Bởi vì, hắn trông thấy người thứ ba, chính là tên Đại tinh vị thượng
giai cầm thương kia, sau khi nương theo lực đạo bắn ngược về liền quay
về sau lưng hắn. Khiến Lâm Dịch đình chỉ hành động chính là vì khi người kia nhìn về phía Hàn Vạn lại lóe ra sát ý lành lạnh...
Chuyện
tựa hồ ngày càng trở nên có ý tứ. Trong mắt Lâm Dịch liên tục lóe dị
sắc, buồn cười nghĩ đến. Hôm nay, tựa hồ cũng không cần hắn phải ra tay
nữa.
Tiếng mắt của Khổng Lập trên mặt đất vẫn còn tiếp tục, hắn nói:
- Đánh rắm! Cổ Thuật từ lúc nào lại phân ra bổn hệ phân hệ hả? Chỉ vì
người Hàn gia các ngươi lần trước có ba gã trưởng lão Đại tinh vị thượng giai nên tự cho mình là chủ nhân của Cổ Thuật sao? Ngươi thật đúng là
chẳng biết xấu hổ!
Trong mắt Hàn Vạn hàn mang đại thịnh, điềm nhiên nói:
- Cổ Thuật là của Hàn gia ta, là của Hàn gia ta!
Tâm tình khiến Viêm Long trong tay hắn càng chuyển động dữ dội Trong mắt
hiện lên một vòng dáng cười yêu dị, Hàn Vạn chậm rãi nói:
- Cho ngươi nếm thử mùi vị của Hắc Viêm Long thiêu thân a...
Nói xong, tay trái của hắn chậm rãi nâng lên, Viêm Long trong tay càng trở nên hung bạo.
Ngay khi hắn muốn thả Viêm Long cầm trong tay ra thì trong lòng đột nhiên
như bị kim châm một cái, một cổ cảm giác nguy cơ như dòng điện ầm ầm
xông về phía não hắn. Thân thể của hắn cơ hồ còn phản ứng nhanh hơn cả
đầu óc, thân hình nhoáng một cái, muốn tránh ra.
Nhưng vẫn chậm
một bước. Một cổ khí tức bén nhọn đến cực điểm ầm ầm bắn tới sau lưng
hắn. Thân thể của hắn căn bản không kịp làm ra chút phản ứng nào đã bị
đâm xuyên tim.
- Ah!
Hàn Vạn kinh sợ phát ra một tiếng hét thảm, Viêm Long trên tay trái không chút do dự vung về phía sau lưng.
Chỉ thấy người cầm thương kia cũng đã sớm dự kiến được phản ứng của đối
phương, sau khi một chiêu đắc thủ, trong nháy mắt liền mãnh liệt bắn về
phía không trung. Chỉ thấy đầu Viêm Long kia sau khi rời khỏi tay Hàn
Vạn liền ầm ầm bành trướng, hóa thành một Viêm Long màu đen dài chừng
mấy km. Viêm Long kia giương nanh múa vuốt, toàn thân cao thấp đều bao
phủ trong một tầng lửa đen vô cùng đặc dính hệt như sương mù. Những nơi
đi qua, khí tức lượn lờ, rõ ràng toàn bộ đều bị nhiệt độ siêu cao này
làm hóa khí toàn bộ.
Mặc dù Lâm Dịch trốn ở bên ngoài mấy km cũng cảm thấy trên mặt đất nhiệt khí bỗng nhiên phún dũng, cơ hồ tổn thương
đến cả mặt hắn. Sau khi luống cuống vận hành năng lượng, cảm giác nóng
nực kia mới bị ngăn ở bên ngoài. Nhưng cây cối dưới người hắn, trong
khoảng khắc lại hoàn toàn biến mất.
- Đây là vật gì?
Lâm Dịch kinh hãi không hiểu. Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy cây cối ở phía
sau hắn mấy chục km, cơ hồ đều bị hóa khí hết. Ở nơi xa hơn lại cháy lên liệt hỏa hừng hực.
Lâm Dịch mở to hai mắt nhìn. Uy lực này, không khỏi quá mức dọa người a?
