Bởi vì có sự tồn tại của Tiêu Chiến mà Nạp Lan Kiệt cũng
không thể không làm ra nhượng bộ trong lúc này. Hắn đưa ra mệnh lệnh
khiến cho Nạp Lan Yên Nhiên tới bồi tội với Tiêu Chiến. Mặc dù Nạp Lan
Yên Nhiên không muốn sống với một người không có một chút quen biết nào, Tiêu Sơn cũng không có phản đối. Tuy nhiên phương thức nàng đi từ hôn
quả thực quá đánh mặt người khác rồi. Nếu như nàng nhẹ nhàng ngầm đến
Tiêu gia, ngấm ngầm nói với Tiêu gia như vậy thái độ của Tiêu Sơn với
nàng có lẽ khác hắn. Tuy nhiên nàng lại yêu thích nam nhân ưu tú, thái
độ định nghĩa chỉ có nam nhân ưu tú mới xứng với nàng thực sự làm cho
Tiêu Sơn có cảm giác muốn ói và vài phần khinh bỉ.
Giống như Nhã Phi cùng với Tiểu Y Tiên như vậy, hắn đến với hai nàng
không phải bất cứ gia thế hoặc bởi vì các nàng xinh đẹp. Nếu so sánh về
xinh đẹp thì quả thực hai nàng so với Nạp Lan Yên Nhiên hoặc Vân Vận có
phần kém khá xa. Mặc dù Nhã Phi có phong tình quyến rũ mê người nhưng
trên người nàng không thể so sánh với khí chất quý phái của Vân Vận.
Tiểu Y Tiên xét về trước kia khi nàng còn ở Vạn Dược trai thì nàng tuyệt đối kém với Nạp Lan Yên Nhiên cả về khí chất lần tư sắc. Vậy lý do mà
Tiêu Sơn yêu Tiểu Y Tiên nhất chính là gì? Có lẽ tư sắc một phần nhưng
nó chỉ có thể gây hảo cảm mà thôi. Lý do chính hắn yêu nàng chính là
nàng thanh thuần đáng yêu, trái tim của nàng cực kỳ tốt bụng đồng thời
nhiều lúc cũng hay ghen tức nhỏ mọn…
Mặc dù hắn yêu Tiểu Y Tiên thật sự nhưng hắn quả thực có chút tham lam
yêu thích Nhã Phi. Tuy nhiên tại thế giới này không phải nhất định có
yêu nhau thực lòng mới có thể có cuộc sống hạnh phúc. Hiện giờ hắn tay
trái ôm tay phải ấp mặc dù có chút tội trong lòng khi hắn không yêu Nhã
Phi thật lòng nhưng như vậy có sao đâu? Chỉ cần ba người hạnh phúc là
được.
Cái loại nữ nhân mà thấy tiền sáng mắt quả thực khiến Tiêu Sơn muốn ói.
Mà thực lực ở thế giới này chính là một phương tiện khác của cái gọi là
tiền. Mặc dù không có tiền đúng là không sống được nhưng hắn cảm giác có chút lạ chẳng lẽ sống với một người mà đủ cung cấp cuộc sống cho các
nàng đồng thời có một cuộc sống an bình no đủ, một người trượng phu yêu
thương các nàng chẳng lẽ đối với các nàng như vậy cũng không đủ sao? Khi có một nam nhân tuấn tú, giàu có tài năng theo đuổi các nàng thì các
nàng sẵn lòng vứt bỏ người yêu cũ dù rằng hắn cực yêu các nàng để đi
theo tên kia. Mặc dù các nàng biết rõ người kia chưa chắc đã tốt đẹp gì
hơn người yêu mình ngoài tuấn lãng, giàu có và tài năng ra nhưng hắn
thực sự yêu các nàng sao ngoài việc coi các nàng như đồ chơi. Nữ nhân
thật có vài phần tham tài.
May mắn là Tiêu Sơn gặp được hai người giống như Tiểu Y Tiên và Nhã Phi. Có lẽ hắn cũng ham sắc đẹp đi nhưng đó chỉ là cảm giác ban đầu nhìn
thấy các nàng nhưng sau đó thì đó là một cảm giác bình thản thưởng thức
mà thôi. Nếu như để cho hắn đánh đổi bất cứ thứ gì như tiền tài, sức
mạnh vô địch, công pháp, bí kíp, trường sinh bất tử v.v… để đổi lấy ai
trong hai người hắn cũng không đổi.
