Sắc mặt Thủy Linh Lung lập tức biến hóa, nàng quan tâm hỏi thăm:
- Đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì? Vì sao các người vừa tới đã phải rời đi? Còn cha mẹ chàng thì thế nào?
Thủy Linh Lung hỏi một hơi dài.
Lâm Dịch suy nghĩ một chút, cuối cùng gật đầu nói:
- Ta nói cho nàng nghe...
Nói xong, Lâm Dịch kéo Thủy Linh Lung sang bên một bên ngồi xuống,
sau đó bắt đầu từ từ thuật lại, nói tất cả mọi chuyện từ
đầy chí cuối ra, không giấu giếm một chút nào.
Nói xong những lời cuối cùng, sắc mặt Thủy Linh Lung biến thành lo lắng cực độ.
- Nói như vậy...Cổ Năng kia còn có khả năng đuổi giết chàng sao?
Thủy Linh Lung khẩn trương hỏi.
Lâm Dịch cười cười nói:
- Yên tâm. Chỉ cần rời khỏi đây, Cổ Năng không có khả năng tìm được ta...chẳng qua, nhất định phải ly khai.
Thủy Linh Lung suy nghĩ một chút, sau kiên định nhìn Lâm Dịch nói:
- Ta muốn cùng đi với các ngươi.
Lâm Dịch kinh ngạc, lập tức trầm tư, mãi lâu về sau, nhìn ánh mắt kiên định của Thủy Linh Lung liền gật đầu. Thủy Linh Lung liền
lộ ra dáng vẻ tươi cười...
Chuyện tình sau đó thì đơn giản, Thủy Linh Lung chỉ tùy ý thu thập một chút rồi cùng Lâm Dịch đi ra ngoài.
Lâm Dịch cầm lấy tay nàng, mang theo dáng vẻ tươi cười đi trong
trường học, thời điểm hai người dắt tay nhau đi, mọi người trong trương đều lộ vẻ ngạc nhiên...Lâm Dịch rời khỏi học phủ đã
bảy năm. Mà thời gian bày năm này khóa học viên năm đó của hắn cũng đã rời đi. Huống hồ bản thân Lâm Dịch ở trường học không quá rạng rỡ cho nên cũng không có người nhận ra hắn. Khi thấy
nữ thần tùy ý để một nam nhân nắm tay, lộ ra dáng vẻ tươi cười hạnh phúc, vô số ánh mắt hâm mộ, ghen tuông, thậm chí có chút oán độc đánh về phía Lâm Dịch...chẳng qua Lâm Dịch không hề
quan tâm.
Khi Lâm Yến chứng kiến Thủy Linh Lung tay trong tay xuất hiện cùng Lâm Dịch. Cái miệng nhỏ nhắn của nàng mở to
ra, bố dáng biểu lộ vẻ không thể tưởng tượng nổi, cho tới lúc khuôn mặt Thủy Linh Lung đỏ bừng, thẹn thùng cúi xuống thì
nàng mới chạy tới hô to gọi nhỏ xung quanh Thủy Linh Lung và Lâm Dịch. Không ngừng truy vấn quan hệ của hai người từ lúc nào
đã phát triển tới trình độ này.
Chẳng qua Lâm Yến vô
cùng vui vẻ, bởi vì mấy năm qua quan hệ của nàng cùng Thủy
Linh Lung vô cùng tốt. Bởi vì quan hệ với Lâm Dịch cho nên Thủy
Linh Lung cũng yêu ai yêu cả đường đi, nàng cực kỳ chiếu cố Lâm
Yến, điều này tự nhiên khiến Lâm Yến vô cùng ưa thích Thủy Linh Lung. Hiện giờ thấy quan hệ của Thủy Linh Lung cùng Lâm Dịch
đã xác định, nàng lập tức gọi Thủy Linh Lung một tiếng chị
dâu. Thủy Linh Lung nghe vậy không khỏi đỏ bừng khuôn mặt, thế
nhưng trong lòng nàng dâng lên một cỗ cảm giác vô cùng ngọt
ngào.
Từ khi nói cho Lâm Yến biết bây giờ phải rời đi,
tiểu nha đầu liền lộ ra thần sắc phức tạp. Lâm Dịch thấy vậy
liền hỏi thăm Thủy Linh Lung, biết được từ trong miệng
nàng...thì ra cho tới bây giờ Lâm Yến cùng Kim Trĩ Hàn vẫn bảo trì quan hệ bằng hữu. Tiểu nha đầu do dự là bởi vì người tên là Kim Trĩ Hàn kia.
Lâm Dịch không khỏi nhớ tới thiếu
niên năm đó có vài phần câu thúc cùng ngại ngùng, lông mày hắn hơi chút nhăn lại...Thế nhưng tình hình hiện giờ tương đối
khẩn cấp, mọi người phải nhanh chóng rời khỏi phạm vị học
phủ mới được. Nhà của Kim Trĩ Hàn ở thành phố Thiên Diệp,
nói cách khác không có khả năng đi tới nhà hắn. Hơn nữa, tuy
rằng hắn và Lâm Yến có quan hệ bằng hữu thế nhưng dù sao vẫn
còn một gia tộc lớn phải gánh vác, bọn người Lâm Dịch không
có khả năng mang hắn cùng đi.
