Chung Cực Truyền Thừa

Chương 628: Đoạt Bảo


trướctiếp

Ngũ Hành Tuyệt Sát Trận là do bọn hắn liên hợp lại, lúc này hoàn toàn bị nghiền nát, bọn hắn dù sao cũng bị một ít tổn thương. Chỉ là, vào lúc cuối cùng bọn hắn buông lỏng năng lượng, cho nên tuy rằng bọn hắn thổ huyết, nhưng thực lực trên thực tế, cũng không tổn thất quá nhiều.

Lâm Thiên Ngạo nhanh tay lẹ mắt, chỉ thấy hắn vung tay, bảo vật bao bọn người Lý Vân vào trong vầng sáng lúc trước, bị hắn cầm trong tay. Ngân mang lập loè, để vào trong không gian giới chỉ. Ánh mắt, lại nhìn về bốn phía...

Biến cố này đến quá mức đột nhiên, bọn người Bạch Tiếu Thiên căn bản không kịp phản ứng Ngũ Hành Tuyệt Sát Trận đã bị phá vỡ rồi. Mắt trận vừa vỡ, Liễu Ngôn liền phản ứng đầu tiên. Chỉ thấy hắn vung tay lên, không gian phía trước lập tức bị bóp méo. Mọi người ngạc nhiên nhìn về phía hắn, chỉ nghe hắn nói:



- Đây là Chướng Nhãn pháp, nếu hắn không đến đây thì không thể nào phát hiện ra chúng ta được.



Mọi người lúc này mới nhẹ gật đầu. Lập tức lại nhìn về phía Cổ Văn đang hoàn toàn yên tĩnh.



- Ngũ Hành Tuyệt Sát Trận, cũng không khỏi quá mức yếu ớt nha?



Bạch Linh lại nghi hoặc nói. Tuy rằng trong nháy mắt khi phá trận bọn hắn thực sự cảm ứng được lực phá hoại năng lượng của bốn thế lực có thể nói là khủng bố. Vốn lấy uy danhcủa Ngũ Hành Tuyệt Sát Trận, quyết không thể dễ dàng bị phá như vậy...

Nhưng Bạch Tiếu Thiên nhìn cửa không gian truyền tống đã lộ ra kia, lộ ra một nụ cười khổ sau đó nói:

- Lâm Thiên Ngạo thật thông minh. Hắn đại khái cũng nhìn ra bọn người Lý Vân muốn nhất trí liều mạng rời khỏi nơi này,cho dù hắn cố hết sức, cũng không nhất định có thể đánh chết bọn hắn, còn không bằng cứ để cho bọn hắn rời đi như vậy, có thể bảo tồn được lực lượng, lại đạt được mục đích của mình. Tâm kế thật sâu a. Xem uy lực của Ngũ Hành Tuyệt Sát Trận kia, ngay cả ta cũng cho rằng hắn muốn một lần hành động tiêu diệt những người kia, không nghĩ tới chỉ muốn hù dọa bọn hắn một chút thôi.

Lâm Dịch nghe Bạch Tiếu Thiên thốt ra lời này, lập tức sững sờ. Lập tức buồn cười trong lòng, bất quá phân tích này của Bạch Tiếu Thiên, ngược lại đã miễn cho mình bị hoài nghi.



- Lý Vân kia cũng thật sự đủ vốn! Dễ dàng phá vỡ như vậy, sao còn rời đi chứ?



Bạch Linh buồn bực nói. Hắn biết rõ toàn bộ kế hoạch của Bạch Tiếu Thiên, hôm nay thấy bốn thế lực lớn chạy đi hết, tự nhiên tránh không được muốn phàn nàn một chút.



- Uy danh của Ngũ Hành Tuyệt Sát Trận quá lớn. Ta đoán chừng, Lý Vân cũng rất bất đắc dĩ, lựa chọn bí kĩ có tác dụng phụ rất lớn nào đó, cho nên cuối cùng tuy rằng dễ dàng phá vỡ Ngũ Hành Tuyệt Sát Trận, nhưng hắn lại không dám dừng lại. Đoán chừng, hắn hiện giờ cũng đang phiền muộn đến thổ huyết đây.