Ánh mắt Tiêu Sơn trong lúc này nhìn thấy được Nạp Lan Yên Nhiên tiến về
phía Tiêu Chiên. Hai bàn tay trắng nõn chắp lại đối với Tiêu Chiên nói:
“Tiêu Chiến thúc thúc, năm xưa chất nữ tuổi trẻ khí thịnh làm việc không biết suy nghĩ đã gây phiền toái nhiều cho Tiêu Chiến thúc thúc. Yên
Nhiên hy vọng Tiêu Chiến thúc thúc có thể tha thứ cho chất nữ…”
“A” Khuôn mặt Tiêu Chiên có chút ngạc nhiên. Dù sao nhiều năm như vậy
rồi quả thực Tiêu Chiên có vài phần nguôi ngoai. Hiện giờ Nạp Lan Yên
Nhiên nói những lời này quả thực cũng không ngoài sự dự kiến của Tiêu
Chiến.
Nạp Lan Túc mỉm cười tiến về phía bên cạnh Tiêu Chiến cười nói: “Tiêu
Chiến huynh, tiểu nha đầu này trẻ người non dã nên suy nghĩ thiếu chín
chắn tại lúc đó mới làm ra hành động hồ đồ như vậy. Ta thay mặt Nạp Lan
gia gửi một lời xin lỗi đến Tiêu gia. Hy vọng Tiêu Chiến huynh có thể
lượng thứ cho hành động ngốc nghếch của tiểu hài tử a!”
Nạp Lan Kiệt ở bên cạnh cũng mỉm cười nói: “Hiền điệt, ngươi cũng không
nên chấp nhất với tiểu nhà đầu này. Tiểu nha đầu này chính là điểm tính
tình như vậy nhưng căn bản không quá xấu. Dựa vào giao tình năm xưa của
hai nhà, ta hy vọng chúng ta có thể dĩ hòa vi quý a!”
Vốn hiện giờ Tiêu gia đã không phải là trước đây, sự tồn tại của Tiêu
Sơn đã khiến cho thực lực của Tiêu gia trên cơ bản chính là chất bay
vọt. Hiện giờ thực lực của Tiêu gia hoàn toàn có thể xưng bá đế quốc Gia Mã. Tiêu Chiên bình thản gật đầu đáp lại: “Tiểu hài tử chính là trẻ
người non dạ. Dù sao chuyện này cũng không thể hoàn toàn trách chất nữ
Yên Nhiên được. Chuyện này Tiêu gia chúng ta cũng sẽ không để bụng nữa!”
“A, a, a… Vậy cảm ơn hiền điệt rồi!” Nạp Lan Kiệt nâng lên chén rượu sau đó cười với Tiêu Chiến nói: “Hiền điệt chúng ta cùng uống!” Tiêu Chiến
bất đắc dĩ cầm lấy chén rượu nâng lên đem chén rượu đổ vào miệng. Bất
chợt Nạp Lan Kiệt mở miệng nói: “Khụ, khụ… Mặc dù lão phu biết được bát
nước hất đi cũng khó mà thu lại được a!” Nói đến đây ánh mắt của hắn
nhìn về phía Nạp Lan Yên Nhiên.
Nghe được những lời này của Nạp Lan lão gia từ thì toàn bộ mọi người đều im lặng có chút ngóng tới cuộc nói chuyện của hai người. Hai hàng lông
mày của Tiêu Chiến hơi nhíu lại. Nạp Lan Kiệt bỗng mở miệng nói: “Người
ta vẫn có câu phù sa không chảy ruộng ngoài. Mặc dù Nạp Lan Yên Nhiên
cùng Tiêu Viêm có hôn ước bị hủy cũng không sai a? Về phần này ta vạn
phần áy náy với hiền điệt. Hiện giờ Tiêu Viêm thiên phú khôi phục cùng
với nha đầu của nhà chúng ta cũng không kém đi. Nếu không hiền điệt có
thể nghĩ lại mối hôn sự này thế nào?”
