Đứa con trai lâu ngày không gặp đang đứng trước mặt tôi không ngờ khiến
tôi có chút phấn chấn. Suy cho cùng làm gì có ai làm mẹ lại hy vọng muốn cùng con trai mình làm kẻ thù của nhau. Mới phong thanh nghe được tin
đó thôi mà nó đã quên hết các chuyện không vui trong quá khứ chạy thật
nhanh đến khiến tôi vô cùng cảm động. Nếu dựa theo lẽ thường, bây giờ
tôi nên bắt đầu ôm nó khóc đến mức chảy cả nước mắt nước mũi mà nói:
"Con à, thật may còn có con". Đáng tiếc là từ khi Ares được sinh ra, tôi chưa bao giờ ôm nó được mấy lần bởi vì sức chiến đấu của đứa nhỏ này
hết sức phi thường, mỗi lần ôm nó là ngang với chuyện đánh giặc.
Dường như, nó cũng không thèm để ý điều này. Cúi đầu xuống, nhìn tôi một lượt từ trên xuống dưới, giống như đang quan sát xem có dấu vết bị ngược đãi hay không: "Con nghe nói người bị giam cầm ở Âm phủ không thoát ra
được".
Cứng nhắc mỉm cười, tôi cố gắng tạo ra hình tượng hiền hòa: "Không có chuyện đó, ta chỉ xuống dưới đó dạo chơi một chút thôi".
"Ha", nó cười châm chọc, buông bàn tay đang đặt ở vai tôi ra, ngồi xuống ghế
sa lông, thoải mái bắt chéo chân, ngẩng đầu ngạo mạn nhếch một bên lông
mày: "Mẫu hậu, đã là lúc nào rồi mà người còn để ý đến thể diện như vậy, ai cũng nói Zeus đã hoàn toàn xích mích với người, hạ lệnh không cho
phép người trở về Olympus".
Nếu đổi lại là trước đây nó dám nói
thế với tôi, đã sớm bị tôi nghiêm khắc dạy dỗ. Nhưng trải qua quá nhiều
chuyện khiến bản thân mệt mỏi, nên bây giờ tôi không nghĩ đến làm ra
dáng vẻ nghiêm khắc đó nữa, mà chỉ thở dài ngồi xuống, vỗ vỗ đùi của nó.
"Không phải như vậy, chỉ là tạm thời ta không muốn quay về".
Nó ngồi dậy, hung tợn vung tay lên, đằng đằng sát khí: "Nếu ông ta dám
không để cho người làm Thần hậu, dám đem thứ đàn bà kia lộn xộn làm
những chuyện vớ vẩn, con sẽ khiến ông ta trở thành Cronus thứ hai! Hừ,
nhắc tới mới nhớ, những kẻ trên Olympus đã rất lâu rồi chưa chiến đấu".
Ôm đầu thở dài, thời khắc Ares vì tôi mà bất bình, kiên định đứng về phía
tôi khiến tôi rất vui mừng. Không phải tôi có ý định chê bai con trai
mình, nhưng nếu nó là Apollo hay là Athena, có thể khả năng thành công
sẽ lớn hơn một chút.
"Đừng nói những chuyện không vui này nữa,
con nhìn đi, không phải ta vẫn rất tốt sao, trừ thân thể là con người
ra, bất kể là uy quyền hay sức mạnh của Thần hậu cũng không biến mất,
cho nên đừng tin vào những lời đồn đại vớ vẩn kia".
Nó nhìn tôi
hoài nghi. Ngược lại tôi có chút hoảng hốt. Từ khi Ares lại trở nên
thông minh không dễ dàng tin vào lời nói của người khác như vậy.
"Thật không". Nó chẫm rãi kéo dài giọng nói, "Con không biết người và Zeus
đang giở thủ đoạn bịp bợm gì, nhưng tất cả xảy ra vô cùng khác thường.
Ông ta cũng không có đi tìm đàn bà, mà người cũng không nóng nảy quay về Olympus. Đây được coi là cái gì, thỏa thuận ly thân sao".