Lâm Dịch kinh hãi không hiểu. Vừa rồi may là mình không động thủ. Suy nghĩ
một chút, đây là hướng ngược lại đấy, nếu là hướng mà Viêm Long trực
diện công kích thì...
Lâm Dịch quay đầu nhìn lại, Viêm Long kia
đã bay ra mấy chục km, nhưng tất cả vật chất bên người nó đều đã biến
mất hoàn toàn. Mặc dù là thất thải kết giới kia cũng đùng đùng rung động một hồi. Mà Viêm Long tựa như không có chút tiêu hao nào cả vậy.
Lâm Dịch không khỏi hoảng sợ. Thứ này, muốn bay đến nơi nào đây?
Ngay khi hắn kinh hãi không hiểu, Khổng Lập vốn ngã trên mặt đất lúc này lại nhảy cẫng lên, trong tay lóe lên ngân mang, xuất hiện một dụng cụ màu
bạc giống như cái chai vậy. Chỉ nghe hắn kinh sợ nói:
- Cái
tên đáng chết này! Ngay cả bản thể của Viêm Long hắn cũng đã thả ra rồi! Hàn thư, ngươi coi chừng hắn một chút, ta đi chặn Viêm Long lại đã rồi
nói sau!
Hắn mặc dù nói nhiều, nhưng lại là vừa đuổi vừa nói. Bất quá lập tức, hắn đã đi đến nơi sau lưng Viêm Long mấy km, chỉ thấy
trên người hắn lập lòe lên tử kim sắc quang mang, thân hình nhoáng một
cái, tốc độ liền nhanh hơn một bậc
Lâm Dịch ẩn nấp ở nơi cách bọn họ chừng mấy km, hơn nữa lại ngốc ở tầng trời thấp chừng trăm thước.
Tinh lực của tất cả mọi người đều đã bị Hàn Vạn và Viêm Long hấp dẫn nên căn bản không ai phát hiện ra hắn cả.
Thân hình Lâm Dịch lập tức nhoáng một cái, đáp xuống mặt đất. Trên người lập tức lóe lên năng
lượng, Thủy Văn Thuật liền được sử dụng. Không gian vặn vẹo một cái, hắn đã biến mất không thấy gì nữa.
Ẩn nấp xong xuôi, lúc này Lâm
Dịch mới nhìn về phía chỗ Khổng Lập. Cứ như vậy chỉ trong chốc lát, hắn
đã đi tới trên không Viêm Long. Chỉ thấy tay trái hắn ném một cái, dùng
cụ màu bạc giống như cái chai kia liền bay lên không trung. Cùng lúc đó, một tầng ngân mang vung xuống, rõ ràng lại bao phủ Viêm Long kia vào
trong ngân mang.
Tựa hồ cảm ứng được có chỗ không đúng. Viêm Long kia lập tức kịch liệt giãy dụa. Mà tử kim sắc quang mang trên người
Khổng Lập lại lúc sáng lúc tối, Hắc Viêm đặc dính như sương mù lại như
dung nham phun rào, ầm ầm muốn nổ tung. Khổng Lập ở trên không kinh hô
liên tục, không ngừng tránh né lấy. Tựa hồ lấy năng lực Cửu Chuyển Tử
Kim Thần tầng sáu của hắn, cũng không dám để cho Hắc Viêm này dính vào
người.
Viêm Long giãy dụa ngày càng kịch liệt, nhưng thân hình
lại bị ngân mang một mực giữ trên không trung. Theo ngân mang càng ngày
càng thịnh, Viêm Long cũng giãy dụa càng thêm kịch liệt, nhưng biên độ
lại ngày càng nhỏ...Bất quá sau một lát, chỉ thấy ngân mang bỗng nhiên
thu lại, mà Viêm Long ở trên không trung cũng đồng thời biến mất không
thấy gì nữa.
Khổng Lập đang né tránh trên không trung vừa thấy
vậy, trong mắt lập tức lòe ra thần sắc mừng như điên, thân hình nhoáng
một cái, đã nắm ngân bình trên không trung vào tay. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
- Ha ha...Hắc Viêm Long...Long tộc gần với Thanh Long Thần trong truyền thuyết! Rốt cục cũng bị ta đạt được rồi! Ha ha...
