Có lẽ chuyện lúc sáng khiến Goo Jun Pyo bị kích thích, thế nên buổi tối, hắn đã đích thân chuẩn bị một bữa tiệc hoành tráng với ánh nến và pháo
hoa đầy lãng mạn.
Trên bàn tiệc bày toàn những món ngon cao cấp,
Eun Bi nhìn quanh, sau đó chọn cho mình những món ưa thích, Yoon Ji Hoo
thì lúc nào cũng đi bên cạnh, nhắc nhở để Eun Bi không ăn quá nhiều,
tránh hại bụng.
So Yi Jung cầm một ly rượu, ngả ngớn nói với Chu
Ga Eul đang chiến đấu với mỹ thực bên cạnh: “ “Này, cô định ăn hết tất
cả luôn sao? Jun Pyo sẽ không thích con gái quá béo. Tuy nhiên, tôi có
mang đến loại áo ngủ gợi cảm, hẳn là sẽ có tác dụng, muốn thử không?”
Chu Ga Eul khó hiểu ngước mặt lên, tên này đang lảm nhảm cái gì đây.
So Yi Jung nhìn cô đang sững sờ, nói thêm: “Tuy rằng Jun Pyo hiện tại đang bị Geum Jan Di thu hút, nhưng với tính cách của cậu ta, hẳn là sẽ không lâu.”
“Anh đang nói cái gì vậy?” – Chu Ga Eul lúc càng lúc càng không hiểu.
So Yi Jung còn tưởng đây là do bị nhìn thấu tâm tư nên tức giận, cười nói: “Tuy nói bị từ chối thì sẽ rất đau khổ, thế nhưng cũng đáng thử một lần lắm chứ!”
“Anh đang nói nhảm cái gì vậy?” - Chu Ga Eul lúc này cũng lờ mờ hiểu ý tứ của hắn, cô tức giận nói.
So Yi Jung lúc này mới nhận ra Chu Ga Eul là tức giận thật, ngạc nhiên hỏi: “Cô không phải thích Jun Pyo sao?”
Gương mặt của Chu Ga Eul lúc này như vừa nuốt phải ruồi, liếc So Yi Jung một
cái, nói: “Xin lỗi, tôi cũng rất có mắt nhìn người đó.” – Nói xong cũng
không thèm để ý đến So Yi Jung, quay mặt sang chỗ khác.
So Yi
Jung vẫn không bỏ qua, tiếp tục gặng hỏi: “ Vậy tại sao mỗi lần cô đều
làm khó dễ Jun Pyo, khi Jun Pyo đi với Jan Di thì cô luôn ngăn cản.”
Bởi vì bị hiểu lầm, còn bị châm chọc, Chu Ga Eul tức tối nên đã không nhịn được nói: “ Bởi vì người Jan Di thích là người khác!”
Vừa thốt ra, Chu Ga Eul cũng nhận ra mình vừa lỡ lời, liền đưa tay bưng lấy miệng nhưng cũng không hết lúng túng, liền nhanh chóng lủi mất.
So Yi Jung thật sự bất ngờ khi nhận được câu trả lời này, Geum Jan Di
thích người khác sao? Đưa mắt nhìn sang Geum Jan Di, đúng lúc thấy Geum
Jan đang thẫn thờ nhìn sang Yoon Ji Hoo và Song Eun Bi, lại bắt gặp Jun
Pyo cũng đang nhìn về phía Geum Jan Di, biểu tình không đực tốt lắm, ánh mắt trở nên sâu xa.
Sau khi buổi tiệc kết thúc, mọi người còn
cùng nhau ca hát nhảy múa một hồi, riêng Eun Bi và Ji Hoo thì về phòng
nghỉ ngơi. Sáng mai là cả bọn quay về Hàn Quốc, Eun Bi muốn ngủ sớm một
chút.
