"Tề Lăng? Tề Ngôn
Lăng sao?" Cúi đầu liếc mắt nhìn mặt Mộc Bạch Ly lo lắng, càng cảm thấy
nha đầu này thiện lương, vì vậy càng thêm áy náy, nhẹ nhàng sờ đầu Bạch Ly một cái, "Hắn rất tốt, là một thiên tài, hiện tại đã đến Nguyên Anh
tiền kỳ rồi, là đệ tử trẻ tuổi ưu tú nhất phái Thiệu Hoa đấy!" Tần Ca
dùng Linh thức dò xét tu vi Mộc Bạch Ly, khó khăn lắm mới đến Khí Động
hậu kỳ, cũng chính là dáng vẻ mới nhập môn, không khỏi có chút đau lòng, trước đây là lười biếng, hiện tại muốn học cũng học không tới đi!
"Bạch Ly, có muốn học hay không, Tần sư thúc có thể dạy con một ít!"
"Muốn học? Có ạ!" Mộc Bạch Ly nghẹo đầu suy nghĩ một chút, "Có thể dạy pháp
thuật hong khô đồ không ạ?" Nàng bế Viên Thịt lên, giơ lên trước mắt,
"Mỗi lần cho nó tắm cả người ướt nhẹp như con chuột, chờ đến nửa ngày
mới khô!"
"Ừ, có, ta dạy cho con Diệu Dương** tâm pháp!"
**Diệu: ánh sáng, dương: mặt trời
"Vậy Diệu Dương tâm pháp có thể làm ấm thân thể sao? Gần đây khí trời bắt đầu lạnh mỗi ngày ngủ giường đá đều lạnh!"
Tần Ca nghe xong trong lòng run lên, ôn nhu nói, "Có thể, có thể để làm ấm thân thể!"
"Còn có còn có, con muốn học con diều truyền tin, mà có thể cùng Mẫn Chi ca
ca viết thư, mỗi lần nhận được thư con lại không trả lời được, thử qua
rất nhiều lần con diều đều không bay nổi, còn bị cháy!" Trên gương mặt
Mộc Bạch Ly tất cả đều là thương tiếc, là đang đau lòng con diều của Mẫn Chi ca ca bay tới!
"Được!"
"Bạch Ly không muốn học tu luyện công pháp cùng kiếm pháp sao?"
Mộc Bạch Ly ngẩn ra, nhẹ nhàng lắc đầu, "Tần sư thúc, con không muốn học
đâu, con đây rất lười, người có thích con nữa hay không?" Tần Ca bế Mộc
Bạch Ly nhẹ nhàng xoay hai vòng, "Ta làm sao không thích con nữa! Vậy
dậy cho con những thứ vừa nói kia nhé?"
"Vâng!" Mộc Bạch Ly khanh khách cười đáp ứng!
Thật ra thì Mộc Bạch Ly cũng cực kỳ thông minh, học tập cực nhanh, chỉ chốc
lát sau đã học thuộc tâm pháp, trên mặt tràn ngập đắc ý.
"Bạch Ly, Diệu Dương tâm pháp cường thân kiện thể, mỗi ngày đều phải nhớ
luyện tập một lần a! Còn có, mặc dù con không thích tu luyện, nhưng ngồi luyện khí thì vẫn phải làm, nếu không cũng không còn chân khí duy trì
những pháp thuật kia, biết không?"
"Đúng vậy, Tần sư thúc!"Cái đầu nho nhỏ của Mộc Bạch Ly cọ xát trên người Tần Ca, "Tạ ơn sư thúc!"
" Nha đầu Bạch Ly, có thể mười ngày sau ta mới tới thăm con được, có thể mang cho con một ít đồ, con muốn cái gì?"
"Có thể không?" Mộc Bạch Ly nháy mắt sáng như sao, mặt mong ngóng.
"Dĩ nhiên, chẳng qua là không thể quá nhiều!" Mình thân là trưởng
lão Thiệu Hoa đến mang ít đồ lên còn bị ngăn cản, Tần Ca nghĩ thầm.
"Vậy con muốn vài y phục của nương, còn có, mang nhiều sách cho con, con
muốn đọc sách, cuộc sống cũng sẽ không nhàm chán như vậy!"
"Con muốn sách gì?"
"Truyền thần tiên cổ tích a, con muốn xem, ha ha, còn có Linh Thú đồ giám a,
cái gì cũng có thể . . . . . ." Mộc Bạch Ly đôi mắt trông chờ nhìn Tần
Ca, chỉ sợ hắn nói một chữ không.
"Được! Nhưng y phục
sao, ta sẽ nhờ người làm cho con, y phục của nương con lớn như vậy làm
sao mặc vừa!" Tần Ca nhẹ nhàng vuốt mũi Bạch Ly một cái, "Mới bảy tuổi,
mặc sao đây?"
