Cho đến gần tối, khi
mặt trời sắp sửa xuống núi, Tuyết Ninh mới nghe thấy giọng nói của Quỷ
đạo tử, nàng nghĩ chắc hẳn lão mới đi hái thuốc trở về, chỉ nghe thấy
Quỷ đạo tử hô: "Nha đầu, ra đây xem một chút, hôm nay vi sư hái được rất nhiều dược liệu tốt a" giọng nói tràn đầy hài lòng.
Tuyết Ninh
nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng, đi tới viện của Quỷ đạo tử, nàng mới vừa
đi vào nhìn thấy quang cảnh bên trong thiếu chút nữa cười thành tiếng,
chỉ thấy toàn thân Truy Phong treo đầy các loại dược liệu, ngay cả trên
đỉnh đầu cũng mang một cái đại lam tử, khoa trương vô cùng. Gương mặt
Quỷ đạo tử hết sức kiêu ngạo, đang tận lực chỉ huy Truy Phong đi cất
dược liệu.
Mặc dù vẻ mặt Truy Phong không vui, nhưng vẫn làm theo những lời lão nói, Tuyết Ninh cảm thấy kỳ quái quan hệ giữa hai người
bọn họ từ lúc nào lại tốt như vậy.
Quỷ đạo tử kéo Tuyết Ninh lại
gần, chỉ cho nàng xem thành quả ngày hôm nay của mình, gương mặt đầy vẻ
kiêu ngạo, khiến Tuyết Ninh nhận thức dược liệu, Tuyết Ninh không để lại dấu vết rút về tay của mình, không chút để ý lật tới lật lui dược
liệu.
Khi Lãnh Nguyệt Hàn quay trở lại, liền nghe thấy giọng nói
của Quỷ đạo tử truyền ra từ trong sân, theo bản năng hắn cau mày, bước
nhanh tới, đột nhiên nhìn thấy Tuyết Ninh đang ở đây, Quỷ đạo tử mang vẻ mặt nịnh hót mà cười cười, giống như hiến vật quý cho Tuyết Ninh khoe
khoang.
Lăng Thiên cùng Lôi Kình đi phía sau hắn, khi nhìn thấy
Quỷ đạo tử cả hai đều cả kinh, Lăng Thiên chỉ tay vào người Quỷ đạo tử
nhìn Lãnh Nguyệt Hàn, nói: "Chủ nhân, chuyện này…." Lãnh Nguyệt Hàn đưa
tay ngăn lại lời kế tiếp của Lăng Thiên.
Tuyết Ninh trong lúc lơ
đãng ngẩng đầu lên, nhìn thấy Lãnh Nguyệt Hàn đang đứng ở cửa viện, khẽ giật mình, lại giả bộ làm như không có thấy hắn nàng loay hoay xem dược liệu, vốn tưởng rằng Lãnh Nguyệt Hàn đã rời đi rồi, tại sao hắn lại trở lại.
Truy Phong nhận ra có người lạ bước vào trong viện, gương
mặt phòng bị nhìn bọn hắn. Quỷ đạo tử chỉ lo nghĩ đến đống dược liệu của mình, căn bản là không có nhận ra có điều gì khác thường, lão nhìn
thấy ánh mắt Truy Phong lạnh lùng nhìn chằm chằm cửa, không chút khách
khí đánh vào gáy Truy Phong một cái: "Không chú tâm làm việc, ngươi nhìn gì vậy?" Rất ra dáng một chủ nhân đang khiển trách tiểu người làm.
Thấy Truy Phong không thèm để ý mình, Quỷ đạo tử nhìn về theo hướng ánh mắt
hắn đang nhìn, trong lòng cả kinh: "Má ơi, người đang đứng ở cửa không
phải chính là chủ nhân của mình sao" Nhanh như vậy người đã tới rồi.
Lãnh Nguyệt Hàn lạnh lùng nhìn Quỷ đạo tử, ánh mắt khiến người khác run sợ,
Quỷ đạo tử sợ Lãnh Nguyệt hàn cùng hai người kia nhận ra mình, làm hư
chuyện lớn của hắn, vội vàng cười đùa nói: "Ha, tại sao ở đây lại xuất
hiện một vị công tử tuấn tú như vậy". Nói xong còn chạy đến trước mặt
Lãnh Nguyệt Hàn, ra sức nháy mắt, vừa nháy vừa nói: "Vừa nhìn khí chất
liền biết, không giàu cũng quý a"
Lãnh Nguyệt Hàn khinh thường hừ lạnh, hắn cũng không có nói ra thân phận thực sự của Quỷ đạo tử. Hắn
xoay người rời khỏi viện, Lăng Thiên ném cho Quỷ đạo tử, một tự cầu
nhiều phúc ánh mắt của.
Quỷ đạo tử thừa lúc không có người chú ý
thì len lén lau đi mồ hôi lạnh đang túa ra ở trên trán. Má ơi, lâu không gặp, khi thế chủ nhân vẫn dọa người như vậy, thật không đáng yêu chút
nào. Tại sao Thượng Quan không cùng chủ nhân đến đây, để lão một mình
một người đối mặt với chủ nhân thật có chút khó khăn. Chỉ là vì sao chủ
nhân lại ở nơi này.
