Chung Cực Truyền Thừa

Chương 560


trướctiếp

Không khoa trương chút nào...hắn đã bị tức điên.

Một tiếng quát lớn vang lên, khuôn mặt Mộc Nhu vặn vẹo, ở phía sau hắn là cả một vùng thực vật rộng vài trăm mét giống như mưa rào đâm xuống mặt đất.

Sắc mặt Thủy Ngưng hơi đổi...mộc khắc thủy, đây là thiên đạo tuần hoàn. Thực lực của nàng vốn không kém là bao, thế nhưng bởi vì trời sinh dị năng bị đối phương khắc chế cho nên nàng vẫn yếu hơn Mộc Nhu một chút. Lúc này đối mặt với một kích nổi giận của hắn, nàng cũng không nắm chắc mười phần có thể hoàn toàn tiếp được.

Màn nước bình chướng kia lập tức co lại, khó khăn lắm mới bao được cả bốn người vào trong...đây cũng là hành động bất đắc dĩ. năng. Diện tích bề mặt của màn nước bình chướng càng nhỏ, năng lực kháng công kích lại càng lớn. Chỉ có như vậy mới có thể bảo vệ bốn người trên mặt đất.

Thủy Ngưng ngưng mắt nhìn lại, lạnh lùng nhìn đám dây leo từ không trung đánh xuống giống như mưa rào...từng đạo dây leo đều tỏa ra vô số gai nhọn uy lực cực lớn khiến cho người khác không rét mà run.



- Hắc hắc...khi dễ nữ nhân thì vênh váo cái gì? Để ta tới chơi đùa cùng ngươi...



Chính vào lúc này, một thanh âm đột nhiên vang lên trong không trung, đám người Tạp Bá Lý ngưng mắt nhìn lại, còn không rõ đang xảy ra chuyện gì, chỉ thấy một đạo thân ảnh Thanh Long dài chừng hơn một nghìn mét xuất hiện giữa quang tráo của Thủy Ngưng và dây leo của Mộc Nhu.

Vô số dây leo đánh trúng ảo ảnh Thanh Long kia...thế nhưng lại bị bắn ngược trở lại ngay lập tức.

Rầm rầm rầm...tiếng đập bạo phát ra thanh thế lớn, đáng tiếc lại không có chút hiệu quả thực chất nào.

Sắc mặt Mộc Nhu lại lần nữa thay đổi...hắn không thể không đình chỉ công kích.



- Ma thú hệ Thanh Long?



Bọn người Tạp Bá Lý không khỏi kinh hãi, dây leo đầy trời biến mất, đám Tạp Bá Lý có thể chứng kiến rõ ràng...bên trong ảo ảnh Thanh Long dài hơn một nghìn mét có một người thanh niên đang đứng tươi cười ở đó.



- Là ngươi?



Tạp Bá Lý lập tức nhận ra...người thanh niên này chính là người thanh niên vừa rồi đứng trên đám ma thú.



- Bá Đế đại ca.



Chính vào lúc này, Vân Băng thừa dịp song phương đang giằng co với nhau âm thầm chữa thương cho Lâm Cường. Mấy người kia chỉ một mực chú ý ở phía trên...người thanh niên này vừa xuất hiện, Lâm Cường không khỏi lộ vẻ mặt vui mừng.



- Vân Hiên huynh đệ làm không tệ...bây giờ giao cho ta cùng nhạc mẫu của ngươi. Một nhà ba người các ngươi đi trước đi.



Bá Đế cười to, thanh âm cực lớn khiến đám người Tạp Bá Lý nghe thấy đều biến đổi sắc mặt.

Lông mày Thủy Ngưng có chút chúi xuống, nàng quay đầu nói với Vân Băng:



- Băng nhi, Dịch nhi...các con mau đi trước. Ở đây giao cho ta cùng đầu Huyền Mộc Thanh Long này là được.




Nói thật, Thủy Ngưng không có chút cảm tình đối với Lâm Vân Hiên...ngoại trừ từ đầu đã có lập trường khác biệt, hắn còn hại nữ nhi của chính mình chịu khổ như vậy, lại khiến cho tình cảm mẹ con mấy năm nay xuất hiện vết rách...Chẳng qua đến bây giờ, mặc dù vẫn có chút ý kiến đối với Lâm Vân Hiên thế nhưng thấy hắn vì cứu Vân Băng và Lâm Dịch mà tâm thần hỗn loạn khiến thất thủ. Dựa vào điểm đó, nàng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ tiếp nhận.



