Chung Cực Truyền Thừa

Chương 561


trướctiếp

Thanh Long bay trên không trung, ánh mắt bao quát tới bọn người Tạp Bá Lý ở phía dưới, thanh âm khàn giọng mà hùng hậu.



- Địch nhân của các ngươi, là ta.



- Đáng chết.



Tạp Bá Lý không nhịn được chửi một tiếng, hắn nhanh chóng truyền âm cho Khoa Lâm Na nói:



- Lâm Na, không cần phải xen vào chỗ này, nàng mau đi tóm lấy bọn chúng trở lại đây...Kể cả giết chết Lâm Dịch cũng nhất định phải lấy bằng được bông hoa tai đó.



Khoa Lâm Na liếc mắt nhìn hắn một cái rồi gật đầu, thân hình lóe lên bắn thẳng vào không trung, đuổi theo hướng một nhà ba người Lâm Cường.

Tạp Bá Lý bảo Khoa Lâm Na đi là có nguyên nhân của nó. Đầu tiên, Khoa Lâm Na là vợ hắn, tự nhiên hắn vô cùng tin tưởng Khoa Lâm Na. Mà xét thấy trước đây Mộc Nhu muốn lừa gạt hắn để đạt được Sinh Linh quả trên người Lâm Dịch, cho dù đạt được hay không thì hắn cũng đã sinh ra hoài nghi nhất định đối với Mộc Nhu...Hắn không dám khẳng định chắc chắn rằng sau khi Mộc Nhu đoạt được bông hoa tai sẽ còn trở lại hay không. Dù sao...cao tầng hiện giờ của Cổ Năng đã bị rung chuyển vài lần, mắt thấy đã hoàn toàn loại. Tạp Bá Lý không dám dễ dàng tin tưởng hắn.

Tiếp theo, đối thủ còn lại hiện giờ là hai người, một người có dị năng Thủy hệ, còn một người khác có dị năng Mộc hệ. Dị năng của hắn và của Mộc Nhu là khắc tinh của nhau...để Khoa Lâm Na Hỏa hệ đuổi bắt, không thể nghi ngờ là hợp lý nhất.

Tốc độ Khoa Lâm Na cực nhanh, trên thân thể của nàng thiêu đốt một tầng hỏa diễm màu trắng khiến không khí có chút gợn sóng. Mặc dù không cần đụng vào cũng có thể cảm nhận được nhiệt độ nóng kinh khủng đang phát ra đó.

Ánh mắt Bá Đế có chút ngưng tụ, thanh âm khàn khàn vang lên:



- Ta nói rồi, địch nhân của các ngươi là ta.



Lập tức Huyền Mộc Thanh Long tuôn ra một hồi thanh âm rồng ngâm.

Rống...một tiếng này so với tiếng rồng ngâm khi nãy còn có chút mạnh hơn.

Sắc mặt Tạp Bá Lý đại biến.



- Dị năng tinh thần hệ? Ngươi, ngươi là ma thú song hệ dị năng?



Khoa Lâm Na chỉ cảm thấy đại não nàng như bị một cái chùy nặng ngàn cân đánh vào vô cùng choáng váng. Hỏa diễm màu trắng trên thân thể nàng không ngừng phập phùng kịch liệt, thân thể không tự chủ được rơi từ trên không xuống...Chẳng qua cũng may, nàng vừa mới rơi xuống một đoạn ngắn thì đại não đột nhiên khôi phục thanh tỉnh, vẻ mặt nàng biến hóa, lập tức trụ vững thân hình trên không trung.



- Dị năng tinh thần hệ thật lợi hại.



Ba Đại trưởng lão của Cổ Năng đồng thời biến sắc. Thậm chí Thủy Ngưng ở dưới mặt đất cũng hơi đổi sắc mặt...nàng nhìn về phía thân hình khổng lồ của Bá Đế, trong ánh mắt toát lên vẻ kinh hãi.

