Trở về động phủ của
mình Mộ Ly lắc mình vào không gian, những ngay nay mệt mõi nên nàng
không có thời gian ngâm ôn tuyền hiện tại xem như có thời gian thư giãn.
Bỏ đi y phục cùng mặt nạ xuống, một hoàn mỹ thân thể loã lồ ra, Mộ Ly nhìn chính mình cũng bất đắc dĩ không thôi, ai mà không muốn mình đẹp, nhưng đẹp đến nỗi không còn từ ngữ để diễn tả thì đây chính là tai hoạ.
Cả thân mình ngâm vào ôn tuyền, một loại ôn hoà hơi thở xoa dịu thân thể khiến nàng chìm vào giấc mộng.
Trân linh kỳ bảo kính là một loại pháp thuật không gian, được sư tổ thái
nhất tông thi pháp đời đời kéo tới tận nay, bên trong không gian có vô
số kỳ bảo mà thái nhất tông lâu nay bảo tồn.
Mộ Ly đến đây đã không có đệ tử nào ở, bởi vì Mộ Ly hôn mê mấy ngày nên bây giờ mới đến chọn bảo.
Trước mắt Mộ Ly bây giờ là một cái kính cực lớn, tựa như một đại môn của một
thành trì, mặt kính như có một màng nước không gợn sóng nhìn vào có thể
thấy chân thân phản xạ.
" Đệ tử Mộ Ly đến nhận thưởng đệ nhất danh đại bỉ lần này." Mộ Ly hô to về phía trước.
Hồi lâu một thanh âm già nua đáp lại.
" Thân phận lệnh bài."
Lấy trong người thân phận lệnh bài Mộ Ly đưa về phía thuỷ kính.
" Đệ nhất danh có thể lấy tối đa hai kiện, nên nhớ tất cả là tuỳ duyên
không thể cưỡng cầu." Một lần nữa già nua thanh âm vang lên."
Bước vào đi."
" Đa tạ tiền bối." Mộ Ly cung kính tiến vào bên trong.
Bàn tay tiếp xúc với mặt kính, như một loại như có như không bức tường,
bước vào bên trong Mộ Ly như lạc vào một hầm ngục tối tăm, đi về phía
trước vài đọan Mộ Ly liền thấy một số điểm sáng.
" Đây chính là
bảo vật sao." Mộ Ly nhìn thấy điểm sáng liền biết bảo vật bị bảo tồn bên trong quang đoàn, Mộ Ly hai mắt sáng lên âm dương song đồng vận chuyển.
Trước mắt nàng vô số quang đoàn liền biến thành nhiều loại sương mù khác
nhau, có đỏ có đen có tím có vàng, đủ loại màu sắc, những màu sắc sương
mù này chính là khí vận tương thông giữa nàng và bảo vật bên trong. Một
bên đi về phía trước một bên quan sát, Mộ Ly tìm chính là cùng mình
tương thông khí vận, nói chính xác chính là cơ duyên của nàng.
Liếc mắt khắp nơi Mộ Ly phát hiện một nơi u ám, một hoàng kim quang đoàn độc lập ở đó, Mộ Ly chạy tới, vừa tiếp xúc đến quang đoàn thì tay bị một
loại nhiệt lượng làm bỏng tay, Mộ Ly theo bản năng đưa tay rụt trở về.
" Lại có chuyện này." Nhíu mày nhìn quang đoàn Mộ Ly vẫn chuyển thuỷ linh khí xoa dịu vết bỏng, lại lần nữa nếm thử, Mộ Ly hai tay một tầng thuỷ
linh khí bao chùm, hai tay tiến nhập vào quang đoàn.
" Xoè,
xoè, xoè, xoè." Tiếng nước khi va chạm với nhiệt độ cao. Mộ Ly cảm nhận
hai tay ấm lên khi chạm vào bên ngoài, dần dần nhiệt độ hai tay lại tăng lên, từ ấm áp chuyển sang nóng bỏng.
" Làm khó được ta
sao." Mộ Ly nhếch mép, tay đã cầm được một góc của vật bên trong, mạnh
mẽ kéo ra, quang đoàn bị lấy đi vật bên trong liền biến mất không thấy.
" Phù." Mộ Ly thở ra lại nhìn trong tay vật khiến nàng tò mò, đó là một trương tựa như da dê bình thường bản đồ, bất quá tiếp xúc đến lại cảm
nhận được một loại ấm áp lan toả.