Bạch Tiếu Thiên cười khổ nói.



- Vậy chúng ta làm sao bây giờ? Còn đi đoạt bảo nữa không?



Lâm Dịch quan tâm nhất chính là vấn đề này.

Bạch Tiếu Thiên trầm ngâm một phen, quay đầu nhìn về phía người trong Cổ Văn đã bắt đầu công kích mấy nguồn sáng khác. Vừa rồi bọn người Cổ Văn, Cổ Năng, Cổ Thuật, Bạch gia tất cả đã nhận được một cái. Về sau bọn người Lý Vân khi rời đi, lại đã phá vỡ một nguồn sáng nữa. Cho nên, hôm nay còn thừa lại năm cái nguồn sáng, ngược lại vừa vặn mỗi người một cái.

Bạch Tiếu Thiên nhíu mày. Lập tức hít sâu một hơi. Quả quyết nói:



- Đợi lát nữa. Chúng ta trong nháy mắt khi năng lượng ở đằng kia bị bài trừ liền tấn công bọn hắn. Sau đó lại một lần hành động cướp luôn năm bảo vật này.



Lâm Dịch nghe vậy ngẩn người. Lông mày nhíu nhẹ một lúc sau đó lại không động chút thanh sắc nào nữa, khẽ gật đầu. Nhưng lại nhìn về phía Cổ Văn.

Chỉ thấy năm người con lại bên kia giờ đã bắt đầu công kích nguồn sáng.



- Đại ca, vừa rồi có phải có người va chạm vào Ngũ Hành Tuyệt Sát Trận không?



Thanh Long tìm một nguồn sáng ở gần Lâm Thiên Ngạo, vừa công kích, vừa thần thức truyền âm. Thần sắc hắn cẩn thận. Tuy rằng công kích nguồn sáng, nhưng ánh mắt lại không ngừng quét bốn phía. Xem ra, hắn tuy rằng cuồng vọng, nhưng ngược lại cũng không phải ngu ngốc.

Lâm Thiên Ngạo nghe vậy nhẹ gật đầu. Hắn lúc này đang công kích cấm chế. Vừa rồi hắn quét mắt một vòng, lại không phát hiện thấy chỗ nào dị thường. Lập tức chuyền về nói:



- Đừng biểu hiện ra ngoài. Đẩy nhanh tốc độ phá cấm chế, cẩn thận đề phòng.



Thanh Long nhẹ gật đầu. Trên mặt không chút thanh sắc, nghiêm túc oanh kích nguồn sáng.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ không gian đều yên tĩnh trở lại, chỉ còn lại tiếng âm vang do năm người công kích nguồn sáng.

Người Cổ Văn không hổ là tồn tại công kích năng lượng mạnh nhất đại lục, màn hào quang kia dưới sự công kích của bọn người Lâm Thiên Ngạo, hào quang rất nhanh liền trở nên ảm đảm. Trong công kích năng lượng cường đại, càng có khả năng sớm bị nghiền nát, con mắt của bọn người Lâm Thiên Ngạo càng sáng ngời.

Lúc này đây, Cổ Văn đã được hai bảo vật, nếu như đạt được năm cái này nữa thì đã có bảy cái rồi. Lâm Thiên Ngạo tuy rằng cũng có chút hưng phấn, nhưng hắn vẫn tự kiềm chế mình, vừa công kích, vừa chú ý đến động tĩnh chung quanh. Bên trong không gian này còn có người, Lâm Thiên Ngạo tuyệt đối tin tưởng cảm giác của mình.

Mà một nửa khác, Bạch Linh nhìn màn hào quang kia càng ngày càng mỏng, không khỏi có chút thấp giọng dồn dập hỏi:



- Đại nhân...Cũng sắp phá rồi, chúng ta lúc nào động thủ?



Ánh mắt Bạch Tiếu Thiên cũng chăm chú nhìn vào màn hào quang kia, không có trả lời Bạch Linh. Nhưng người chung quanh đều khẩn trương, tùy thời đều có thể động thủ.



- Liễu Ngôn, truyền tống!