Phải biết rằng, thần thú thuộc năm hệ đã vô cùng khó chơi. Giống như đầu Huyền Mộc Thanh Long này, bản thân của nó sở hữu dị năng Mộc hệ, đó là đỉnh phong trong tất cả các loại dị năng Mộc hệ. Trừ phi là lĩnh vực dị năng giả ngang cấp, nếu không không có một dị năng giả cùng hệ nào có thể đánh bại nó. Mà Tạp Bá Lý thuộc tính là kim, vừa vặn có thể khắc chế. Dựa theo suy nghĩ của Tạp Bá Lý, thuộc tính kim của chính mình khắc chế thuộc tính mộc của đầu Huyền Mộc Thanh Long kia. Mộc Nhu lại có thuộc tính Mộc vừa vặn khắc chế thuộc tính Thủy của Thủy Ngưng...nếu chân chính chiến đầu. Cho dù chính mình không có trăm phần trăm đánh chết được đầu Huyền Mộc Thanh Long này thì ít nhất cũng có thể khiến nó không rảnh rỗi để chú ý tới những việc khác. Chỉ cần Mộc Nhu có thể giải quyết xong Thủy Ngưng, đến lúc đó hai người bọn họ hợp lực lại nhất định có thể đánh chết đầu Huyền Mộc Thanh Long ở trước mặt...mà Khoa Lâm Na là dị năng giả Hỏa hệ, tốc độ của nàng cũng không chậm. Nếu như nàng ra tay, cho dù thực lực của Lâm Cường có thể đạt tới trình độ Đại tinh vị thượng giai nhưng hiện giờ hắn đang bị thương nặng, dùng năng lực của Khoa Lâm Na căn bản dễ giải quyết hắn như trở bàn tay.

Hắn tính toán vô cùng kỹ lưỡng, thế nhưng tuyệt đối không ngờ rằng...đầu Huyền Mộc Thanh Long trước mặt lại là ma thú song thuộc tính. Thuộc tính còn lại của nó lại là dị năng tinh thần hệ cực kỳ hiếm thấy.

Chỉ bằng vào điểm này...bọn người Tạp Bá Lý không ra tay chắc chắn được nữa.

Vẻ mặt Tạp Bá Lý trở nên âm trầm, hắn cắn răng nhìn đầu Huyền Mộc Thanh Long lạnh lùng nói:



- Ngươi là ma thú hệ Thanh Long đi ra từ Cực Trú Hàn Viên sao? Ở không gian này, ngoại trừ Cực Trú Hàn Viên ra thì không còn ma thú thuộc năm thần hệ nữa.



Bá Đế vẫn như cũ bay lượn trên không trung, hắn nghe được Tạp Bá Lý nói vậy liền bật cười.



- Ha ha...không hổ là Đại trưởng lão được Cổ Năng truyền thừa...không tệ, ta chính là đi ra từ Cực Trú Hàn Viên.



Sắc mặt Tạp Bá Lý càng lúc càng khó coi, hắn lạnh lùng nói:



- Cổ Năng ta cùng Cực Trú Hàn Viên ngươi có thù hận gì? Vì sao ngươi muốn gây khó xử cho chúng ta vậy?




Bá Đế vẫn cười lớn như cũ:

- Ta không có thù hận cùng các ngươi...chẳng qua vợ chồng huynh đệ Vân Hiên đã từng cứu một mạng của ta. Tự nhiên ta muốn báo đáp bọn họ, nếu ngươi muốn bắt bọn họ, nhất định phải vượt qua cửa ải đầu tiên là ta. Nếu không...tốt nhất là các ngươi nên buông tha dị bảo kia đi. Dị bảo này chỉ thuộc về người có duyên, cưỡng cầu sẽ không được.

Sắc mặt Tạp Bá Lý càng âm trầm bất định...hắn phẫn nộ nắm chặt tay, thế nhưng vẫn không dám tùy tiện tấn công...Mặc dù giết chết được Huyền Mộc Thanh Long cũng không phải chuyện dễ dàng, thế nhưng nếu vì chuyện này mà Cực Trú Hàn Viên khởi binh vấn tội, thật sự không có chút lợi nhuận.



