Lĩnh vực Lâm Dịch căng ra, Thủy Linh Lung cùng Lâm Yến bị thủy
tráo lam sắc của hắn bao phủ. Thủy Linh Lung khá tốt, dù thế
nào nàng ở trong Ma Viên động đã thử phi hành qua. Thế nhưng Lâm Yến lại là lần đầu tiên phi hành trên không trung, trên đường vô cùng cao hứng, lớn tiếng hô hào. Lâm Dịch vô cùng bất đắc dĩ
thế nhưng không thể dùng lĩnh vực để cách ly thanh âm của nàng. Hắn dứt khoát không thèm để ý tới Lâm Yến nữa mà truyền âm
sang phía Lâm Cường. Nguồn truyện: Truyện FULL
Lâm Cường suy nghĩ một chút rồi nói:
- Đầu tiên tìm một chỗ đặt chân đã rồi tính sau.
Lâm Dịch nghe vậy liền gật đầu, không nói gì thêm.
Mọi người phi hành hơn mười ngày, rốt cục tới một sơn cốc vừa ý.
Sơn cốc này nắm giữa hai tòa núi cao, chẳng qua phạm vi của nó vô cùng lớn. Ở trên mặt đất là thảm cỏ xanh mượt, thỉnh thoảng
còn có một vài bông hoa không biết tê. Hai bên vách lá cũng
không quá dốc, có hai dòng nước chảy từ trên đỉnh ngọn núi
xuống, hình thành một hồ nước nhỏ ở bên sơn cốc.
Cảnh
sắc xung quanh cũng không quá tệ, hai bên sơn mạch đều là cây
cối vô cùng um tùm tươi tốt. Đứng ở trong sơn cốc ngẩng đầu
nhìn lên thấy ngay bầu trời màu xanh, ánh sáng cũng không tệ,
không có cảm giác âm u của sơn cốc.
- Đẹp quá a.
Lâm Yến yếu mến nơi này ngay tức khắc, nàng hạ xuống đồng có rồi nhanh chóng cười toe toét chạy đi.
- Nha đầu kia...
Lâm Dịch bất đắc dĩ, dọc theo đường đi hắn đã phải chịu đủ khổ
sở do Lâm Yến bày ra. Liếc mắt nhìn bốn phía, sau quay đầu về
phía Thủy Linh Lung hỏi:
- Cảm giác thế nào?
Thủy Linh Lung cười nhẹ, cũng nhìn xung quanh một chút. Sau đó gật đầu nói:
- Ừm, cảnh sắc tại đây thật đẹp.
Thấy Lâm Yến và Thủy Linh Lung đều ưa thích nơi đây, Lâm Cường liền cười nói:
- Nếu đã ưa thích, vậy sau này ở đây luôn.
Vân Băng ở bên cạnh hắn khẽ gật đầu cười.
Tiếp theo, chính là xây dựng nhà ở.
Xung quanh sơn cốc đều là cây cối, tự nhiên vật liệu không thành
vấn đề. Lâm Dịch chỉ bay một lần duy nhất vào núi cao, sau đó
mở ra lĩnh vực, rút hơn mười gốc cây đủ để sáu bảy người ôm
một gốc rồi mang về.
Lâm Dịch ở trong lĩnh vực có cảm
giác vô cùng mạnh, hắn tự nhiên có thể dễ dàng phân biệt được chất gỗ tốt hay xấu. Cho nên hắn tìm những cây gỗ đều thẳng
tắp, là những vật liệu gỗ xây dựng tốt nhất.
Tên không
trung, Lâm Dịch mở lĩnh vực ra, hơn mười cây cối tráng kiện lơ
lửng xung quanh. Chỉ thấy lam quang chợt lóe lên, đột nhiên trong
không gian xuất hiện ánh sáng màu bạc. Chỉ thấy vô số mũi băng nhọn xuất hiện, sau một lát những cây gỗ kia đều bị chém
loạn một hồi...quân đoàn băng nhận tham gia biến mất. Còn những cây cối kia đều biến thành gỗ thô bóng loáng.
Lâm Dịch phóng đám cây gỗ xuống mặt đất. Những cây gỗ này đã hoàn toàn đủ cho bọn họ xây dựng hai ngôi nhà.
Phòng ốc của Lâm Dịch và Thủy Linh Lung cách hồ nước không xa...gió
nhẹ từ ngoài sơn cốc thổi vào, lập tức có thể cảm nhận được một cỗ khí tức mát lạnh, vô cùng thoải mái. Dưới sự trợ
giúp của Thủy Linh Lung, Lâm Dịch chỉ dùng một ngày liền làm
xong.
Tuy rằng là lần đầu tiên thế nhưng trước đây Lâm
Dịch cũng đã đọc lướt qua về phương diện kiến trúc. Mặc dù
đối với kiến trúc cao ốc còn kém xa thế nhưng nếu như chỉ là
một tòa nhà trệt thì không có vấn đề.
Kiến trúc tốt
đã xong, hiện giờ chỉ cần một ít dụng cụ. Ví dụ như giường,
bàn, ghế...vân vân...những đồ dùng sinh hoạt hằng ngày. Tuy
rằng bọn người Lâm Dịch đã không cần ăn cơm thế nhưng Lâm Yến
và Thủy Linh Lung còn chưa đạt tới mức dùng năng lượng để sống sót. Tự nhiên những loại nồi niêu xoong chảo bát đũa không thể thiếu.
Cũng may, từ lúc rời khỏi Học viện Dị Năng, Thủy Linh Lung đã mang theo khá nhiều thứ nồi niêu cho vào không gian
giới chỉ, cũng không quá phiền toái, về phần chén đũa thì
rất đơn giản.
