Phải nói là động thái này của Dương Lăng làm Nguyên Hãn rất
phân vân, hắn trong tay còn 2000 lính du mục nhưng họ không thạo
thủ thành. Điều đến cũng không giải quyết gì cả. Mà Dương Lăng chỉ còn một ngày nữa để tiếp cận đảo Hải Nam, giờ đây nếu
Dương Lăng dùng thuyền nhỏ hộp chữ nhật bọc thép để đổ bộ ào ạt thì 7000 lính trên 2km ttường thành khóa mà trụ được. Pháo bố trí tại đó để ngăn phúc hạm 35 hay 40 m đổ bộ thôi chứ
nếu ngăn thuyền nhỏ 10 hơn bọc thép với số lượng khổng lồ cả
ngàn chiếc thì hiệu quả thấp. Có rất nhiều kiểu vũ khí có
thể đánh chặn hiệu quả nhưng giờ chỉ còn một ngày không thể
chế nổi.
Hắn phải làm sao đây, vừa không phải tăng binh
để không rơi vào bẫy vừa phải đảm bảo an toàn. Lưỡng phân nan
giải, Nguyên Hãn thưởng cho tên râu dê 1 vạn lạng rồi bảo hắn
lui ra. Nguyên Hãn vò trái mệt mỏi, tên xuyên việt không kẻ nào
bình thường cả. Nguyên Hãn không thể thua phía sau hắn là gia
đình, không phải riêng gia đình hắn mà còn có hàng vạn gia
đình của những chiến sĩ trung thành với hắn tin vào hắn.
Nguyên Hãn thầm nghĩ thành hi sinh hết cũng không để Dương Lăng
bước một bước lên đảo Hải Nam. Bỗng nhiên một câu nói hiện ra " dù đốt cả dãy Trường Sơn......." Hắn bật dậy nghiến răng kèn
kẹt..... Dương Lăng đến đi nào.
Trưa 17 tháng năm âm lịch,
trời xanh thẳng không một gợ mây, thời tiết oi bức khinh người.
Dương Lăng đang phải ngâm chân trong chậu đá, lần này hắn hạ vốn gốc làm một lần khỏe cả đời. Tám mươi thuyền kiểu mới trong
đó có 10 đại lâu thuyền cải tiến thành pháo đài trên biển,
mỗi chiến 10 pháo 280mm tầm bắn gần 7km. Bảy mươi phúc thuyền
hoàn toàn pháo 200mm tầm bắn 6km, mỗi chiếc chỉ có 6 pháo vì
trải trọng không cho phép. Còn lại hơn 900 tàu đều là pháo
kiểu cũ tầm xa 700m đi hô hào gây áp lực và vận binh.
-Bẩm Khâm sai đại nhân còn cách Đông Triều 20km cách Đông Độ 35 km. -
Một tên cẩm y vệ cung kính quỳ dưới sàn thông báo.
-
Tốt, Lý Bân Đô Đốc chuyển 30 vạn bộ quân lên tàu đổi bộ bắt
đầu chèo về phía Đông Triều. Điều 8 đại lâu hạm bọc thép kiểu mới 50 phúc thuyền bọc thép kiểu mới và 500 hạm bình thường
chở 2 vạn bộ binh theo sau. Chiến thuật là dùng thuyền bọc
thép đổ 3vạn bộ binb tinh nhuệ lên bãi biển, chiếm cứ tường
thành, ta sẽ dùng trọng pháo áp chế quân địch từ xa cho tướng
quân, ngài phải nhớ đây là 3 vạn tinh nhuệ của chúng ta với vũ khí tối tân nhất. Không được sơ sót"
" Tôn Nghị Đô Đốc,
ngài dẫn số quân còn lại tấn công nghi binh Đông Đô, nhớ dàn
trận từ xa, lợi dụng ưu thế pháo tầm xa tấn công pháo đài.
" Mạt tướng lĩnh chỉ" Hai người dạ ran bước ra ngoài. Đến giờ
họ mới hiểu được ý đồ của Dương Lăng, đúng là hắn dấu quá
sâu. Tôn Nghị đang lo lắng tổ tông của hắn đã nhận đươc tin chưa. Hắn cắn răng mà đi chấp hành mệnh lệnh.
Vê phần Dương
Lăng hắn dốc vốn gốc rồi. Hắn đã tạo ra thép tốt hơn nhưng
năng lượng sản xuất thủ công có lớn đến đâu cũng có giới hạn. Nòng thủ công đúc rất nhiều như không đạt chuẩn bị loại cũng
không ít thế nên đã cố hết sức hắn cũng chỉ có thể xây dựng 5 vạn súng trường nòng xoáy trong đó hai vạn đã được điều đi
Vọng Lâu. 3 vạn này là những gì còn lại. Hắn biết quân Nguyên
Hãn cũng toàn một màu súng trường nòng xoáy nhưng hắn. Nếu
đưa quân lính thường lên chỉ tổ thê một viên đạn thôi. Nhưng nếu 3 vạn súng trường binh chiếm lĩnh trận địa bắn áp chế đầu
thành tạo điều kiện cho 2 vạn đao thuẫn binh lao lên thì tình
hình lại khác.
" Dương, ta tự ngạo là thiên tài quân sự
học viện Hoàng Gia Hải Quân Tây Ban Nha như lại rất kém so với
ngươi, những chiến thuật của ngươi qúa... hoàn hảo đi, mà chưa
từng xuất hiện." Jana ngồi lên đùi Dương Lăng vuốt ve khuôn mặt
anh tuấn của hắn mà đạo.
" Ha ha là do thưởng thức mà
thôi, khi nàng đã quen với vũ khí mới nàng sẽ có những chiến
thuật siêu việt của ta.... Haizzzzz ưu điểm của ta là làm chính
khách chứ không phải quân nhân hay nhà khoa học, nếu không có
Nguyên Hãn tồn tại thì giờ ta và nàng đang "vu sơn" ở đâu đó,
đâu phải lênh đênh trên biển chịu khổ."