Tôi
không nhịn được bật cười, cách diễn đạt thuần loài người được phát ra từ trong miệng của Ares thật không phù hợp: "À, ta nghe Hephaestus nói con một mực ở dưới nhân gian, có vẻ cuộc sống khá tốt. Nhìn qua chắc con
phải bỏ ra rất nhiều công sức mới thích ứng với cuộc sống này".
Nó hừ một tiếng: "Chẳng phải người cũng vậy sao, số lần người cười còn
nhiều hơn so với mấy chục vạn năm trong quá khứ cộng lại. Nếu không phải con nhìn thấy thần quang của nữ thần trên đỉnh đầu người, con thật hoài nghi là có phải bản thân nhận nhầm người hay không. Hera, người thay
đổi quá nhiều. Nếu đổi lại là trước kia, căn bản là người không bao giờ
có thể ôn hòa nhã nhặn cùng con đàm luận chuyện của Zeus. Người chỉ tức
giận, oán trách con, trách cứ con làm mất hết mặt mũi của người, oán hận con không thể giống như các anh em khác khiến cho Zeus vui vẻ".
"..." Tôi chỉ biết im lặng, cuối cùng miễn cưỡng nở nụ cười: "Cho nên hôm nay là hội nghị tổng kết xử lý hay sao?"
Nó do dự, cuối cùng ôm chặt lấy tôi: "Không, con chỉ muốn cho người biết
là bất luận thế nào người đều là mẫu hậu của con, con vĩnh viễn sẽ đứng
về phía người, chỉ cần người cần con".
"Ares, lời chào hỏi này
thật ngoài dự tính, ha, ha,... Cám ơn con. Chắc con đang cố ý để cho ta
vui, thật không thể ngờ những lời buồn nôn này lại được phát ra từ miệng con".
Vốn đây là cảnh tượng hai mẹ con mắt ngấn lệ ôm nhau tình
cảm nồng nàn cảm động lòng người trái ngược hẳn với những hiềm khích
trước đây. Nhưng tôi lại cười đến mất hết hình tượng, à, đây nhất định
là Hàn Tiểu Nhạc mà không phải là nữ thần Hera đâu. Ares trừng mắt nhìn
tôi cười nghiêng cười ngả, nhưng cuối cùng cũng không kiềm được phá lên
cười.
"À, do thói quen nghề nghiệp nên thuận miệng nói, này, người đừng chê cười".
Nó lúng túng vuốt tóc mình. Bây giờ tôi mới nghiêm túc chú ý tới lối ăn
mặc của nó. Mặc dù lúc trước câu khen đẹp trai là nửa thật nửa giả,
nhưng cẩn thận nhìn lại... Quả thật rất kỳ dị.
Vẫn là gương mặt
đó. Kỳ thật Ares lớn lên càng đẹp, nhưng chính tính tình hung ác đã phá
hỏng hoàn toàn hình tượng của nó. Nhìn qua nó thật giống như lão đại của băng đảng xã hội đen. Nhưng quần áo loài người dường như đã cứu vãn tất cả. Ăn mặc rất hợp mắt cùng mái tóc nhuộm hoàn mỹ đã trung hòa sát khí
của nó, ngược lại tỏa ra một loại khí chất cuồng dã. Tôi vuốt cằm, ở cái thời đại đàn ông với vẻ đẹp phi giới tính tràn lan như hiện nay, nhìn
thấy loại đàn ông mạnh mẽ nam tính nguyên thủy còn quý hiếm hơn cả gấu
trúc như thế này mà bọn con gái không phát điên mới lạ.
"Đúng
rồi, rốt cuộc con đang làm gì? Tại sao ta nghe nói con là một ngôi sao?
Này, đừng nói với ta là con đang lăn lộn trong giới showbiz đấy?"
Nó trừng tôi, nhưng tai lại đỏ lên, thấp giọng nói: "Chẳng qua chỉ giết thời gian mà thôi, cái này chẳng lẽ cũng không được".
Trầm mặc một hồi, tôi lại cười thật to.