Khổng Lập hung hăng càn quấy lớn tiếng cười phá lên. Sau một lát, tiếng
cười mới dần dần dứt đi. Tựa hồ lúc này hắn mới nhớ tới chuyện vẫn còn
chưa xong, thân hình nhoáng một cái, đã đã bay trở về. Nhưng từ biểu lộ
cuồng hỉ không thể nào dấu được trên mặt hắn vẫn thấy được, hắn thật sự
rất cao hứng. Cao hứng đến không thể cao hứng hơn được nữa...
Hàn Vạn bị một thương xuyên thân, trên người đã bị trọng thương. Đây dù sao cũng là công kích của cường giả ngang cấp, một thương nhìn như đơn
giản, nhưng trên thực tế thân thương xoay tròn lại mang theo lực xé rách cường đại, khiến lục phủ ngũ tạng của hắn chịu tổn thương rất nặng.
Hắn kinh sợ nhảy ra, lớp vải đen trên mặt đã bay xuống, lộ ra khuôn mặt vô
cùng tái nhợt của hắn. Trong ánh mắt, mang theo ác độc thật sâu cùng
chút sợ hãi.
- Ngươi...Hảo tâm kế ah...
Hàn Vạn che miệng vết thương ở ngực, máu tươi từ đó tí tách nhỏ ra. Thuộc tính của
hắn cũng không phải là thủy hệ, cho nên không cách nào tự mình xử lý
miệng vết thương được. Huống chi, tổn thương của hắn, cũng không phải có thể chữa trị dễ dàng.
Dáng cười trên mặt Khổng Lập trở nên âm trầm, khiến Lâm Dịch cách đó mấy km thấy rõ phải im lặng một hồi.
Lúc này vị trí của Khổng Lập và Hàn Vạn đã hoàn toàn thay đổi. Hàn Vạn vừa
rồi cũng dùng dáng cười âm trầm như thế để đối mặt với Khổng Lập.
- Hàn Thư, ta tự hỏi đối đãi ngươi không tệ, ngươi, sao ngươi lại phản bội ta chứ?
Hàn Vạn sắc mặt tái nhợt, ánh mắt lại mang theo một tia khó hiểu, thanh âm
khàn giọng và miệng vết thương không ngừng chảy máu khiến người nhìn
không nhịn dược sinh vài phần ý tứ thế lương. Hàn Thư, chính là tên
cường giả Đại tinh vị thượng giai kia. Sau khi hắn nghe vậy lại lẳng
lặng nhìn Hàn Vạn, nhưng không nói lời nào cả.
Hàn Vạn suy tư một hồi sắc mặt có chút tái đi, sau đó kinh hãi nói:
- Chẳng lẽ sự kiện kia, ngươi, ngươi biết?
Hàn Thư chậm rãi gỡ xuống lớp vãi che lấy mặt mình, lộ ra một khuôn mặt
lạnh lùng mà bao hàm cừu hận. Hắn lạnh lùng nhìn Hàn Vạn, chậm rãi nói:
- Con của ta chết trên tay con ngươi, ngươi nhất định phải trả giá thật nhiều.
Hàn Vạn mắt trợn tròn, thật lâu sau lại như già hơn rất nhiều, lộ vẻ sầu thảm cười nói:
- Ngươi quả nhiên đã biết...Vì con báo thù, có thể tha thứ, có thể tha thứ ah...
Hắn lộ dáng cười sầu thảm, thật lâu sau mới nhìn về phía Khổng Lập, chậm rãi nói:
- Mục đích của ngươi...Chính là Hắc Viêm Long sao?
Khổng Lập cười hắc hắc, tựa hồ cho rằng nói cho một ngươi sắp chết như Hàn
Vạn cũng không có vấn đề gì, lập tức cười hắc hắc gật đầu nói:
- Không sai, khi Hàn Thư nói cho ta biết loại suy nghĩ này của ngươi, ta
đã làm tốt tất cả chuẩn bị cho ngày hôm nay rồi...Nếu không, ngươi cho
rằng ta thực sự sẽ vì một tin tức không hiểu thấu mà xuất hiện ở chỗ này sao?