Quỷ đạo tử hấp ta hấp tấp chạy đến chỗ Tuyết
Ninh, vẻ mặt nịnh hót, nói: "Đồ đệ yêu quý của ta, nam tử kia là ai,
tại sao hắn lại đến đây?"
Tuyết Ninh không có ngẩn đầu lên, nàng
trả lời câu hỏi của lão: "Chỉ là một người bạn" nói vân đạm phong thanh, như việc này không có liên quan đến mình.
Quỷ đạo tử vuốt vuốt râu suy nghĩ, hóa ra là bằng hữu, chuyện này là thế nào, bọn họ quen biết nhau từ trước sao?
Đêm khuya yên tĩnh, Quỷ đạo tử đang ngồi trong phòng Lãnh Nguyệt Hàn, giờ
đây lão đã thu hồi lại gương mặt cợt nhã vốn có của mình, hiếm khi thấy
được dáng vẻ nghiêm chỉnh của lão, Quỷ đạo tử nhìn Lãnh Nguyệt Hàn cung
kính nói: "Chủ nhân"
Lãnh Nguyệt Hàn ngồi trên ghế, khinh thường
hừ lạnh, Lăng Thiên vừa nhìn thấy, sợ Nguyệt Hàn nổi giận, liền lên
tiếng nhắc nhở: "Quỷ đạo tử, ông còn không mau nói cho chủ nhân biết,
tại sao ông lại ở chỗ này"
Quỷ đạo tử thầm nghĩ trong lòng, chính ta cũng muốn biết tại sao các người lại ở chỗ này đấy. Lão còn muốn đợi thêm mấy ngày nữa mới có thể xác định suy đoán của mình là đúng hay
sai, sau đó sẽ bẩm báo tin tức tốt cho chủ nhân.
Quỷ đạo tử nhìn Lãnh Nguyệt Hàn, nói: "Chủ nhân, trước tiên hãy để thuộc hạ bắt mạch cho người"
Lãnh Nguyệt Hàn không lên tiếng, nhưng lại giơ cổ tay mình lên, Quỷ đạo tử
đưa tay ra bắt mặt cho Lãnh Nguyệt Hàn, lão hỏi: "Thượng Quan từng nói,
hoàng thượng đã từng uống qua máu của hoàng hậu nương nương, như có điều kỳ tích xảy ra, máu của hoàng hậu lại có thể áp chế được Huyết Chú,
nhưng sau đó khi dùng máu của những người khác, lại không hề có tác
dụng"
Lãnh Nguyệt Hàn gật đầu, Quỷ đạo tử cảm thấy buồn bực, lẽ
nào trên cõi đời này còn có người thứ hai, có cái này chờ máu, cùng chủ
nhân như thế khế hợp. Quái tai quái tai
Lãnh Nguyệt Hàn không
vui, khẽ nhíu mày khi nhìn thấy dáng vẻ đang gật gù hả hê của Quỷ đạo
tử, hắn nói: "Có lời gì ngươi cứ nói" Giọng nói lạnh lùng, không chút
khách khí rút cổ tay mình về.
Quỷ đạo tử sợ hãi, nhanh chóng phục hồi tinh thần, nói: "Quỷ đạo tử ta nghiên cứu Huyết Chú sắp 20 năm rồi, đến nay vẫn chưa tìm được phương pháp để giải độc, ta đã xem nhiều sách cổ, tìm được một chút thông tin liên quan đến Huyết Chú trong sách ghi
lại, trong đó có một phương pháp, muốn giải được Huyết Chú, phải dùng
đến máu Hoán Huyết, vốn thuộc hạ chưa bao giờ nghĩ đến phương pháp này
cho nên cũng không hiểu nên làm thế nào, khi nghe Thượng Quan nói máu
của hoàng hậu nương nương có thể áp chế được độc dược trên người chủ
nhân, thuộc hạ mới chợt nhớ đến phương pháp này, lâu nay vẫn đi tìm
người có loại máu phù hợp để giải độc."
Lôi Kình và Lăng Thiên
vừa nghe thấy thế, trong lòng không khỏi mừng thầm, nói như vậy, độc
trên người chủ nhân có thể giải được rồi.
Quỷ đạo tử lộ vẻ khó xử, gãi đầu nói: "Điều này thuộc hạ cũng không rõ,
trên sách có ghi lại, người trúng độc Hoán Huyết, một là cực kỳ ưa thích máu, hai là cần một người can tâm tình nguyện cho máu, nhưng cũng không phải ai cũng có thể cho máu được, trời giáng người hữu duyên, máu của
người đó phải dung hợp được với máu của chủ nhân" Gương mặt lộ vẻ vui
mừng.