- Đầu Huyền Mộc Thanh Long này vĩnh viễn không có khả năng ở bên người bọn họ? Bông hoa kia còn có thể lấy lại...không cần phải đấu sống chết với đầu Huyền Mộc Thanh Long này.



Trong lòng Tạp Bá Lý suy tính, hắn lập tức hít sâu một hơi, đứng nhìn Huyền Mộc Thanh Long nói:



- Rất tốt...ta ghi nhớ ngươi. Huyền Mộc Thanh Long Bá Đế. Lúc này Cổ Năng ta sẽ nhớ kỹ...Đi.



Tạp Bá Lý hô một tiếng, Khoa Lâm Na cùng Mộc Nhu ở bên cạnh không khỏi sững sờ. Khoa Lâm Na không nói một lời nào, sau khi trầm mặc một chút liền quay người bay theo Tạp Bá Lý đi. Mộc Nhu không phục thế nhưng thấy hai người đều bay đi, hắn lưu lại cũng không có chút tác dụng. Mộc Nhu lập tức hung hăng khoát tay, quay đầu bay phía sau...mà đám trưởng lão Cổ Năng bình thường ở bên cạnh thấy nhóm Đại trưởng lão của bọn họ xám xịt trở lại trong kết giới. Bọn hắn làm sao dám tiếp tục ở lại?

Chẳng qua chỉ sau một lát, tất cả những người ở Cổ Năng đều trở lại vào kết giới.

Thủy Ngưng thoáng sững sờ, kể cả Bá Đế cũng thật không ngờ đối phương nói rút đi là rút liền. Sau một lát, quang mang thanh sắc lập lòe lên, Bá Đế khôi phục lại hình dáng nhân loại như cũ.



- Xin chào.



Bá Đế hạ từ trên không xuống bên cạnh Thủy Ngưng, nhẹ nhàng cười nói.

Thủy Ngưng cũng miễn cưỡng nở nụ cười với hắn, gật gật đầu thế nhưng cũng không nói gì.

Bá Đế tự nhiên có thể nhìn ra mâu thuẫn của Thủy Ngưng, trong nhất thời cũng không nói gì cả. Sau nửa ngày, Bá Đế mới phun ra một câu:



- Được rồi. Trước tiên đi tụ họp với bọn họ đã.



Thủy Ngưng lại lần nữa do dự, cuối cùng nàng vẫn than nhẹ một tiếng, lắc đầu nói:



- Không, tốt nhất ta vẫn không nên qua...



Bá Đế sững sờ, nghi hoặc hỏi:



- Vậy ngươi làm thế nào? Trở lại Cổ Năng sao?



Thủy Ngưng tự giễu chính mình, sau một thoáng nhẹ nhàng lắc đầu nói:



- Ta ở Cổ Năng trọn vẹn hơn một vạn ba ngàn năm...hôm nay ly khai thì ly khai đi. Tới Đại tinh vị thượng giai nhiều năm như vậy vẫn không có đột phá, ly khai như vậy cũng tốt...đi vân du đại lục một chút, nói không chừng có thể đột phá cũng nên?



Bá Đế sững sờ, hắn gật đầu cười nói:



- Cũng tốt. Đã như vậy, ta chúc ngươi một đường thuận buồm xuôi gió. Sớm ngày đột phá tinh vị cảnh, tiến vào Thiên Vị chi cảnh.



Thủy Ngưng cũng cười cười gật đầu. Ánh mắt nàng phức tạp nhìn về phía kết giới của Cổ Năng, xoay người lại, thân thể lập tức hóa thành một vũng nước bay đi, sau một khắc, thân hình nàng đã biến mất không còn thấy đâu nữa. Bá Đế nhìn đối phương biến mất không khỏi lắc đầu. Hắn liếc nhìn lại kết giới kia, thân hình nhoáng lên liền biến mất tại chỗ.

Một hồi tưởng rằng sinh ra đại chiến, cuối cùng qua loa xong việc như vậy...

Trong một lòng núi cách Cổ Năng mấy chục km.

trướctiếp