Cứ như vậy, dùng thời gian ba ngày liền
hoàn toàn làm xong. Bọn người Lâm Cường cũng bắt đầu bình
tĩnh sinh hoạt trong sơn cốc...
Loại sinh hoạt êm đềm trong sơn cốc như vậy khiến Lâm Dịch vô cùng ưa thihcs. Mỗi ngày đều
có thể nghe được tiếng cười hì hì của Lâm Yến, mỗi ngày đều
có thể ở cùng Thủy Linh Lung xem xét phong cảnh xung quanh...sinh hoạt như vậy vô cùng thư thái. Nếu tính ra, từ khi rời khỏi
trấn Hi Mạn, Lâm Dịch đã rất lâu chưa từng có thời gian sinh
hoạt thích ý như thế này.
Mỗi ngày mọi người đều cùng
nhau ăn cơm, không khí hòa hợp, Vân Băng cũng cực kỳ ưa thích
sinh hoạt như vậy...nàng trông mong ngày hôm nay có thể kéo lại
thời gian hai mươi bảy năm qua. Cho nên nàng vô cùng quý trọng
quãng thời gian này.
Tuy rằng hiện giờ Lâm Dịch cùng
Thủy Linh Lung cũng đã ngủ chung vào buổi tối...thế nhưng Lâm
Dịch thủy chung vẫn chưa đi đến một bước cuối cùng kia. Nguyên
nhân là trong lòng của hắn còn có một Thư Mộng.
Trên thực tế, cho tới bây giờ Lâm Dịch cũng không biết nên xử lý hai phần cảm tình này như thế nào.
Bảo hắn buông tha Thủy Linh Lung? Hắn không làm được, buông tha Thư
Mộng? Hắn đồng dạng cũng không làm được. Mặc dù nói cường
giả trên đại lục có ba vợ bốn nàng hầu là chuyện rất bình
thương, thế nhưng Lâm Dịch luôn cảm giác có chút thật xin lỗi
hai người bọn họ.
Tâm ý phiền loạn, Lâm Dịch cũng trực tiếp buông tha không suy nghĩ nữa.
Hiện giờ tu hành đã đạt tới bình cảnh, tiến bộ của hắn rất
chậm. Mà năng lượng thể thuật của Đại tinh vị hạ giai lại
tiến triển rât nhanh...điều này khiến cho Lâm Dịch không khỏi
nghi hoặc. Trên thực tế, từ khi đi ra khỏi không gian thần bí,
Lâm Dịch cảm giác tu hành tốc độ không kém nhưng vẫn không bằng tiến vào không gian đó, nhưng sau khi ra khỏi không gian, tốc độ
của hắn vẫn tăng nhanh rất nhiều...Lâm Dịch không hiểu lắm
chuyện gì đang xảy ra, thế nhưng hắn có cảm giác mơ hồ chuyện
này có quan hệ không nhỏ cùng với Sinh Linh quả thần bí...
Thời gian trôi qua nhanh chóng, chỉ trong chớp mắt đã trôi qua hơn một năm.
Sinh hoạt trong sơn cốc cực kỳ êm đềm. Mọi người đều dùng phần
lớn thời gian của mình để tu hành, thỉnh thoảng cũng đi du
ngoạn bốn phía một phen, thả lỏng tâm tình, cực kỳ thích ý.
Mà qua một năm vừa rồi, Thủy Linh Lung cũng hoàn toàn được Vân
Băng và Lâm Cường tiếp nhận. Nghĩ cũng phải, cho dù là ai cũng không cách nào cự tuyệt một người con gái bộ dáng nhu thuận,
hiền lạnh tú lệ như vậy? Vân Băng nghiễm nhiên coi Thủy Linh Lung trở thành con dâu của chính mình. Mặc dù trên thực tế cũng
không kém xa.
Vân Băng là Đại trưởng lão Thủy hệ, một
thân dị năng Thủy hệ xuất thần nhập hóa không cần phải nhiều
lời. Mà Lâm Yến cùng Thủy Linh Lung đều là dị năng giả Thủy
hệ, sau khi được Vân Băng dạy bảo đều tiến triển cực nhanh. Thử nghĩ, Cổ Năng với tư cách là bá chủ về phương diện dị năng
vài vạn năm, đối với nghiên cứu về dị năng tự nhiên hơn xa tất
cả mọi người trên đại lục. Kinh nghiệm tổng kết vài vạn năm
tự nhiên so với Lâm Yến và Thủy Linh Lung tự mình tìm hiểu tốt hơn rất nhiều. Vô số công pháp dị năng cường đại thất truyền
trên đại lục đều được Vân Băng truyền cho hai người. Mặc dù
đẳng cấp không tăng được bao nhiêu thế nhưng nói về sức chiến
đấu thì so với trước kia mạnh hơn rất nhiều.
Thiên tư của Lâm Yến không tệ, mặc dù kém Lâm Dịch rất nhiều thế nhưng
hiện giờ nàng cũng là Thủ Vọng giả bát cấp. Đột phá cảnh
giới tinh vị chỉ là vấn đề sớm muộn...thiên tư của Thủy Linh
Lung cũng không kém, chẳng qua so với Lâm Yến thì kém hơn một
chút. Căn cứ vào quan sát của Lâm Cường và Vân Băng, nàng muốn
đạt tới cảnh giới tinh vị ít nhất còn phải cần hơn mười
năm...hơn bốn mươi tuổi đạt tới cảnh giới tinh vị, phóng mắt
nhìn khắp cả đại lúc mà nói cũng coi như là thiên tư không tệ.