--
Sáng sớm, trời vẫn còn rất lạnh, Eun Bi ngồi trên xe, khẽ dựa vào ghế ngáp dài. Song Woo Bin đang lái xe bên cạnh thấy
vậy quay sang quan tâm hỏi: “Vẫn còn buồn ngủ à? Lát nữa em đến phòng
nghỉ ngủ một lát được không?”
Eun Bi nghe vậy, lắc đầu: “ Không
cần đâu, em muốn đi học.” – Hôm nay là ngày đầu tiên Eun Bi đi học. Từ
hôm đi Ne Caledonia về đã 2 ngày trôi qua, 2 ngày này, Song Woo Bin cùng Yoon Ji Hoo đã dẫn cô bé đi khắp nơi mua sắm các vật dụng cần thiết,
quần áo, giày dép cũng mua một số lớn, anh Jun Pyo và anh Yi Jung cũng
tặng cô bé rất nhiều đồ, khiến căn phòng để đồ của cô bé chẳng mấy chốc
trở nên chật chội.
Đối với việc đi học, Eun Bi khá là chờ mong,
Eun Bi không có một chút kí ức nào về việc đến trường cả, mọi thứ mà cô
bé biết chỉ là trong sách vở, ti vi.
Đi một hồi, cũng tới nơi. Eun Bi vừa bước xuống xe thì nghe tiếng động cơ từ sau lưng truyền tới.
Yoon Ji Hoo bước xuống xe, cởi cái nón bảo hiểm ra, nhìn Eun Bi nói: “Lúc
nãy anh tới nhà nhưng quản gia bảo hai người đã đi rồi.”
Eun Bi mỉm cười nhìn Yoon Ji Hoo: “Anh Ji Hoo, chào buổi sáng!”
Yoon Ji Hoo dịu dàng nhìn Eun Bi, cũng mỉm cười: “ Chào buổi sáng!” – Sau đó anh lấy từ bên hông xe ra một thứ, đưa cho Eun Bi: “Chocolate nóng!” –
còn chu đáo cắm ống hút giùm Eun Bi.
Eun Bi đưa tay đón nhận, hút một ngụm, gương mặt non nớt liền sáng lên: “Rất ngon!”Yoon Ji Hoo nhìn thấy biểu cảm thõa mãn của cô, cũng cười, đưa tay xoa đầu Eun Bi: “Vậy uống nhiều một chút.”
Song Woo Binn đứng bên cạnh nhìn mà thái dương đã giật giật, mỉa mai nói:
“Này Ji Hoo, cậu đừng có mà sáng sớm đã tới giành em gái với tôi chứ!”
Yoon Ji Hoo không thèm để ý, đi đến dắt tay Eun Bi: “Đi thôi, anh dẫn em vào lớp!”
Song Woo Bin ở phía sau nhanh chóng đuổi theo, miệng còn hô: “Này, cậu lơ tôi à? Ji Hoo! Cậu được lắm!”
Cả bai đi rồi, mọi người xung quanh mới hoàn hồn. Mới sáng sớm, nhìn thấy
Song đại thiếu gia chở một cô bé xinh đẹp đến trường đã khiến mọi người
bất ngờ rồi, cứ tưởng Song thiếu gia nay lại đổi khẩu vị, thích vị thành niên.
Ai ngờ Yoon Ji Hoo xuất hiện, lại tỏ vẻ thân mật với em
gái kia như vậy, quả thực như quăng cho họ một quả bom. Yoon Ji Hoo là
ai chứ, là kẻ mà lúc nào cũng tỏ vẻ lạnh lùng, khó gần nhất F4, ấy vậy
mà cũng có một mặt dịu dàng thế kia á.
Trong lòng mọi người bắt
đầu phỏng đoán, cô bé này là ai đây, trông rất lạ mặt, chẵng lẽ lại là
một Geum Jan Di nữa hay sao. Thế nhưng đoạn đối thoại của bọn họ, lại
khiến mọi người càng thêm bất ngờ.