- Mẫu thân...



Vân Băng quay đầu nhìn Thủy Ngưng, không biết nên nói cái gì. Nàng rất rõ Cổ Năng có ý nghĩa như thế nào đối với mẫu thân. Thế nhưng vì nàng mà mẫu thân lại lựa chọn phản bội Cổ Năng...quả nhiên. n tình mẫu thân, người làm con như nàng vĩnh viễn không bao giờ báo đáp hết được.

Lâm Cường cũng nhìn Thủy Ngưng, sau đó trầm giọng cung kính nói:



- Nhạc mẫu đại nhân...xin người yên tâm. Con sẽ chiếu cố tốt hai mẹ con Băng nhi...



Thủy Ngưng hừ lạnh một tiếng, sau đó nhẹ nhàng thở dài nói:



- Tốt, nhanh đi đi.



Một nhà Lâm Cường nhìn nhau, sau đó đồng thời khom người với Thủy Ngưng, ngay lập tức bay thẳng lên bầu trời.

Bọn hắn cũng không hề lo lắng cho Bá Đế...tuy tất cả đều là cường giả Đại tinh vị thượng giai thế nhưng vẫn có phân ra mạnh yếu...nếu như một gã cường giả Đại tinh vị thượng giai chỉ một lòng muốn trốn...thì trên thế giới này, không có bất kỳ một thế lực nào có thể bắt được hắn.



- Muốn chạy trốn? Nằm mơ.



Mộc Nhu hét lớn một tiếng, dây leo sau lưng mau chóng truy kích tới mấy người kia...Lâm Cường còn đang bị tổn thương chưa khỏi, hiện giờ phi hành đều dựa vào một mình Vân Băng. Mà Lâm Dịch lại bị phong ấn năng lượng, hoàn toàn không có chút năng lực phi hành cũng bị Vân Băng mang theo...Tuy rằng mang hai người cũng không tạo thành ảnh hưởng đối với tốc độ phi hành của Vân Băng thế nhưng bản thân nàng cũng mới chỉ khôi phục tới Trung tinh vị thượng giai, tốc độ vốn không nhanh. Chiêu thức truy kích kia của Mộc Nhu nhanh chóng đuổi kịp bọn họ.

Bá Đế cao giọng cười nói:



- Đối thủ của ngươi là ta.



Ngay lập tức chỉ nghe một tiếng âm thanh rống vang to lên, thân thể Bá Đế tuôn ra quang mang thanh sắc mãnh liệt.

Mộc Nhu nghe tiếng rồng ngâm này liền bị chấn động tâm thần kịch liệt, dây leo của hắn đang bay tới bị mất tác dụng từ từ rơi xuống mặt đất...Mộc Nhu sắc mặt trắng bệch nhìn về phía Bá Đế.

Quang mang thanh sắc rực rỡ, chỉ thấy phạm vi của quang mang thanh sắc càng lúc càng lớn, càng ngày càng lan ra...mà biểu tình của bọn Tạp Bá Lý càng trở nên khó coi...

Rốt cục, quang mang thanh sắc cũng hoàn toàn biến mất. Một đầu Thanh Long xuất hiện trước mặt mọi người.

Thân thể tráng kiện khổng lồ dài chừng mấy nghìn thước, nó bay quanh không trung giống như một hoàng đế cự vô phách. Trên thân thể tráng kiện bao trùm bởi lân phiến màu xanh, ở trên đầu có một đối mắt sắc lạnh, hai mắt lạnh lùng mà cuồng bạo, ánh mắt bễ nghễ nhìn bao quát tất cả khiến trong lòng mọi người tại đây không nhịn được run rẩy điên cuồng. Bốn chân nó tuy ngắn mà có lực, phía trên năm ngón long trảo bao trùm lân phiến vô cùng cứng rắn.

Ánh sáng cứ như vậy tỏa ra, một cỗ long uy tản mác ra từ trên người nó.

trướctiếp