Có thể a, Bạch Ly nghhĩ, ngày đó Tề Lăng
cũng không phải là mặc áo phụ thân sao, mặc dù lớn rất nhiều nhưng sửa
đổi là có thể mặc được, hơn nữa còn là y phục của nương, "Nhưng là con
muốn y phục của nương!" Dè dặt nhìn Tần Ca, đáy lòng có chút sợ, có thể
bởi vì nương là Ma Tông Thánh nữ, cho nên. . . . . .
Mắt thấy bộ dạng Mộc Bạch Ly cẩn thận, trong lòng Tần Ca một hồi chua xót, ôn nhu đáp ứng, "Ừ, ta lấy cho con y phục của nương!"
"Cám ơn Tần sư thúc!"
"Tốt lắm, Bạch Ly, ta phải đi, phải chiếu cố mình thật tốt, đừng chạy loạn
khắp nơi, ngàn vạn lần không được đi những nơi nguy hiểm, biết không?"
Tần Ca có chút không đành lòng bỏ lại nàng, cũng không thể làm gì ngoài
dặn dò nàng thật kỹ.
"Biết sư thúc, người xem con, lâu
như vậy không phải là sống rất tốt sao, người cứ yên tâm đi, con sẽ
chiếu cố mình thật tốt!" Hướng Tần Ca lộ ra một nụ cười thật to, mới để
cho Tần Ca lưu luyến không rời tế lên phi kiếm rời đi. Đến khi nhìn
không thấy bóng dáng của sư thúc, Mộc Bạch Ly mới đặt mông ngồi dưới
đất, nhẹ nhàng sờ sờ Viên Thịt, làm cho Mễ Đa bất mãn hừ hừ, dường như
muốn đem cả thân thể chen vào trong ngực Mộc Bạch Ly.
"Viên Thịt, Mễ Đa, làm sao bây giờ đây? Thấy Tần sư thúc, tại sao con
vẫn có một chút xíu khổ sở đây!" Giống như, nhớ tới cuộc sống trước kia
rồi, cho nên ta sẽ khổ sở rồi, Viên Thịt. . . . . .
Sử
dụng pháp thuật khiến cho con diều bay, Mộc Bạch vỗ tay một cái, không
biết Mẫn Chi ca ca nhận được con diều của ta sẽ có biểu tình gì đây? Rất muốn biết a, con diều con diều, bay nhanh một chút, đi đến chỗ Mẫn Chi
ca ca, nói cho huynh ấy biết, ta sống rất tốt. . . . . .
Thời gian bất tri bất giác lẳng lặng trôi qua, Tần Ca tới mấy lần, mang cho
Mộc Bạch Ly ít đồ cùng vài quyển sách, vì vậy cuộc sống của Mộc Bạch Ly
chủ yếu là dậy sớm để luyện khí và tu luyện Diệu Dương tâm pháp, sau đó
cả ngày đều đọc sách, nàng hiểu thì ra là thần cùng tiên thật ra là hai
khái niệm khác nhau, người Tu chân tu luyện, cuối cùng cũng chỉ có thể
trở thành tiên!
Nàng cũng hiểu tu chân rốt cuộc
phân thành nhiều giai đoạn: Khí Động, Luyện Thần, Đan Thành, Thai Tức,
Nguyên Anh, Phân Thần, Xuất Khiếu, Hóa Hình, Dung Hợp, Hoàn Hư, Nguyên
Thần, Thiên kiếp, Địa Tiên.
Thiên kiếp về sau
tiến vào cảnh giới Địa Tiên, được gọi là Tiểu Thiên giới "Xạ Nhật tinh"
tu hành, cuối cùng mới tu thành Thiên Tiên**. Suy nghĩ một chút đã cảm thấy kinh khủng, trước kia nghe phụ thân nói
phụ thân chỉ đến giai đoạn cuối của Xuất Khiếu, phía sau còn nhiều giai đoạn như vậy, cũng không hiểu tại sao có nhiều người muốn tu thành tiên chứ, thật sự có người có thể tu thành tiên sao? Mộc Bạch Ly lắc lắc
đầu, quên đi, không muốn, hay là xem một chút tình yêu thượng tiên lúc
còn tuổi trẻ đi, mặc dù xem không hiểu lắm nhưng cũng tốt hơn là xem tu
chân điển tịch***!
** Thiên tiên: tiên nhân
***Điển tịch: sách xưa, sách cổ
Cho đến khi Viên Thịt và Mễ Đa đói bụng, tiểu mọt sách Mộc Bạch Ly mới từ
trong sách chui ra chạy đi lấy đồ ăn cho chúng nó. Viên Thịt thông minh
là điều hiển nhiên, hiện tại sống chung đã lâu, Mễ Đa giống như cũng
thay đổi cũng thông minh ra, lúc nàng nói chuyện nó sẽ rầm rì đáp ứng,
nàng nấu cơm thậm chí nó sẽ giúp một tay dùng miệng giữ đồ cho nàng,
mặc dù hiệu quả không phải là rất tốt, tất cả đều là nước miếng, hơn nữa nó còn rất hiểu cuộc sống, đợi đến khi Mộc Bạch Ly đọc sách còn có thể
vác Viên Thịt đi ra ngoài chơi đùa, cả một con heo hồng tiêu dao vô
địch.