Cho đến khi ngồi lên chiếc xe thể thao để đi hóng gió, tôi vẫn còn lau lệ ở khóe mắt. Chuyện đùa gì thế này. Đây chính là Ares sao? Cái người cực
kỳ bài xích nghệ thuật lại thừa nhận mình là ca sĩ nhạc Rock, bây giờ
lại còn đang đóng phim thần tượng. Cái thế giới này điên rồi. Trước đây
tôi còn tưởng hắn làm các nghề tương tự như đấu vật chẳng hạn bởi vì nó
luôn đam mê với việc chém chém giết giết, khiến cho toàn thân từ trên
xuống dưới không có một khối thịt nào lành lặn.
"À, nhắc tới mới
nhớ, hình như con đã ở dưới nhân gian gần hai trăm năm rồi. Con đã làm
cái gì vậy? Tại sao cuối cùng lại làm cái nghề này?"
Nhìn thấy
dường như nó sắp nổi giận, tôi cũng không muốn cái khu nhà này biến
thành vật hy sinh, nên vội vàng nói sang chuyện khác.
Ares lộ vẻ
tức giận: "Còn có thể làm được cái gì. Bắt đầu thì chính là đánh giặc.
Đừng tưởng con người dễ chết như vậy, hết lần này đến lần khác đánh nhau vì tình hữu độc chung*. Trải qua bao cuộc chiến, cho dù là con thì cũng bắt đầu cảm thấy mất hứng, muốn tìm chuyện gì khác để đổi khẩu vị. Sau
đó con liền nghĩ đến nàng..."
* Tình chung hữu độc: :chỉ tình yêu duy nhất cả đời.
Nói đến đây bỗng nhiên nó không nói nữa, nhưng tôi biết nó nói đến ai. Đơn
giản là kẻ khiến cho nó và Hỏa thần bất hòa và trở thành kẻ thù, nữ thần Aphrodite. Nhớ tới lần trước Hephaestus có nói Aphrodite vì tình nhân
mà lăn lộn trong giới showbiz, chẳng lẽ vì nguyên nhân này mà Ares có
thể làm những chuyện ngu xuẩn không phù hợp như vậy?"Con cùng nàng sao rồi? Con rất thích nàng ta phải không?"
Đã từng có thời chỉ cần nói đến cái đề tài này thì tôi nổi giận lôi đình.
Bây giờ có thể kiềm chế được khiến tôi vô cùng ngạc nhiên. Ares thuần
thục quẹo cua một cái, giọng nói không rõ là vui hay buồn.
"Chúng con không có ở bên nhau, chỉ như vậy thôi".
"A, ra là vậy."
Không biết tại sao bỗng nhiên tôi lại có cảm giác đồng cảm với nó. Có lẽ lúc ở Olympus, Ares là một người đàn ông cuồng bạo dã man vô lễ thô lỗ, nhưng tình yêu của nó với Aphrodite không phải là giả. Vì ả ta, thậm chí nó
đoạn tuyệt với tôi và anh em của mình, đắc tội với Zeus khiến cho phải
chịu bao nhiêu khổ sở. Nhưng nó không hề buông bỏ!
Không nghĩ đến việc sau khi đến nhân gian, nó lại buông bỏ người đàn bà không thể yêu
đấy. Đây coi là cái gì, thời gian như một con dao mổ lợn sao *.
*Câu nói ẩn dụ phổ biến trên Baidu, so sánh thời gian tàn nhẫn như một con
dao mổ lợn, để lại dấu ấn sâu sắc trên gương mặt và trái tim mỗi người.
Thời gian trôi nhanh, người cũng thay đổi, chỉ còn đọng lại sự hoài niệm và tiếc nuối.
"Con đang dẫn ta đến chỗ nào vậy?"
Có lẽ
bởi vì bây giờ tôi vẫn mang dáng vẻ của Hàn Tiểu Nhạc, đứng cùng một
Ares cao to vạm vỡ, rất khó tìm cảm giác của một người mẹ. Nhìn qua hắn
giống như anh trai của tôi vậy. Không muốn thảo luận những đề tài khiến
người ta buồn bực kia nữa, tôi cố gắng nhẹ nhàng hỏi:
Nó nhướn
cao lông mày cười nói: "Tuân theo tác phong nhất quán của Olympus, nếu
buồn chán phải đi tìm niềm vui, chính bản thân phải tận lực tận hưởng".
...
