Hôm nay lực lượng thân thể của Lâm Dịch đã không phải loại cường hãn
bình thường có thể so sánh được nữa, nói không chút khách khí thì lấy
cường độ thân thể Lâm Dịch hiện giờ, cũng có thể so với cường độ thân
thể của một gã cường giả Trung tinh vị hạ giai vận hành toàn bộ năng
lượng của mình. Sự cường hãn của gân cốt cơ bắp của hắn, thật sự đã đạt
đến một trình độ khiến người khủng bố.
Mặc dù chỉ thuần túy dùng
thân thể bôn tập, tốc độ Lâm Dịch cũng nhanh đến kinh người. Chỉ thấy
thân thể của hắn chăm chú dán sát nơi cách mặt đất chưa đầy một mét, mỗi một lần sau khi hạ xuống bỗng nhiên mãnh liệt đạp một cái, thân thể của hắn lập tức như một mũi tên thẳng tắp bắn ra trăm mét. Như thế nhiều
lần.
Mà khi hắn nhạy cảm phát hiện ra phía trước có người, thân
lưng sẽ mãnh liệt cong về phía đầu, thân hình lập tức gấp sát một cái
trên không trung, sau đó hạ xuống bên cạnh một bước, né tránh vào trong
thực vật ở bên cạnh. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Cứ như vậy, bất quá qua chừng một canh giờ, Lâm Dịch đã đi tới trung ương nội địa.
Khi thấy vật thể ở trung ương nội địa, Lâm Dịch hoàn toàn sợ ngây người.
Đây là một khu kiến trúc thật lớn, màu sắc chủ đạo của toàn bộ khu kiến
trúc là màu trắng, thạch đầu trắng noãn lót trên thông đạo, có rất nhiều người đi lại trên dó. Những người này nữ có nam có, trẻ có già có, tất
cả đều thống nhất mặc trường bào màu trắng. Cái này thoạt nhìn không thể giống với căn cứ của một tổ chức chút nào, ngược lại càng giống một cái thôn trấn hoặc là thôn xóm hơn. Nhìn qua thì những người này đều quen
biết nhau, trong lúc hành tẩu chuyện trò vui vẻ.
Kiến trúc hai
bên đường đi đều là kiến trúc mái vòm thống nhất, kiến trúc thể thống
nhất nhìn qua rất có một loại cảm giác thánh giai.
Giống như
chúng tinh củng nguyệt, chung quanh khu kiến trúc trắng noãn này, một
tòa tháp cao đường kính ít nhất ngoài ngàn mét cao cao đứng vững, xuyên
thẳng mây xanh!
Thân tháp màu đen, toàn bộ thân tháp đều đang lưu chuyển thất thải hào quang giống như bên ngoài, lộ ra rất chói mắt. Mà ở chỗ thấp nhất thân tháp, lại là một đại môn cao tới mấy chục thước.
Trong hành lang vòng tròn bên ngoài đại môn, mỗi cách một khoảng, liền
thấy có hai gã Chiến sĩ cũng mặc áo bào trắng đang đứng nghiêm trang ở
đó, mặt đầy sương lạnh, đầy vẻ lãnh lệ, tựa hồ là thủ vệ của tháp.
Mà trên bầu trời bên cạnh tháp cao, lại có thân ảnh đang phi hành. Ma thú
phi hành loại điểu hoặc là nhân loại. Mà trên người ma thú phi hành, lại có một ít hài tử đang ngồi trên đó, nhìn bộ dáng vui cười của những hài tử kia, không ngờ lại đang chơi đùa.
Đầu óc Lâm Dịch hoàn toàn không chuyện động được. Trên tư liệu lấy được mặc dù có vị trí cụ thể của cổ
năng, nhưng lại không có mặt vẽ bằng phẳng trong đó. Cũng chính bởi vì
trong tư liệu không nói rõ với căn cứ của cổ năng, cho nên mới khiến Lâm Dịch muốn đến coi trộm một chút. Nhưng những thứ nhìn thấy hôm nay, lại vượt ngoài dự kiến của Lâm Dịch.
Không có gì ngoài một tòa tháp
cao hoàn toàn không phải sức người có thể kiến tạo được, tất cả những
thứ ở đây tựa hồ không có liên quan gì đến danh hào một trong ba tổ chức mạnh nhất đại lục cả. Tại đây, càng giống một nhân gian tiên cảnh hơn.
Mặc dù chỉ nhìn thôi, Lâm Dịch cũng có thể cảm giác được những người này sinh hoạt ở chỗ này là một loại thoải mái dễ chịu và an nhàn như thế
nào.
Lâm Dịch ngơ ngác nhìn mãi cho đến thật lâu sau, mới hồi
phục tinh thần lại, thở ra một hơi thật dài. Trong nội tâm, ấn tượng đối với cổ năng lại có một ít biến hóa.
Bình ổn lại suy nghĩ, Lâm
Dịch mượn tốc độ siêu nhanh, dưới sự che chở của thực vật tiếp tục đi
tới. Cũng may, cách khu kiến trúc màu trắng kia vẫn có rất nhiều hoa cỏ
thực vật, hơn nữa trải qua sự quan sát của Lâm Dịch, những người này,
ngoại trừ những bóng người đang bay múa ngoài không trung ra, những
người còn nhiều nhất cũng chỉ có trình đột thất bát cấp thôi.
Khoảng cách trong khu kiến trúc đích xác rất lớn, cái này khiến Lâm Dịch có
thể một đường xâm nhập. Mà tháp cao kia nhìn như gần trong gang tất,
nhưng trên thực tế lại cách vị trí biên giới nhất cả khu kiến trúc chừng hơn mười dặm. Mãi sau khi đã đến gần, Lâm Dịch mới xem như nhìn rõ
ràng. Đường kính của thân tháp này, ít nhất cũng chừng ngoài ba bốn ngàn mét, hiện lên hình nón, càng lên cao càng nhỏ.
Sau khi lại lần nữa cảm khái một tiếng, Lâm Dịch lại không thể không lần nữa cân nhắc xem bước tiếp theo nên làm thế nào
Khu kiến trúc của cổ năng rất lớn, mà trong nhiều khu kiến trúc như vậy,
lại trọn vẹn sinh hoạt chừng hơn vạn nhân khẩu. Nhưng mà, cao tầng chính thức của cổ năng cư ngụ nơi nào, Lâm Dịch lại hoàn toàn không biết gì
cả. Nhìn tháp cao trước mặt cùng với hộ về thủ hộ chung quanh nó cơ hồ
mỗi cách mỗi 10m lại có một cặp, Lâm Dịch lại không thể không bỏ đi cách nghĩ đánh xỉu hai người trong đó rồi tiến vào trong tháp cao.
Cũng không phải là không có năng lực. Nếu như Lâm Dịch nguyện ý, hắn thậm
chí có thể lập tức giết chết hết người trong phạm vi 3 4 km chung quanh
nơi này, kể cả một vài thánh giai đang bay ở phía trên nữa. Nhưng mà Lâm Dịch lại không thể làm như vậy.
Không muốn làm là một mặt, còn
mặt kia hắn lại không thể không cân nhắc trong khu kiến trúc này có
cường giả đã ngoài địa tinh vị không.