Trương Hằng nhìn Sở Hạo đang liên tục thao tác với đống máy tính ở
bên cạnh. Cuối cùng hắn không nhịn được nói: "Thời gian Niệm Tịch Không
và Tom tách đội đã gần năm giờ đồng hồ. Nói thật là ta rất lo lắng cho
bọn họ, đây là vấn đề thứ nhất. Thứ hai, chúng ta làm như vậy sẽ khiến
không biết bao nhiêu người vô tội phải chết? Tóm lại, ta hỏi ngươi định
làm cái gì? Bố cục của ngươi như thế nào? Có thể nói cho chúng ta hay
không?"
Động tác của Sở Hạo hơi dừng lại một chút sau đó lại tiếp tục, đồng thời giọng nói của hắn cũng vang lên bên tai mỗi người.
"Vấn đề đầu tiên là các ngươi có ý kiến gì với việc phóng tên lửa hạt nhân để phá hủy thủ đô của mười quốc gia?" Sở Hạo không ngẩng đầu lên
đặt câu hỏi.
Tất cả đều ngây ngốc mất một lúc sau đó Auchi nói: "Được rồi, coi như không nói đến việc người bình thường sẽ chết. Ta nghĩ ảnh hưởng của
việc này có lẽ sẽ làm phát sinh chiến tranh hạt nhân. Dù sao mười quốc
gia này đã sở hữu phần lớn vũ khí hạt nhân của toàn bộ thế giới. Nếu thủ đô của các quốc gia này bị vũ khí hạt nhân tấn công thì... Ta nhớ là
các cường quốc này hình như có chính sách gọi là ràng buộc vũ khí hạt
nhân (*)..."
"Đúng vậy." Sở Hạo gật đầu nói: "Ràng buộc vũ khí hạt nhân a... Trong hệ thống chiến lược của những quốc gia sở hữu vũ khí hạt nhân có một
cái gọi là hệ thống tử thủ. Nội dung chính của nó là nếu lãnh đạo cấp
cao nhất của một quốc gia đột ngột bị kẻ địch tấn công tiêu diệt bằng vũ khí hạt nhân thì hệ thống sẽ tiến hành tự động phản kích. Bằng cách
thay mặt lãnh đạo cấp cao phát ra mật mã và lệnh khởi động tấn công bằng vũ khí hạt nhân, mục tiêu là... tất cả các quốc gia có hoặc không có vũ khí hạt nhân! Đây là mục đích chính của chính sách này, nghĩa là nếu
như ta bị vũ khí hạt nhân tấn công thì toàn bộ thế giới cũng phải chôn
cùng, thật sự tàn nhẫn a!"
Cuối cùng Sở Hạo ngẩng đầu lên nhìn mọi người rồi nói: "Đây là hậu
quả có khả năng sẽ xảy ra khi ta thực hiện phóng tên lửa hạt nhân tấn
công những quốc gia này.
Mọi người đứng im không nhúc nhích vì bị lời nói của Sở Hạo dọa cho sợ
đến choáng váng. Chiến tranh hạt nhân chính là tận thế a! Trong thế giới thực tế, các loại phim ảnh trò chơi với chủ đề tận thế có rất nhiều.
Bây giờ Sở Hạo lại nói với bọn họ, tình cảnh tiếp theo sẽ diễn ra như
vậy!
Đột nhiên Auchi trực tiếp lao về phía Sở Hạo, không, là lao về đống
máy tính đằng sau. Tuy nhiên mới đi được vài bước, Trương Hằng đã vô
cùng tỉnh táo kéo hắn lại rồi nói: "Auchi, chờ một chút! Sở Hạo còn chưa nói hết, đúng không? Sở Hạo!"
