Chung Cực Truyền Thừa

Chương 671


trướctiếp

Hàn Vạn lại lần nữa lộ vẻ sầu thảm bật cười:



- Khó trách, khó trách...Ta đã sớm cho rằng mọi chuyện hôm nay tựa hồ thuận lợi vượt qua cả sự tưởng tượng của ta. Nghĩ đến người dùng cẩn thận để nổi tiếng như ngươi, rõ ràng thật sự vì một tin tức không hiểu thấu mà xuất hiện ở đây, hắc, hắc hắc...



Nói xong lời cuối cùng, hắn lại bật cười, nhưng trong tiếng cười, lại bao hàm quá nhiều thứ.

Khổng Lập cười hắc hắc, lập tức nói:



- Bất quá ta ngược lại thật không ngờ ngươi lại dùng tin tức như vậy để câu dẫn ta. Tin tức về Thiên Vị Lệnh? Cũng thật khó cho ngươi có thể nghĩ ra được.



Hàn Vạn nhìn Khổng Lập, đột nhiên cười khẽ một tiếng nói:



- Tin tức này cũng không phải giả dối, ta thực sự có tin tức về Thiên Vị Lệnh.



Lông mày Khổng Lập lập tức nhíu chặt, nhưng lại cười lạnh nói:



- Hắc hắc, không nên vọng tưởng dùng tin tức giả để cứu mình một mạng. Tin tức về Thiên Vị Lệnh ta tự nhiên cũng có...Cổ Năng và Cổ Văn, hai nơi này tuyệt đối có Thiên Vị Lệnh, thậm chí đế quốc Bạch gia cũng có. Nhưng tin tức như vậy có ích gì chứ?



Hàn Vạn nhìn Khổng Lập, chậm rãi nói:



- Ta còn biết có một người có Thiên Vị Lệnh...Hắn thậm chí chỉ có thực lực Đại tinh vị trung giai, nhưng ngươi phải đáp ứng ta một yêu cầu, ta mới nói cho ngươi biết.



Lông mày Khổng Lập lại lần nữa nhíu lại, lập tức lộ ra thần sắc không tin nói:



- Còn có người có Thiên Vị Lệnh sao?



Hàn Vạn lộ vẻ cười sầu thảm nói:



- Giờ ta cũng không cần phải lừa ngươi làm gì, có phải là thật không, nghĩ đến dùng năng lực của ngươi cũng không khó để tra. Mà chỉ cần ngươi đáp ứng ta, ta sẽ nói cho ngươi biết tên của hắn.



Khổng Lập nhíu chặt lông mày, tựa hồ đang cân nhắc xem lời đối phương có thể tin được hay không. Lập tức hắn mới hít sâu một hơi sau đó nói:



- Ngươi hôm nay hẳn phải chết. Nếu như muốn lấy tin tức để đổi mạng của ngươi thì không cần phải nói làm gì.



Khổng Lập này cũng là một người sát phạt quyết đoán, biết nắm biết buông. Hàn Vạn là người nào hắn rất rõ, vì lần đánh lén hôm nay, hắn đã trọn vẹn chuẩn bị hơn nghìn năm. Lúc này, hắn nắm chặt đối phương yêu thương con trai bảo bối của hắn, nhất định sẽ bức bách Lang Sa. Mà hắn nhảy ra cản trở, chính là vì kích thích sát tâm của đối phương. Lúc này mới liên hợp Hàn Thư, một lần hành động bức đối phương đến như tình trạng này. Hắn hiện giờ bản thân bị trọng thương, lấy tính mệnh của hắn tự nhiên chỉ tiện tay thôi, nhưng nếu đợi đến khi thực lực đối phương khôi phục, mặc dù mình đã nhận được năng lượng phân thân của Hắc Viêm Long ở thế giới này thì chỉ sợ cũng không dễ dàng. Dù sao, Hắc Viêm Long đích thật cường đại, nhưng dù cường thịnh trở lại, cũng chỉ là một năng lượng phân thân thôi.

