Bên ngoài màn hào quang năng lượng, Lâm Dịch sững sờ nữa ngày,
lập tức có chút không biết nên làm sao. Hắn rất rõ ràng, chỉ
cần hắn đụng vào màn hào quang năng lượng này, lập tức khiến
người bên trong cảm nhận được. Mà hắn rất không muốn chuyện như vậy phát sinh.
Lâm Dịch có chút cảm giác thúc thủ vô sách. Lông mày lập tức có chút nhíu, Lâm Dịch thầm nói:
- Trước tiên xem một chút, màn hào quang năng lượng này đến cùng có phải là bao trùm trọn Cổ Năng hay không rồi nói sau.
Lập tức, Lâm Dịch cải biến phương hướng phi hành. Một bên vây quanh
màn hào quang năng lượng này, một bên chú ý đến tình huống bên trong. Bay lên.
Độ cao ngàn mét tại toàn bộ đại lục mà
nói cũng không cao lắm. Mà không trung Lâm Dịch đang lơ lửng hiện giờ, cũng không quá đáng là ngàn mét. Chỉ thấy bên trong biển mây, ngẫu nhiên có hai ngọn núi hoặc cao hoặc thấp ló đầu ra.
Rất là kỳ diệu.
Nhưng khi Lâm Dịch quấn quanh một vòng
rồi trở về, sợ hãi than. Quang tráo này, thật sự là bao phủ
trọn nội địa. Mà theo bên ngoài màn hào quang, căn bản là không nhìn rõ cụ thể tình huống Cổ Năng. Dù sao thì thị lực Lâm
Dịch cũng có hạn độ. Ít nhất trước mắt, hắn còn nhìn không
tới chuyện bên ngoài trăm km.
- Hiện giờ. Nên làm gì bây giờ?
Lâm Dịch không khỏi nhíu mày, suy tư.
Lâm Dịch không dám tùy tiện đụng vào kết giới năng lượng này. Chưa nói đến
hắn toàn lực có thể phá vỡ kết giới này không, ít nhất hiện giờ, hắn
cũng không muốn kinh động đến người bên trong. Hôm nay số lượng chất
lỏng màu vàng trong cơ thể hắn tuy rằng tăng thêm một ít, nhưng vẫn
không đủ để hắn có thể tiến hành được mười lần công kích.
Ở đây
dù sao cũng là cổ năng, từ biểu hiện trên tư liệu, cổ năng có ba gã
cường giả đại tinh vị thượng giai, bình thường đều không ra khỏi tổng bộ cổ năng. Lâm Dịch cũng không có tự tin lấy một địch ba.
Nhưng cứ như vậy trở về thì trong nội tâm Lâm Dịch hoặc nhiều hoặc ít vẫn có
chút không cam lòng. Lần này chạy đi xa như vậy, hắn chính là vì muốn
xem trước tình huống trong cổ năng. Đương nhiên, trong đó tự nhiên cũng
mang theo vài phần tâm lý vụng trộm muốn tìm được nơi giam lỏng mẫu
thân, sau đó thần không biết quỷ không hay mang mẫu thân ra khỏi chỗ
này. Chân dung của mẫu thân, Lâm Dịch vẫn còn nhớ rất rõ. Lúc còn nhỏ,
nàng luôn luôn xuất hiện trong mộng cảnh của mình.
Nhưng mà không thể đụng vào kết giới năng lượng, lại không không cam lòng cứ như vậy
quay trở về, Lâm Dịch trong lúc nhất thời lại có chút vô kế khả thi. Cau mày, nhìn kết giới năng lượng lưu chuyển lên thất thải quang hoa lộng
lẫy, cuối cùng vãn nhẹ khẽ thở dài một hơi, liền định rời khỏi chỗ này.
Nhưng trong lúc Lâm Dịch đang chuẩn bị quay người rời đi, chỉ thấy kết giới
năng lượng thất thải quang hoa lộng lẫy này đột nhiên nổi lên một chút
chấn động rất nhỏ. Lập tức, giống như mặt nước nhộn nhào, phân ra hai
bên thành một đường. Gió lạnh lăng lệ mang theo bông tuyết, lập tức từ
trong lổ hổng nhỏ tách ra kia tuôn vào trong.
Lâm Dịch không khỏi hơi sững sờ, nhưng lập tức lại phản ứng lại. Tuy rằng không rõ lắm đến
cùng xảy ra chuyện gì. Nhưng Lâm Dịch vẫn bỗng nhiên nhoáng thân hình
một cái, theo lỗ hổng nhỏ lách mình tiến vào trong kết giới năng lượng.