Sở Hạo nhìn mọi người, hắn tiếp tục cúi đầu vừa thao tác với đống máy tính vừa nói: "Đúng vậy, mục đích của ta không phải dẫn phát tận thế
bằng chiến tranh hạt nhân! Trên thực tế, chính sách ràng buộc vũ khí hạt nhân có vẻ rất điên cuồng, nhưng nếu nó đã tồn tại nhiều năm như vậy mà toàn bộ thế giới vẫn bảo đảm thế cục hòa bình. Như vậy sự tồn tại của
nó là có dụng ý, các ngươi không nên xem thường cao tầng chính phủ của
các quốc gia hiện đại. Bọn họ tuyệt đối không ngu ngốc như các ngươi
nghĩ, thế nhưng tại sao bọn họ lại sử dụng chính sách điên cuồng đến mức khi vừa xảy ra vấn đề là có thể hủy diệt thế giới đây? Đạo lý rất đơn
giản, thực ra chỉ để kiềm chế lẫn nhau mà thôi. Tức là chính sách này sẽ ràng buộc tất cả các quốc gia có vũ khí hạt nhân với nhau. Đây mới là ý nghĩa chính của chiến thuật ràng buộc hạt nhân! Cũng có thể nói là
chiến thuật này đưa toàn bộ thế giới hay ít nhất là một nhóm các cường
quốc hình thành một chỉnh thể thông qua vũ khí hạt nhân ở mức độ nào
đó!"
"Đúng là ta sẽ phóng tên lửa tấn công thủ đô của mười quốc gia này, nhưng... không phải chúng ta làm!"
Một lần nữa Sở Hạo ngẩng đầu lên. Không biết vì sao mọi người xung
quanh cảm thấy ánh mắt của hắn không giống với những lần hắn lừa dối
người khác. Giống như chỉ cần bản thân Sở Hạo tin tưởng thì lời hắn nói
sẽ thành sự thật.
"Là các sinh vật có trí tuệ trong sương mù của thế giới khác! Chính
bọn chúng khống chế căn cứ thử nghiệm tên lửa hạt nhân rồi sử dụng đạn
hạt nhân tấn công thủ đô của các quốc gia. Mục đích việc này là muốn cho các quốc gia công kích lẫn nhau, cuối cùng bọn chúng hy vọng các quốc
gia sẽ tấn công nơi này - lối vào của màn sương mù bằng vũ khí hạt nhân. Bởi vì chúng tin tưởng như vậy sẽ mở rộng lối vào, một khi đạt được mục đích này chúng sẽ tiến hành xâm lược trên quy mô lớn!"
"Không đơn giản như vậy! Với tư cách là chiến sĩ trở về từ tương lai, nếu muốn cứu vớt thế giới thì chúng ta bắt buộc phải ngăn cản chính phủ sử dụng vũ khí hạt nhân tấn công nơi này! Cho nên..."
Vốn càng nói càng kích động, bỗng nhiên vẻ cuồng nhiệt của Sở Hạo
biến mất. Hắn tiếp tục loay hoay với đống máy tính đồng thời nói: "Bố
cục của ta là như vậy! Vũ khí hạt nhân, đó là cái gì? Các chiến sĩ đến
từ tương lai chúng ta chưa từng nhìn thấy bao giờ a! Hơn nữa, chúng ta
biết rõ tương lai là do đám cao tầng chính phủ sử dụng vũ khí hạt nhân
tấn công lối vào nên Trái đất bị chiếm đóng, nhân loại chỉ có thể tiến
hành chiến tranh du kích. Chúng ta trở về để ngăn cản tất cả những
chuyện này phát sinh, không phải sao?"
Mọi người quay ra nhìn nhau, rõ ràng mấy người có nghe chứ không có
hiểu. Sau khi thoát khỏi sự níu kéo của Trương Hằng, Auchi suy nghĩ một
lát rồi trực tiếp hỏi: "Ý của ngươi là tiến hành tấn công thủ đô của
mười quốc gia, nhưng ngươi có cách để chiến lược ràng buộc hạt nhân
không xảy ra. Trái lại ngươi còn có thể lợi dụng chiến lược này để hợp
nhất các quốc gia thành một chỉnh thể, tức là dùng danh nghĩa toàn bộ
nhân loại trên thế giới hợp lực chống lại người xâm nhập. Ý định của
ngươi là như vậy phải không?"
"Về cơ bản đúng là như vậy." Sở Hạo nói với vẻ khẳng định.
Auchi hít một hơi thật sâu sau đó hắn lớn tiếng gầm thét: "Ngươi dựa
vào đâu để chắc chắn rằng chính phủ các nước sẽ thực hiện theo ý định
của mình!? Nếu muốn lừa bọn họ, không, muốn lấy được tư cách là chiến sĩ tương lai thì hiện tại chúng ta cần phải hành động a! Còn ở lại đây để
làm gì? Ngồi chờ tự bọn họ hiểu được tất cả những chuyện này sao!?"