Lãnh Nguyệt Hàn không lên tiếng, nhưng trong lòng lại nghĩ: Chẳng lẽ giống như lời sư phụ nói, mệnh trung chú định, không trách
được tại sao sư phụ nhất định muốn hắn cưới hoàng hậu như lời Thiên Cơ
thạch tiên đoán .
Lăng Phong vội vã hỏi: "Nói như vậy độc trên người chủ nhân có thể giải được sao?"
Quỷ đạo tử khổ sở nói: "Chuyện này… này…. "
Lăng Thiên không vui hỏi: “Thật là, ngươi đắn đó cái gì nữa, còn không nhanh chóng phối thuốc giải độc cho chủ nhân”
Quỷ đạo tử do dự nửa ngày cũng không mở miệng, Lãnh Nguyệt hàn nói: "Ngươi muốn nói gì cứ việc nói thẳng"
Quỷ đạo tử khổ sở nói: "Đây không phải chuyện chỉ lấy trên người hoàng hậu
nương nương một hai giọt máu, mà để có thể giải trừ được Huyết Chú chi
độc, phải thay đổi toàn bộ máu, huống chi phương pháp này, từ xưa đến
nay chưa từng có người thử nghiệm qua, nếu đem Huyết Chú chi độc thông
qua máu chuyển đến trên người nương nương thì chúng ta thành công, dự
tính xấu nhất là Ngọc Thạch Câu Phần, ai cũng không cứu sống được " nói
xong còn liếc nhìn Lãnh Nguyệt Hàn một cái.
* Ngọc Thạch Câu Phần: ngọc nát đá tan; ngọc đá đều cháy; tốt hay xấu rồi cũng bị tiêu huỷ
Lãnh Nguyệt Hàn cả kinh: "Hoán Huyết, ý ngươi là dùng máu Ninh nhi đổi với
ta sao" Lãnh Nguyệt Hàn lạnh nhạt nói hai chữ: "Kết quả"
Quỷ đạo tử như đã hạ quyết tâm thật lớn: "Tự mình dẫn độc, Huyết Chú chi độc sẽ dời sang người hoàng hậu nương nương, tạo nên chuyện không tốt chính là lấy mạng đổi mạng…." Lão còn chưa có nói xong, Lãnh Nguyệt Hàn tung ra
một chưởng, nổi giận nói: "Đồ khốn kiếp"
Quỷ đạo tử may mắn tránh thoát một chưởng này của hắn, Lăng Thiên nói: "Chủ nhân chớ nóng vội, nghe quỷ y nói hết lời"
Trái tim nhỏ bé của Quỷ đạo tử mới bị Lãnh Nguyệt Hàn hù dọa giờ mới bình
tĩnh lại, lời nào cũng không dám nói, nhưng nói hay không cũng sẽ bị
đánh, Quỷ đạo tử lấy dũng khí nói: "Nhưng là, chỉ cần điều lý thích
đáng, từ từ thuộc hạ nhất định sẽ tìm được phương pháp cứu nương nương,
hoàng thượng không cần lo lắng, chúng ta không cần nương nương phải mạo
hiểm, hiện tại thuộc hạ phát hiện có một người cũng có nhóm máu giống
hoàng hậu nương nương, chỉ cần chủ nhân tới gặp nàng, khiến nàng thích
người là được."
Lãnh Nguyệt Hàn khinh thường nhìn Quỷ đạo tử một
cái, đáng chết lão quỷ này, lão xem hắn là loại người gì, Quỷ đạo tử
cười nói: "Chính là đồ đệ ta mới thu nhận , Nguyệt Lạc cô nương"
Quỷ đạo tử lời này vừa nói ra, thật may là Lăng Thiên tay mắt lanh lẹ, nếu
không lúc này hắn khẳng định tránh không khỏi một chưởng này của Lãnh
Nguyệt Hàn, lúc này Quỷ đạo tử chỉ biết im lặng, nói thế nào cũng bị
đánh.
Lăng Thiên tức giận liếc Quỷ đạo tử một cái, không vui nói: "Nguyệt Lạc cô nương chính là hoàng hậu nương nương".
Gương mặt già nua của Quỷ đạo tử méo xệch, như sắp khóc đến nơi, không tin vào những điều mình vừa nghe thấy.
"Từ nay về sau, không cho phép bất cứ ai nói về chuyện này nữa" Giọng nói Lãnh Nguyệt Hàn đầy cảnh cáo.
Quỷ đạo tử không cam lòng nói: "Chủ nhân, đây là cơ hội ngàn năm có một,
chỉ cần hoàng hậu nương nương cam tâm tình nguyện vì hoàng thượng, như
vậy có thể giải trừ được Huyết Chú chi độc trên người chủ nhân" Quỷ đạo tử thật không muốn tâm huyết của mình phải uổng phí, dù sao cơ hội như
vậy thật sự là ngàn năm có một, là ông trời rủ lòng thương.
Lãnh Nguyệt Hàn lạnh lùng trừng mắt nhìn Quỷ đạo tử quát: "Cút" Lăng Thiên cùng Quỷ đạo tử nhanh chóng rời đi.