Lạp Cổ Kỳ thoáng sững sờ, hắn lập tức cười nói:
- Yên tâm, nàng rất tốt.
Lâm Dịch không khỏi buông lỏng một hơi, hỏi thêm:
- Hiện giờ nàng đang ở chỗ nào?
Lạp Cổ Kỳ cười nói:
- Vốn nàng đã tốt nghiệp bốn năm trước. Chẳng qua nàng có tạo
nghệ tương đối cao trên phương diện dị năng Thủy hệ, hơn nữa ta
cũng lo lắng một mình nàng đi tìm ngươi cho nên lưu nàng lại
làm giáo viên trong trường. Hiện giờ, nàng đang là đồng sự của
Linh Lung.
Trên mặt Lâm Dịch lộ ra vẻ vui mừng:
- Yến nhi cũng trở thành giáo sư Học viện Dị Năng? Hiện giờ nàng đạt tới cấp bậc gì?
Lạp Cổ Kỳ cười gật đầu nói:
- Ừm, thiên tư của nàng không cách nào sánh cùng với ngươi.
Chẳng qua cũng không kém chút nào. Hiện giờ đã là Thủ Vọng
giả bát cấp.
- Thủ Vọng giả bát cấp?
Lâm Dịch mở trừng to mắt, lập tức bật cười...hắn thật không ngờ
thiên tư của Yến nhi lại tốt như vậy...hiện giờ nàng cũng mới
chỉ có hai mươi bảy tuổi mà thôi. Ở tuổi hai mươi bảy đạt được cấp bậc Thủ Vọng giả bát cấp, phóng mắt nhìn khắp cả đại
lúc mà nói cũng không tệ chút nào...Trước đây Thủy Linh Lung
tại thời điểm hai mươi bảy tuổi cũng không có thực lực như
vậy.
Chẳng qua ngẫm lại cũng đúng...nàng là con gái của Lâm Cường và Vân Băng. Thiên tư mạnh cũng là tự nhiên, nếu không có chút không biết nói thế nào.
Lâm Cường cùng Vân Băng
ở bên cạnh nghe được Yến nhi cũng đang ở đây, cả hai lập tức
mừng rỡ...bọn họ một đường phong trần đi tới hành tỉnh Lý
Khắc mất gần một tháng. Trừ lúc đầu phi hành đến thành phó
lớn kia, còn lại đều dùng truyền tống...Bọn họ đều là cường
giả ngoài cảnh giới tinh vị, lại thêm Lâm Dịch có huy chương
quý tộc do đế quốc ban, tất cả đám môn chủ đều không dám đắc
tội bọn họ. Cho nên bọn họ một đường thẳng tắp tới đây.
Vốn tưởng nàng đã tốt nghiệp xong sẽ phải tìm tòi tại hành tỉnh Lý Khắc một thời gian. Thật không ngờ Lạp Cổ Kỳ lại thuận
tiện chiếu cố nàng, đưa nàng vào trong học phủ. Tự nhiên giảm
bớt cho bọn họ thời gian tìm kiếm rất nhiều, cả nhà Lâm Cường không khỏi cảm kích Lạp Cổ Kỳ nhiều hơn.
Lâm Cường cảm kích nói:
- Hiệu trưởng, thực sự cảm ta ngươi chiếu cố tới Dịch nhi và Yến nhi...
- Lâm đại nhân quá lời rồi. Đây là điều ta nên làm.
Lạp Cổ Kỳ lập tức đáp lễ...đối với Lâm Dịch hắn có thể rất
tùy tiện, thế nhưng đối với Lâm Cường hắn có vài phần kiêng
kỵ. Mặc dù biết đối phương không có khả năng động thủ đối với chính mình, thế nhưng hắn cũng phải biểu hiện tôn kính cho
phải phép.
- Hiệu trưởng, Yến nhi đang ở chỗ nào? Chúng ta đi tìm nàng.
Lúc này Lâm Dịch có chút không thể chờ được, từ nhỏ hắn quan hệ
với Yến nhi vô cùng tốt. Hôm nay mẫu thân đã quay trở về, nếu
như Yến nhi biết rõ nhất định sẽ vô cùng vui vẻ, hắn có chút
không thể chờ được.
Lạp Cổ Kỳ cười nói:
- Không cần phải gấp, ta phái người đi tìm.
Nói xong, ánh mắt đánh ra phía bên ngoài. Sau một lát vừa cười vừa nói:
- Ta đã thông tri cho Linh Lung, nàng sẽ mang Lâm Yên tới lập tức.