"Đã tiến hành rồi a..."
Sở Hạo chỉ vào máy tính nói: "Tất cả những chuyện này...không phải đã bắt đầu rồi sao?"
Mọi người lại quay ra nhìn nhau. Gã tân nhân tên George bỗng nhiên
nói: "Đội trưởng, ta có thắc mắc là tất cả các tuyến thông tin liên lạc
với bên ngoài như điện thoại và internet đều bị cắt đứt trong phạm vi
sương mù bao phủ. Ta thấy hệ thống máy tính này cũng đang ở trạng thái
ngoại tuyến đúng không? Trong tình huống như vậy thì làm thế nào để
truyền được thông tin ra bên ngoài?"
Sở Hạo nhìn màn hình máy tính rồi cười nói: "Về cơ bản thì đúng là
như vậy, nhưng... Ngươi biết vì sao ta sử dụng cơ hồn Memes này không?
Bởi vì bản thân Memes chính là vật phẩm phi logic a..."
"Kể từ khi Memes xuất hiện, tổ chức Kẻ phản nghịch hay thậm chí là
tất cả nhân tài của các quốc gia đều đã tiến hành nghiên cứu, nhưng kết
luận của chúng ta là... không có kết luận. Cách thức vận hành, kết cấu
hay là hiệu quả đều không thể tìm ra. Điều này ta đã nhắc tới lúc trước
nhưng chắc các ngươi không để ý. Trên thực tế thì các phương pháp của
khoa học công nghệ hiện đại, tuy cấp độ không bằng những công nghệ tương lai trong Chủ thần không gian nhưng cơ bản vẫn có sự thống nhất về ba
định luật trụ cột cho sự phát triển. Một là các quy định tiêu chuẩn. Hai là dùng tiêu chuẩn để ghi chép và tính toán các sự vật trong thế giới.
Ba là dùng những ghi chép và số liệu tính toán được để tìm ra quy luật,
từ đó có thể đưa ra kết luận. Đây chính là ba định luật về sự phát
triển. Cho dù là ma pháp, tu chân, thần thuật cũng có thể áp dụng ba
định luật này, chỉ cần kiên định đi theo phương hướng này thì với năng
lực tích lũy tri thức qua nhiều thế hệ sẽ tạo thành sự phát triển vượt
bậc. Tuy nhiên tất cả những điều này lại không có hiệu quả đối với Memes bởi vì đặc tính quan trọng của nó... chính là tính phi logic, hơn nữa
nó còn không phù hợp với đặc tính của những định luật cơ bản ví dụ như
định luật bảo toàn khối lượng và năng lượng không ảnh hưởng đến
Memes..."
"Hiện tại chúng ta đã biết sương mù chính là Linh khí, là sức mạnh
trụ cột của các vị diện có ma. Như vậy tất nhiên nó sẽ tuân theo ba định luật phát triển, nếu không sẽ không phát triển và tích lũy đến hình
thái phù hợp với logic như tu chân và ma pháp. Nếu Linh khí đang ngăn
chặn thông tin liên lạc gặp phải Memes phi logic, các ngươi đoán kết quả sẽ như thế nào?"
Sở Hạo đi vào phòng thiết bị mạng, tiếp đó hắn lấy ra cơ hồn Memes
rồi tiến gần chỗ thiết bị mạng nói: "Kết nối internet bên ngoài khu vực
sương mù ngay bây giờ."
Tiếng nói của Sở Hạo vừa dứt, dường như mọi người thấy thiết bị mạng
có vẻ hưng phấn... vẫy đuôi. Sau đó khi Sở Hạo quay trở lại chỗ hệ thống máy tính đã thấy biểu tượng mạng dưới góc phải màn hình xuất hiện thông báo...
Kết nối internet thành công!
(*) Chiến lược ràng buộc vũ khí hạt nhân: Nội dung chính như Sở Hạo
giải thích nhưng do chỉ tìm thấy thông tin trên Baidu nên không rõ chiến lược này có thật hay không? -> mình cũng không biết là có thật hay
không, nhưng với bản chất của chiến lược này mà nói thì cho dù có thật
đi nữa cũng không thể nào công khai được, vậy nên tìm ra được kết quả
nói về chiến lược này sẽ không dễ dàng.