đi nữa, bị hạ gục đến mất tất cả, thất
bại một cách thảm hại, cũng sẽ giả mù sa mưa bỏ ra mấy giọt nước mắt."
Ares vẫn không mở miệng, tôi kéo tay nó lại, lạc giọng gào lên: "Nói cho ta
biết, Zeus đã nói cái gì. Ta cũng không yếu đuối đến mức bị dọa chết."
Ares chậm chạp chớp mắt một cái, lại nuốt nước miếng, cuối cùng chật vật nặn ra mấy chữ.
"Ông ta nói, bất kỳ vị thần hay sinh vật nào, đều không được lại gần người.
Nếu kẻ nào vi phạm mệnh lệnh này thì vĩnh viễn sẽ phải ở lại nơi này,
đừng nghĩ tới việc quay lại Olympus."
Buông tay Ares, tôi vừa cảm thấy hoang đường, vừa cảm thấy thư thái. Zeus làm như vậy không kỳ quái chút nào. Trước sau hắn luôn như vậy, cho dù mình không cần, cũng tình
nguyện hủy diệt mà không nhường lại cho ai khác.
Dù cho vật kia nhìn lâu một chút hắn cũng lười nhìn.