Đột nhiên, con mắt Bạch Tiếu Thiên mãnh liệt sáng ngời, thấp giọng quát. Liễu ngôn sớm đã chuẩn bị tốt không hề nghĩ ngợi. Chỉ thấy ngân mang đột nhiên lập lòe, mọi người đã biến mất trong không khí.

Lâm Thiên Ngạo vẫn một mức quan sát bốn phía ánh mắt đột nhiên quét đến ngân mang đột nhiên lóe lên, trong lòng chấn động sau đó lập tức hô:



- Mọi người coi chừng! Không gian dị năng giả!



Nhưng những người khác đều có chuẩn bị, sau khi nghe được Lâm Thiên Ngạo nói, phản ứng cũng không chậm, năng lượng trong thân thể lập tức bắt đầu chuyển động.

Nhưng mà, vẫn chậm một bước. Một hồi hào quang hai màu kim lam lập loè lên, năng lượng mọi người điều động, rõ ràng bị một cổ lực lượng vô cùng cường đại sinh sinh áp vào thân thể.

Lâm Thiên Ngạo kinh hãi hô lớn:



- Song trọng lĩnh vực chi lực?



Song trọng lĩnh vực chi lực, danh như ý nghĩa. Chính là do hai gã lĩnh vực dị năng giả phát ra lĩnh vực dị năng, thông qua bí pháp đặc thù nào đó, kết hợp hoàn mỹ hai loại lĩnh vực lại với nhau, phát ra tác dụng phong tỏa tất cả năng lượng, đạt đến trình độ điều khiển tuyệt đối.

Lĩnh vực dị năng giả trên đời khó tìm, biết được loại bí pháp này càng khó tìm hơn. Cho nên trên đại lục rất ít xuất hiện song trọng lĩnh vực chi lực. Ngược lại ở trong sách cổ nhắc đến tương đối nhiều. Tương truyền vào Thời Đại Thượng Cổ, ngoại trừ song trọng lĩnh vực chi lực, thậm chí còn có tam trọng, tứ trọng...Đến cường đại nhất là Ngũ Hành lĩnh vực chi lực! Mấy lĩnh vực này, là thủ đoạn tốt nhất để làm mệt mỏi.

Bất quá sau khi nghĩ lại, Lâm Thiên Ngạo liền biết được đối phương là người nào rồi. Bạch Tiếu Thiên, cùng với tôn nhi có được thủy hệ lĩnh vực của mình...Trừ bọn họ ra, còn có ai nữa chứ?

Trong chốc lát Lâm Thiên Ngạo kinh hãi, màn hào quang nguyên bản sắp bị nghiền nát, cơ hồ tại đồng thời ầm ầm phá vỡ. Lập tức, cũng chỉ thấy một đạo bóng xám như một hồi gió cuốn, trong khoảnh khắc liền bao phủ tất cả bảo vật, khi lại lần nữa lộ ra thân hình, lộ ra một thân ảnh.

Đúng là gia trì Lâm Dịch gia trì Bạch Hổ chiến văn!

Khuôn mặt vốn tươi cười của Bạch Tiếu Thiên liền đọng lại. Bạch Linh ngây ngốc, Bạch Liên Thanh ngây ngốc, Bạch Tất ngây ngốc, mà ngay cả Liễu Ngôn cũng hoàn toàn ngây ngốc...Bọn hắn kinh ngạc nhìn Lâm Dịch, căn bản không nghĩ đến hắn rõ ràng lại hướng đến những bảo vật kia trước? Trong lúc nhất thời, rõ ràng quên phản ứng.

Lúc này toàn bộ năng lượng của Lâm Dịch đã được triển khai, trên mặt mang theo dáng tươi cười dưới sự ảnh hưởng của đôi đồng tử quỷ dị, lại tràn đầy vẻ tà dị. Những cấm chế vốn vừa chạm vào là bị nghiền nát kia, khi hắn cướp lấy những bảo vật, căn bản ngay cả một giây cũng không lãng phí. Hắn đạt được bảo vật, quay đầu lộ ra một tia cười tà dị có phần thâm ý với Bạch Tiếu Thiên, lại khiến tâm thần Bạch Tiếu Thiên hơi khẽ chấn động.

trướctiếp