Hàn Vạn sớm đã biết mình hẳn phải chết, lập tức không thèm để ý nói:



- Ta biết rõ, yên tâm, ta sẽ không khiến ngươi khó làm đâu.



Khổng Lập lúc này mới giãn lông mày ra, gật đầu nói:



- Vậy ngươi nói một chút, điều kiện của ngươi là gì?



Hàn Vạn nhìn Khổng Lập, sau đó mới chậm rãi nói:



- Buông tha Thế nhi.



Khổng Lập con mắt sáng ngời, lập tức lộ ra dáng tươi cười. Quả nhiên không ngoài dự liệu của hắn, đối phương quả thật ra yêu cầu này. Vừa nghĩ tới nhi tử bao cỏ của đối phương, Khổng Lập từ trong nội tâm cảm thấy khinh thường. Mặc dù không giết hắn, hắn cũng không lật được trời.

Lập tức không chút do dự gật đầu nói:



- Có thể. Ngươi nói đi.



Hàn Vạn cũng không dài dòng, nghe được lời này của Khổng Lập, hắn lập tức nói:

- Thiên Vị Lệnh ở trên người một người tên Lâm Dịch. Theo ta được biết, Lâm Dịch này và Lang Sa năm đó đều đã học tập qua ở Tông Phạm. Lúc trước Tông Dương đến Cổ Thuật báo cáo, cũng đề cập tới hắn, bất quá sau đó hắn không biết đã xảy ra chuyện gì mà biến mất hai năm, khi xuất hiện lại, đã gia nhập vào học viện Ngũ Hành của thành Thiên Diệp. Thiên tư của hắn cực kỳ đáng sợ, hôm nay đã đạt đến trình độ Đại tinh vị trung giai. Lúc trước hắn và người của đế quốc Bạch gia trà trộn vào trong Cực Trú Hàn Viên, nhưng cuối cùng lại về bên Cổ Văn. Lại nói tiếp, hắn và chúng ta cũng có một đoạn sâu xa đấy, nhớ rõ Lâm Vân Hiên không? Đó là nhi tử của hắn. Hơn nữa, đồ vật trăm năm trước trên tay Lâm Vân Hiên, giờ đã ở trên tay Lâm Dịch rồi.

Tuy rằng khoảng cách rất xa, nhưng Lâm Dịch vẫn nghe thấy rõ ràng. Nghe xong đối phương rõ ràng không hiểu thấu chỉ mũi giáo về phía mình, hắn tức giận đến thiếu chút nữa mắng ra miệng! Thầm nghĩ tên Hàn Vạn đáng chết này, muốn chết thì chết đi, rõ ràng còn nói ra đầu mối về mình nữa?

Lâm Dịch đương nhiên hiểu rõ đối phương làm như vậy, là vì muốn bảo hộ con của hắn thôi. Trong nội tâm Lâm Dịch âm thầm phẫn nộ, thở phì phì thầm nghĩ:



- May mắn, con của ngươi cũng sớm đã bị ta giết! Hừ...



Đương nhiên, nghĩ thì nghĩ, Lâm Dịch vẫn rất kinh hãi vì đối phương hiểu rõ mình như thế. Chuyện xảy ra trong Cực Trú Hàn Viên cũng không có bao nhiêu người biết rõ, người Cổ Văn thì không thể nào tiết lộ ra ngoài rồi, như vậy chỉ có một khả năng...

Nghĩ đến khuôn mặt nho nhã của Bạch Tiếu Thiên, Lâm Dịch lại nhịn không được khẽ thở dài một tiếng. Không cần nghĩ, đây tự nhiên là do Bạch Tiếu Thiên tiết lộ ra ngoài. Mục đích, đại khái là vì trả thù hắn lâm trận đào ngũ a? Nghĩ đến đây, Lâm Dịch lại lần nữa khẽ thở dài một tiếng.

trướctiếp