" Đây là gì."Mộ Ly nghi hoặc nhìn tới nhìn lui liền phát hiện là một tấm bản đồ, phía trên chỉ
có một dòng chữ Nam Ly Cảnh, phía trên bản đồ có khắc một đỏ rực hoa
sen, hoa sen tựa như thật thể, cao quý thoát tục, một ngọn lửa du đãng
quay quanh khiến hoa sen càng thêm diễm lệ.
" Nhìn rất
quen mắt." Càng nhìn đoá hoa sen này Mộ Ly càn thấy nó quen thuộc, lại
nhớ đến ở đâu gặp qua rồi " Đúng rồi là hồng liên nghiệp hoả." Sực nhớ
đến kỳ hoa bảng Mộ Ly hai mắt sáng lên như mèo gặp mỡ.
Hồng
Liên Nghiệp Hoả, có tên gọi khác là Địa Ngục Hồng Liên, là một loại kỳ
hoa dị chủng được phát hiện ở tận địa ngục cửu u, thân là kỳ hoa lại có
hoả thuộc tính nên thường được xếp vào dị hoả bảng, tuy có danh là địa
ngục hồng liên bởi vì sinh trưởng ở gần nơi u tối nhưng đây được xem là
dị hoả bên trong thuần khiết nhất dị hoả.
Hồng Liên Nghiệp Hoả có thể đốt cháy các loại tà ác chi vật, là ma tu khắc tinh một
trong, hồng liên nghiệp hoả không chỉ đốt sạch tà ác chi vật thậm chí
còn có thể thiêu cháy thất tình lục dục, chỉ cần người có thất tình lục
dục đều bị nghiệp hoả đốt cháy không còn, cũng bởi vì lẽ đó mà nó được
xem là tinh khiết nhất dị chủng.
Liếc mắt nhìn xung quanh như sợ bị kẻ khác cướp đi, Mộ Ly thu hồi bản đồ liền tiếp tục hành trình.
Bởi vì kỳ hoa hồng liên nghiệp hoả mà khiến Mộ Ly tinh thần cao hứng rất
nhiều, bất quá hơn nữa canh giờ tìm kiếm không thấy kiện thứ hai khiến
nàng chán nãn, hai mắt sử dụng âm dương đồng quá lâu khiến hai mắt nàng
bắt đầu đau nhức.
Càng đi vào sâu quang đoàn càng ít đi, khi
nàng định buông tha âm dương song đồng liền bị một quang đoàn hấp dẫn
tầm nhìn, quang đoàn này lớn như đầu người, quanh thân hoàng kim sương
mù không ngừng tản mát ra, lại có một tia nhàn nhạt yêu khí hoà lẫn vào.
" Yêu vật." Thân là bán yêu huyết mạch Mộ Ly nhìn thấy vật trước mắt tâm liền động.
Có kinh nghiệm từ lần trước, Mộ Ly chậm rãi tiếp xúc đến quang đoàn, vẫn
chưa cảm nhận được khác thường nàng cũng không giám buông lỏng tinh
thần, bất quá lần này không phải bị nhiệt năng làm phỏng tay như lần
trước, Mộ Ly tay chạm quang đoàn, một lực chấn nàng bay ra.
" Ầm." Nặng nề té xuống mặt đất, Mộ Ly xoay vòng dưới đất để cản lực chấn bay quá xa.
"Vụt." Như hổ vồ mồi Mộ Ly lao thẳng về quang đoàn, vận chuyển băng cơ
ngọc cốt quyết, nàng hai tay bắt lấy quang đoàn, tay dùng lực xiết chặc
lại, bị một loại lực lượng đẩy hai tay ra Mộ Ly càng dùng lực xiết chặc
thêm, quang đoàn lắc lư như muốn chốn, Mộ Ly hai tay vụt lên một màu
xanh trảo, khô mộc trảo ở hai tay nàng muốn xé vỡ lớp quang đoàn.
Giằng co mãi không phân thắng bại, một tia huyết mạch lực lượng theo
bản năng phát động, hai tay khô mộc trảo bên trong biến thành miêu trảo
sắc bén.
" Kéo kẹtttttt."
Tiếng xé rách phát
ra từ quang đoàn, một vết rách vừa hiện ra, Mộ Ly thình lình phát hiện
một vật từ bên trong bay ra ngoài, phản xạ nhanh chụp đến, một vật nhỏ
xíu như ngón tay nằm trong lòng bàn tay nàng.