- Chuyện gì xảy ra?
Mãi cho đến sau khi tiến vào, Lâm Dịch mới hơi nghi hoặc thầm hỏi trong
lòng. Ngay tại lúc đó, ánh mắt của hắn không khỏi nhìn về phía dưới. Lại lập tức thấy được hai bóng người, đang hóa thành hai đạo bạch mang, bắn ra bên ngoài kết giới. Mà kết giới năng lượng kia, sau khi lại chấn
động một hồi, liền hoàn toàn khôi phục lại.
Lúc này Lâm Dịch mới hiểu rõ ra, cái kết giới năng lượng này, chỉ sợ là do hai người vừa rồi mở ra a?
Lâm Dịch lại nhịn không được trong lòng có chút may mắn, vận khí coi như không tệ.
Lúc này Lâm Dịch mới có thể thấy rõ ràng tình huống trong kết giới năng lượng này.
Nhìn về phía ngoại giới, chỉ thấy tầng mây kia quay cuồng, bông tuyết bồng
bềnh. Nhưng mà ở trong kết giới, ngay cả một đám mây cũng không có. Tinh không vạn lí, ánh mắt trời ôn hòa chiếu lên người, xua đi hàn ý ban
nãy.
Trên mặt đất, khắp nơi đều là đủ loại hoa cỏ thực vật xinh
đẹp. Thỉnh thoảng ở giữa, còn có một ít tiểu động vật bề ngoài đáng yêu
đang cùng chơi đùa với ma thú giữa bụi hoa. Toàn bộ nội địa lộ ra cực
kỳ yên lặng tường hòa.
- Tổng bộ Cổ năng này ngược lại có thể xem là một nơi tốt.
Lâm Dịch không khỏi thầm cảm khái. Nhưng mà lúc này lại không phải lúc để
thầm than. Sau khi cẩn thận nhìn bốn phía mấy lần, thân hình Lâm Dịch
lập tức hóa thành một đạo bạch mang, đáp xuống mặt đất. Nơi này không có một đám mây, hơn nữa cường giả Tinh vị cảnh lại rất nhiều, nếu như phi
hành trên không trung, không phải cố ý bại lộ chính mình sao? Lâm Dịch
còn chưa muốn bị phát hiện nhanh như vậy.
Sau khi đáp xuống đất, Lâm Dịch mới cẩn thận tiềm hành về phía trước...
Ma thú chung quanh đều chừng nhị tam cấp, bề ngoài thoạt nhìn rất xinh
đẹp, cũng không có ma thú gì mang tính uy hiếp. Dưới sự ẩn tức của Lâm
Dịch, che dấu tất cả khí tức sinh mệnh của mình, làm cho những ma thú
này hoàn toàn không cảm ứng được khí tức cường giả đại tinh vị trên
người hắn. Một đường bước đi, nên chơi thì chơi, nên náo thì náo, căn
bản khôn quan tâm đến Lâm Dịch.
Mà dọc theo con đường này, Lâm
Dịch lại đụng phải vài nhóm một tổ hai người từ nội địa đi ra bên
ngòai. Những người này đều thống nhất mặc trường bào màu trắng, thực lực đều đã ngoài Tinh vị cảnh. Nhưng bởi vì Lâm Dịch ẩn tức, lại thêm thực
lực bản thân Lâm Dịch so với bọn hắn mạnh hơn nhiều, cho nên không có
bất kỳ người nào phát hiện ra Lâm Dịch lẻn vào cả.
- Nhiều người như vậy đều đi làm gì thế?
Lông mày Lâm Dịch không khỏi có chút nhíu một cái. Theo hắn biết, trong cổ
năng tổng bộ không chỉ có cường giả Tinh vị cảnh, có lẽ còn một ít
người bình thường nữa. Nhưng khiến người kỳ quái hơn là, trong hơn mười
người Lâm Dịch nhìn thấy trước mắt, tất cả đều là cường giả Tinh vị
cảnh, trong đó hai người mạnh nhất, là Trung tinh vị thượng giai.
Nhưng mà sau khi suy nghĩ một chút, Lâm Dịch lại không quản nữa. Mục đích hôm nay hắn đến đây, chỉ là nhìn xem tình huống trong cổ năng, nếu có thể
tìm được nơi giam giữ mẫu thân thì tự nhiên tốt nhất rồi.
Lập tức tiếp tục vận hành ẩn tức, mà thân thể lại cực tốc di động.