cố Ngôn đứng dậy, che trước
người Phong Quang, vừa khéo chặn lại tầm mắt của nàng, hắn
nói: “Lam nhị công tử, đã lâu không gặp.”
“Ngươi nhận ra ta?” Lam Thính Vũ lộ ra sự đề phòng.
“Năm năm trước ở cung yến từng gặp mặt công tử một lần, nhớ rõ
khi ấy công tử tiến cung cùng Lam tướng quân, không biết ta có
nhớ nhầm hay không?”
Cung yến năm năm trước, là khi hoàng
trưởng nữ vừa tròn mười lăm, Lam Thính Vũ đúng là có cùng
huynh trưởng của hắn là Lam Thính Dung cùng nhau tiến cung,
chuyện năm năm trước, nam nhân này còn nhớ rõ ràng như vậy, Lam
Thính Vũ khôngkhỏi càng trở nên cảnh giác hơn, “Ngươi rốt cục
là ai?”
“Tại hạ cố Ngôn.” Hắn cười nhẹ, “Lam nhị công tử, sợ là không nhớ rõ tại hạ.”
Khiêm vương cố Ngôn nổi danh lừng lẫy, thân phận còn là Nhiếp chính
vương, Lam Thính Vũ cho dù ăn không ngồi rồi, tầm
thường không có chí tiến thủ, nhưng hắn vốn có tiếng là nhị
thế tổ, hỗn thế ma vương, cho dù biết thân phận đối phương cao
hơn mình, hắn cũng sẽ không dùng đến tư thế ăn nói khép nép.
“Thì ra là Khiêm vương.” Lam Thính Vũ tươi cười mê người, “không biết cô nương phía sau Khiêm vương là ai?”
Chưa từng có người dám nghi ngờ “năng lực” của hắn, huống chi nàng còn nói ra tùy tiện như vậy, cả đời Lam Thính Dung
cũng không thể quên được lúc vừa mới “chăm chỉ cày cấy”, sau
khi nghe thấy cách vách nói ra một câu đó, bộ dạng Tô Bích ở
dưới thân hắn cười run lên, chuyện này đối với một người nam
nhân mà nói, là một sự sỉ nhục rất lớn.
Năm năm trước
Phong Quang vẫn còn là một tiểu loli mười tuổi, lúc này Lam
Thính Vũkhông nhận ra nàng là chuyện bình thường.
“Vị cô nương này là…”
Ngay khi cố Ngôn còn đang suy nghĩ tìm từ, Phong Quang liền đi đến ôm lấy cánh tay hắn, cười trong trẻo nói: “Ta là thị thiếp Tiểu
Hà mà vương gia mới nạp, gặp qua Lam nhị công tử.”
Lam Thính Vũ nhíu mày, “Thì ra là thị thiếp của Khiêm vương, ánh
mắt Khiêm vương thật tốt, chỉ mới là thiếp thất,
vậy không biết bản công tử muốn nữ nhân này từ chỗ Khiêm
vương, không biết Khiêm vương có đồng ý hay không?”
cố Ngôn
còn chưa mở miệng, Phong Quang đã thẹn thùng che miệng mà nói:
“Ta mặc dù yêu vương gia sâu sắc, nhưng Lam nhị công tử cũng là
dáng vẻ đường đường, cho nên, Lam nhị công tử muốn ta, ta cũng
bằng lòng, chỉ là, chuyện này hình như đối với vương
gia không công bằng, không bằng, Lam công tử dùng cô nương phía sau kia đổi lấy ta?”