Khí bạo sinh ra, tiếng va
đập liên tiếp vang lên. Gợn sóng không gian khi thì xuất hiện bên này, khi thì xuất hiện bên kia. Mỗi một lần va chạm, vết rách không gian màu đen không ngừng xuất hiện, dư âm còn lại từ năng
lượng cuồng bạo, khiến tất cả cường giả Trung tinh vị trở
xuống đều mệt mỏi ứng phó, bụi đất không ngừng tung bay trên
mặt đất, mỗi lần không gian bị kích động, đất đai bị nứt
thành bột mịn, rơi lả tả đầy trời.
Thư Bác nghe vậy nhẹ nhàng chấn động, chợt ánh mắt không khỏi
dời về trung tâm phiến đất lõm cực lớn trên mặt đất kia.
- Trương Tạp? Lâm Dịch?
Lúc nhìn thấy, Thư Bác lập tức cả kinh, trong đôi mắt chợt lộ ra thần sắc vui mừng.
Người Thư gia kia sau khi nói xong, cũng không khỏi nhìn về hướng Lâm
Dịch trên mặt đất, chợt cũng lộ ra biểu lộ khiếp sợ. Trong
mắt cũng lộ ra một tia kinh hỉ.
- Tộc trưởng, Lâm Dịch đại nhân hắn...
- Hư!
Thư Bác lập tức suỵt một cái, ra dấu yên lặng. Chợt quay đầu
nhìn thoáng về người tứ đại gia tộc bên kia, phát hiện đối
phương cũng không nhìn về mặt đất, thở dài mọt hơi trong nội
tâm, chợt quay đầu, thấp giọng nói với người Thư gia kia:
- Đừng nhìn xuống dưới.
Người Thư gia kia lập tức phục hồi lại tinh thần, nhẹ gật đầu. Chợt hai người giống như đang chăm chú nhìn Thư Nhiên và Tạp Lạc
Tháp chiến đấu, chỉ là ánh mắt thỉnh thoảng nhìn xuống dưới
một cái.
Nguyên lai, không biết Trương Tạp đã chạy đến bên người Lâm Dịch lúc nào, hắn đã ôm thân thể Lâm Dịch chạy đến
rừng cây. Mà khiến bọn người Thư Bác kinh hỉ chính là, vốn
bọn hắn cho rằng Lâm Dịch đã chết, nhưng thân thể lại rõ ràng
tản ra lục sắc hào quang!
Bọn người Thư Bác coi như là
thế hệ có kiến thức rộng rãi, tuy rằng không rõ ràng lắm đến tột cùng là xảy ra chuyện gì, nhưng ít nhất bọn hắn có thể
khẳng định, Lâm Dịch còn sống.
Tuy rằng không rõ ràng
lắm vì cái gì mà hắn thụ thương nặng như vậy mà còn sống
được. Nhưng ít ra, cái này đối với Thư gia mà nói, vô luận là
về sau Lâm Dịch còn có thể tham gia chiến đấu hay không, nhưng
ít nhất hắn vẫn còn sống. Lâm Dịch vì Thư gia mà lâm vào nguy
cơ như vậy, mọi người Thư gia đều ôm lấy một phần cảm ơn cùng
áy náy với hắn. Đây cũng là nguyên nhân vì cái gì mà các
trưởng lão Thư gia đều tự giác xưng Lâm Dịch là đại nhân. Những trưởng lão này, có người nào không sống trăm ngàn tuổi? Lâm
Dịch như thế nào có thể lớn bằng? Nhưng dù là như thế, mặc
dù biết rõ tuổi thọ Lâm Dịch, nhưng bọn hắn vẫn rất tự giác
xưng Lâm Dịch một tiếng đại nhân. Đây là một loại tôn xưng, tỏ
vẻ cảm ơn và cảm tạ đối với Lâm Dịch. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn
Nhưng bọn người Thư Bác cũng không rõ ràng lắm loại trạng thái
này, Lâm Dịch có phải có lực lượng tự bảo vệ mình hay không.
Cho nên bọn hắn không dám đơn giản mở rộng, bọn hắn hoàn toàn
có lý do tin tưởng, nếu như người tứ đại gia tộc thấy một màn như vậy, tánh mạng Lâm Dịch sẽ bị uy hiếp rất lớn. Trương Tạp ôm thân thể Lâm Dịch chạy đi. Trên thực tế, sau khi Lâm Dịch bị
trọng kích, Trương Tạp vẫn ở một trạng thái ngơ ngác, không
dám tin nhìn thân thể Lâm Dịch. Trong đầu không khỏi hồi tưởng
lại thời gian khoái hoạt tại Hi Mạn trấn với Lâm Dịch. Hắn
thủy chung không thể tin, hảo hữu từ nhỏ đến lớn, cứ như vậy
mà chết đi.
Ngay từ đầu, Trương Tạp còn không tin vào
hai mắt của mình, nhưng sau khi xác định cẩn thận, lại biết rõ mình không có hoa mắt. Chợt, đầu óc của hắn bắt đầu chuyển
động.
Thấy hào quang trên người Lâm Dịch, hắn biết Lâm
Dịch chưa chết. Nhưng mà nhìn thấy hào quang càng ngày càng
thịnh, hắn vẫn không khỏi lo lắng. Lúc này Đại trưởng lão và
Tạp Lạc Tháp đang chiến đấu, lực chú ý tất cả mọi người đều bị hấp dẫn, cho nên mới không có phát giác Lâm Dịch. Nếu như
đợi hai người chấm dứt chiến đấu, Lâm Dịch chẳng phải sẽ bị
phát hiện hay sao?
Trương Tạp không biết loại trạng thái
này của Lâm Dịch có phải là lực lượng bảo vệ tự nhiên hay
không, cũng không biết Đại trưởng lão và Tạp Lạc Tháp chiến
đấu, ai sẽ chiến thắng. Cho nên, sau một hồi suy tư, Trương Tạp
thừa dịp tất cả lực chú ý của mọi người đều bị cuộc chiến
hấp dẫn, từ một bên không trung vô thanh vô tức hạ xuống.
Độ cao hiện giờ của mọi người đều đã đạt đến ba bốn ngàn mét,
tự nhiên không có người nào chú ý đến mặt đất trong lúc cường giả Đại tinh vị quyết đấu. Cho nên, Trương Tạp thần không biết
quỷ không hay đi đến bên người Lâm Dịch.