Cường giả trong cảnh giới tinh vị đều có thể dùng thần thức truyền âm.
Nghe được lời nói của Lạp Cổ Kỳ, Lâm Dịch lập tức nhảy dựng trong lòng.
- Lão sư...
Trong đầu hắn hiện ra một bóng hình xinh đẹp mềm mại.
Nội tâm Lâm Dịch nao nao, có thêm một chút phức tạp...chính hắn
cũng không thể nói rõ quan hệ của chính mình của Thủy Linh
Lung. Từ biệt bảy năm gặp lại, lại không biết cách đối mặt
phù hợp. Trong nhất thời hắn không khỏi lộ ra vẻ thất thần.
Lạp Cổ Kỳ ở bên cạnh thấy biểu lộ của Lâm Dịch liền lộ ra nụ
cười cổ quái. Hắn đứng bên cạnh nói chuyện cùng Lâm Cường và
Vân Băng thế nhưng vẫn chú ý quan sát biểu hiện của Lâm Dịch.
Mãi lâu về sau, nụ cười trên môi càng lúc càng nở rộ...dùng
sự già đời của người già không khó nhìn ra hiện giờ Lâm Dịch
dang mê man, mà mê man tức là không xác định...nói cách khác,
Thủy Linh Lung vẫn còn hy vọng.
Lạp Cổ Kỳ vẫn nhớ rõ trước đây chính mình muốn tác hợp cho hai người này thành một đôi...
Lâm Dịch lộ vẻ không yên lòng, hắn cũng không nhập cuộc nói
chuyện giữa cha mẹ và Lạp Cổ Kỳ, ngược lại ánh mắt liếc về
phía cửa vài lần. Cuối cùng vẫn không nhịn được phóng thần
thức của bản thân ra ngoài.
Thế nhưng dùng thần thức quan sát một thời gian vẫn không thể tìm được tinh thần lực của
Thủy Linh Lung cùng Lâm Yến...phải biết rằng hiện giờ phạm vi
thần thức của Lâm Dịch có thể bao trùm khoảng cách hai cây số. Chuyện gì đã xảy ra? Vì sao lại không tìm thấy?
Lâm Dịch không khỏi có chút cau mày, ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía Lạp Cổ Kỳ.
Lạp Cổ Kỳ thấy Lâm Dịch dùng thần thức quan sát liền cười nói:
- Thế nào đây? Chờ không được sao? Yên tâm, cũng sắp đến rồi.
Lạp Cổ Kỳ có thể cảm ứng được chính mình dùng thần thức quan
sát? Lâm Dịch không khỏi kinh ngạc...phải biết rằng Lạp Cổ Kỳ
bất quả chỉ có trình độ Trung tinh vị hạ giai mà thôi, cho dù
về phương diện tinh thần lực hay cường độ thần thức đều phải
dưới mình mới đúng chứ?
Nghe tới đây, Lâm Dịch không khỏi nhớ lại...trước khi Lạp Cổ Kỳ sử dụng thần thức, chính mình cũng không hề cảm ứng được...điều này không hề hợp với lẽ
thường a, vì sao thần thức của Trung tinh vị hạ giai lại có
thể mạnh hơn Đại tinh vị...cuối cùng là đã có chuyện gì xảy
ra? Lâm Dịch không khỏi kinh ngạc thầm nghĩ.
Chẳng qua hắn vô cùng tín nhiệm Lạp Cổ Kỳ...dù sao, nhiều năm qua như vậy,
mình có thể đạt tới bước này là do Lạp Cổ Kỳ góp công rất
lớn. Nếu như hắn muốn đối xử bất lợi đối với chính mình thì đã gây bất lợi từ lâu rồi, căn bản không cần phải chờ tới bây giờ. Lâm Dịch lập tức mở miệng hỏi:
- Hiệu trưởng, vì sao thần thức của ta không tìm được các nàng?
- Ha ha. Ta biết ngay ngươi sẽ hỏi mà.
Lạp Cổ Kỳ cười gật đầu, sau đó nói:
- Nguyên nhân rất đơn giản...bởi vì bọn nàng còn chưa tiến vào
phạm vi thần thức của ngươi. Tự nhiên ngươi sẽ không tìm được
các nàng.
- A? Cái này...
Lâm Dịch không
dám tin, chẳng lẽ Lạp Cổ Kỳ nói phạm vi thần thức của hắn
lại lớn hơn chính mình sao? Thế nhưng cân nhắc một hồi, Lâm
Dịch cũng không hỏi. Hắn chỉ a một tiếng tỏ vẻ kinh ngạc.