Sau đó tôi đã hiểu được thế nào là xa hoa trụy lạc. Dù trước kia kiến thức
khi làm thần rộng rãi đến đâu, nhưng hôm nay nhìn cách thức con người
điên cuồng tìm niềm vui khiến tôi được mở rộng tầm mắt, trợn mắt há mồm. Nhìn Ares cười lớn ném một tập tiền dày cộp xuống bể bơi rồi một đám
con gái õng ẹo gần như không mặc gì bổ nhào xuống cướp, thật khiến tôi
cảm thấy mình đã già rồi.
"Xin chào, người đẹp. Ồ, lần đầu tiên
thấy đại minh tinh của chúng ta dẫn người tới nơi này, nhìn cô em không
giống khẩu vị trước đây của anh ta, sao bây giờ anh ta lại thích cái thể loại này sao?"
"Xin chào, người đẹp, nhìn cô em thật tuyệt vời,
giống như một nữ hoàng vậy, ồ, ai nói cho tôi biết thật sự có cái gọi là đời sau của quý tộc sao. Sao tên kia có thể chọn loại đàn bà này, trước đây loại mặt hàng này hắn đã hạ thủ bao giờ đâu?".
"Thôi nào,
đừng chỉ có ngồi cười như vậy, tôi còn chưa bao giờ gặp người phụ nữ như em cả. Nhìn thoáng qua thì chỉ rất bình thường nhưng sao lại có một khí chất cao quý như vậy?
Cảm giác được một đám trai đẹp vây quanh
nịnh bợ đúng là cũng không tệ. Hơn nữa ở nơi này có rượu ngon, có bầu
không khí khiến bản thân cảm thấy thoải mái. Vì vậy, tôi uống hết ly
này đến ly khác, cuối cùng thì say khướt rồi ngã vào lồng ngực một anh
chàng lai đẹp trai.
"Người đẹp, tối hôm nay muốn ở cùng một chỗ với anh không?
Hắn ôn nhu hỏi tôi, tôi còn chưa kịp trả lời, thì một đôi tay đã cướp tôi
về. Tôi quay đầu lại nhìn, là Ares. Áo sơ mi của nó biến đâu mất, tóc
tai rối bù, trên mặt và cổ đầy dấu son môi, thần sắc lêu lổng vô cùng
vui vẻ.
"Ta nói rồi, chỉ được phép nói chuyện, không được phép sờ mó, cũng không được phép dụ dỗ, nếu không thì chỗ ấy của các ngươi đừng mong còn dùng được..."
Tôi ợ rượu, kháng nghị nói: "Làm cái gì
vậy, chính ngươi không phải ôm một đống đàn bà chơi rất thoải mái sao,
sao lại không cho phép ta làm vậy".
Đâm một ngón tay vào lồng
ngực rắn chắc của nó, tôi cảm thấy bản thân nhất định đã say rồi. Thân
thể con người không thể tiêu hóa quá nhiều rượu, cho nên tôi mới luống
cuống như vậy.
Nó không khách khí trực tiếp đẩy tôi xuống một cái ghế lớn. Không hề thương hoa tiêc ngọc mà đá văng toàn bộ đám đàn bà
xung quanh, thuận tay đổ một thùng nước đá lên đầu tôi, khiến tôi hét ầm lên.
"Nếu người thật sự làm chuyện đó thì lúc tỉnh táo nhất định sẽ hối hận. Con hiểu người, cho nên dừng lại ở đây thôi".
Nó nở nụ cười xấu xa giống y hệt Zeus.
"Làm loạn không thích hợp với nữ thần cao quý như người đâu. Đừng quên người là chúa tể hôn nhân".
Tôi vuốt lại mái tóc còn ướt, tức giận nhìn nó bổ nhào vào trong đám đàn
bà, cảm thấy nó thật không hổ là con trai Zeus, cũng vô sỉ hạ lưu y vậy. Nhưng đàn ông xấu trên thế gian này chia làm hai loại, một loại là xấu
xa với tất cả mọi người, một loại là xấu xa có chọn lọc. Có thể Ares đối xử với đàn bà không tốt nhưng nó sẽ không đối với tôi như vậy.
Với tư cách là một người mẹ, ngoại trừ vài lần vô ý nhắc nhở: "Như thế này là không tốt!" thì còn có thể làm được điều gì nữa?