Cũng may Lâm Yến cũng không
còn là tiểu hài tử không hiểu chuyện nữa. Lâm Dịch phân tích
quan hệ lợi hại một lần cho nàng nghe, cuối cùng Lâm Yến gật
đầu, quyết định ly khai. Chẳng qua nàng vẫn ghi lại một phong
thư nhờ hiệu trưởng chuyển cho hắn. Trong thư chỉ nói chính
mình có việc phải rời đi trong một thời gian ngắn, bảo hắn
không cần quan tâm.
Mà chính vào lúc đó, Lâm Dịch mới
biết được từ trong miệng Thủy Linh Lung...thì ra Kim Trĩ Hàn
cũng đã đàm luận tới chuyện kết hôn cùng với Lâm Yến. Thế
nhưng Lâm Yến một mực nói nhất định phải chờ Lâm Dịch trở về
rồi mới giúp nàng làm người chủ hôn, Lâm Dịch nghe vậy không
khỏi có chút cảm động trong lòng...Ít nhất. Hắn không phí công dạy dỗ nha đầu kia.
Mà khi hiệu trưởng thấy được cảnh
Thủy Linh Lung ở cùng một chỗ với Lâm Dịch, hắn cười rất vô
lương...điều này khiến cho Thủy Linh Lung lại đỏ mặt thêm lần
nữa. Không cần phải nói, tự nhiên Lạp Cổ Kỳ đồng ý. Về phần
công tác giảng dạy tại trường học...đội ngũ lão sư của Học
viện Dị Năng vẫn tương đối hùng hậu. Mặc dù không có Thủ Vọng
giả Thủy hệ dị năng thế nhưng nếu chỉ dạy bảo đệ tử thì lục cấp cũng đủ.
Mà khi đối mặt cùng cha mẹ Lâm Dịch là
Lâm Cường và Vân Băng, sắc mặt của Thủy Linh Lung cơ hồ đỏ
bừng...Lâm Cường cùng Vân Băng cũng rất kinh ngạc, Lâm Dịch vô
thanh vô tức đem lại cho họ một con dâu. Thủy Linh Lung là dị
năng giả Thủy hệ, Vân Băng cũng là dị năng giả Thủy hệ, cùng
là một hệ với nhau, tự nhiên Vân Băng vô cùng vui mừng trong
lòng.
Thủy Linh Lung nhu thuận khẽ khom người gọi một tiếng:
- Bá phụ, bá mẫu.
Dù sao còn chưa kết hôn, xưng hô cha chồng cùng mẹ chồng có chút không phù hợp.
Sự tình của học phủ được bàn giao xong thì cũng tới buổi trưa.
Áp bách từ những người Cổ Năng tới đuổi giết khiến bọn Lâm
Dịch không dám thờ ơ. Cả đám trực tiếp đi tới cửa không gian
truyền tống trận trong phòng của hiệu trưởng để ly khai.
Mà mục tiêu của bọn họ chính là hành tỉnh La Hành ở phía tây nam đại lục.
Hành tình La Hành có vị trí chính giữa đại lục, tiếp giáp với
nó có bốn đại hành tình gồm hành tỉnh Lạc Đặc, hành tỉnh
Hưng Á, hành tình Lý Khắc, hành tỉnh Bái Á. Có thể nói đây
là khu vực phồn thịnh nhất trên đại lục.
Bốn hướng của
nó đều thông suốt, buôn bán cũng cực kỳ thuận lợi. Hơn nữa nơi đây còn là chỗ sản xuất ma hạch của lục, thất cấp ma thú,
càng khiến cho đám Liệp Ma giả có chút thực lực mò tới.
Đám người Lâm Dịch đi tới một thành thị khá lớn ở trong hành tình th, tên là Lạc Hà thành.
Lạc Hà thành chiếm diện tích hơn mười vạn cây số, phòng ốc ở đó mọc lên san sát nhau như rừng. Đường đi bốn phía thông suốt, hai bên có vô số cửa hàng, cực kỳ phồn hoa.
Môn chủ Vũ Môn
của Lạc Hà thành cũng là một người hào sảng. Hắn có thể
nhìn ra mấy người Lâm Dịch đều bất phàm, tự nhiên đều biểu
hiện vô cùng khiêm tốn. Khi bị bọn người Lâm Dịch cự tuyệt ăn
tiệc do hắn mời, hắn cũng không nói gì thêm.
Mà đám người Lâm Dịch bay từ trong Vũ Môn ra liền rời khỏi nơi đây.
- Phụ thân, hiện giờ chúng ta đi chỗ nào?