Song Woo Bin vừa gọi cô bé kia là cái gì? Em gái! Em gái? Cái gì, Song đại thiếu gia có em gái? Hình
như có, thế nhưng chẳng phải đã mất rồi sao? Vậy em gái này là ai? Con
ngoài giá thú? Trông thái độ của Soong Woo Bin thì có vẻ không đúng lắm, mà bộ dạng hai người cũng khá giống nhau. Yoon Ji Hoo lại tỏ ra quen
thuộc với cô bé này như vậy.
Mọi người ở phía sau bàn tán sôi
nổi, chẳng mấy chốc, tin đồn Song Woo Bin đưa một cô bé đến Shinwa và
xưng là em gái đã đồn khắp trường, mọi người đều đang rất tò mò cô bé
này trông ra sao? Thật ra là người như thế nào?
Yoon Ji Hoo nắm
tay Eun Bi đi chầm chậm trên hành lang, Song Wo Bin thì đi bên cạnh,
thỉnh thoảng giới thiệu cho Eun Bi nghe về kiến trúc của Shinwa, dọc
đường rất nhiều người đều đang nhìn bọn họ, khiến Eun Bi có hơi ái ngại, thế nhưng thấy hai người này đều không có vẻ gì là khó chịu nên Eun Bi
cũng không nói gì.
Cả 3 dừng lại trước phòng học của lớp 8-C, sau đó bước vào. Giáo viên vẫn chưa đến, thế nhưng do sắp đến giờ học nên
trong lớp vẫn khá đông đủ, tiếng nói chuyện trong phòng vốn rôm rả nhưng khi nhìn thấy bóng dáng 3 người đứng ngoài cửa thì bỗng trở nên im bặt.
Là học sinh của Shinwa, không ai là không biết đến F4, vì vậy họ đương nhiên nhận ra Yoon Ji Hoo và Song Woo Bin.
Song Woo Bin bước vào trước, Yoon Ji Hoo nắm tay Eun Bi đi theo phía sau.
Song Woo Bin đi đến trước lớp, gương mặt nghiêm nghị chứ không mang nét
mỉm cười ngả ngớn như mọi ngày, trịnh trọng nói:
“ Đây là Song
Eun Bi, là em gái của Song Woo Bin tôi. Em ấy vốn vì lí do sức khỏe nên
không thể đến trường. Đến hôm nay, khi sức khỏe đã ổn định rồi, mới đi
học lại. Vì vậy, mong mọi người trong lớp có thể quan tâm đến em ấy
nhiều hơn, nếu có chuyện gì, thì lập tức tìm đến F4.”
Trong lúc
Song Woo Bin đang nói, thì Yoon Ji Hoo đã tìm một bàn trống rồi đưa Eun
Bi đến chỗ ngồi. Song Woo Bin nói xong, thì lập tức lại chỗ Eun Bi, dặn
dò một vài điều nữa, rồi mới bước đi. Yoon Ji Hoo khẽ xoa đầu Eun Bi,
dịu dàng nói: “Buổi trưa anh sẽ đến đón em đi ăn cơm.”
Eun Bi gật đầu, vẫy tay tạm biệt. Đợi khi bóng dáng hai người hoàn toàn khuất hẳn, mọi người xung quanh mới bắt đầu vây lại, các câu hỏi ập tới:
“Cậu thật sự là em gái anh Woo Bin à?”
“Cậu quen anh Ji Hoo à? Sướng thế!”
“Trước đây cậu ở đâu vậy?”
“Tớ nghe nói anh Woo Bin từng có em gái, nhưng mà đã chết rồi? Cậu là ai thế?”
“Anh Ji Hoo đối xử với cậu tốt thật đấy, tớ chưa tứng thấy anh ấy tốt như thế với ai bao giờ cả?”
“Cậu thật sự là em gái anh Woo Bin sao? Ngưỡng mộ thật! Thế nhưng tớ chỉ muốn thành bạn gái của anh ấy.”
Các tình yêu, hãy cổ vũ cho sự chăm chỉ của tác giả nào!