Nạp Lan Kiệt mặc dù muốn Nạp Lan Yên Nhiên đến với Tiêu Sơn nhưng hắn
biết chuyện này không thể nào? Bởi vì sau khi Nạp Lan Túc tiến tới bắt
chuyện với Tiêu Sơn thì hắn biết được một điều Tiêu Sơn không những
không có thiện cảm với Nạp Lan Yên Nhiên mà còn có phản cảm thậm chí coi thường với nàng. Nếu như họ cố tính ghép đôi thì không những không có
lợi mà phản tác dụng dẫn đến Tiêu Sơn đối với họ có cái nhìn ác cảm.
Hai hàng lông mày của Tiêu Chiên cau lại. Hắn không có chuẩn bị trong
tinh huống như thế này. Hắn không biết phải trả lời sao thì bất ngờ một
âm thanh vang lên: “Không được, ta tuyệt đối không gả cho hắn!” Mọi
người giật mình bởi vì phát hiện những lời này từ miệng của Nạp Lan Yên
Nhiên truyền ra.
Nghe được âm thanh lanh lảnh của Nạp Lan Yên Nhiên thì mọi người có chút ngây người. Nạp Lan Kiệt kinh ngạc mở miệng nói: “Nạp Lan Yên Nhiên
ngươi…”
“Gia gia, hôn sư do chính ta là chủ không ai có thể làm chủ?” Nạp Lan
Yên Nhiên đột nhiên mở miệng nói, ngữ khí của nàng cực kỳ cương quyết.
Nàng cắn nhẹ hàm răng nói: “Muốn ta kết hôn với một người không có chút
cảm tình nào thì tuyệt đối không thể nào! Gia gia, nếu như Yên Nhiên
thua ở trần đấu sau ba năm thì tùy hắn quyết định nhưng muốn ta gả cho
hắn đây tuyệt đối không thể nào!”
Bất chợt Liễu Linh mặc một thân quần áo tuấn lãng tiến tới: “Nạp Lan lão gia tử, thứ cho vãn bối là người ngoài nhiều chuyện một chút! Lời Yên
Nhiên sư muội nói ra thực sự hợp tình hợp lý. Nếu như không có tình cảm
mà kết hôn với nhau thực sự khó mà có được hạnh phúc!”
Nạp Lan Kiệt và Nạp Lan Túc nghe được lời này thì cực kỳ bất mãn bởi vì
Liễu Linh chính là một người ngoài vậy mà lại xen vào việc này. Tiêu
Chiến trong lúc này mở miệng đáp lại: “Yên Nhiên chất nữ nói cũng đúng.
Nếu như hai bên không phải tình nguyện khó mà có được hạnh phúc. Ta thấy tốt nhất không nên gượng ép. Chuyện này vẫn thuận theo tự nhiên thì tốt hơn! Đa tạ Nạp Lan Kiệt thúc thúc đã yêu quý Viêm Nhi nhà ta!”
Nghe thấy vậy thì Nạp Lan Kiệt khe khẽ thở dài một hơi cũng không có tiếp tục nói chuyện.
Vân Vận thấy được mấy người nháo đại như vậy thì thở dài một hơi mở
miệng nói: “Yên Nhiên chính là như vậy. Từ nhỏ tính cách của nàng chính
là ngang bướng như thế. Xem ra ta thật sư sai lầm khi để nàng đi từ hôn
như vậy!”
Hai vai của Tiêu Sơn nhún nhún lại, hắn cười bình thản lên tiếng tò mò
hỏi: “Mặc dù lời nàng nói không sai! Sống với một người không có chút
tình cảm nào tuyệt đối không có được hạnh phúc. Tuy nhiên sự thật trong
đó một phần cũng chính là nàng cho rằng Tiêu Viêm không xứng với nàng mà thôi!” Bất chợt đôi mắt xinh đẹp của Vân Vận nhìn về phía Tiêu Sơn.
Tiêu Sơn mỉm cười mở miệng hỏi: “Không phải sao?”
Thấy được ánh mắt Tiêu Sơn bình thản ngạo nghễ nhìn về phía mình thì Vân Vận khe khẽ thở dài một hơi. Dù nàng không công nhận nhưng sự thật nó
chính là như vậy. Bất chợt Tiêu Sơn lại tiếp tục mở miệng đối với Vân
Vận hỏi: “Vận Nhi!” Âm thanh này rất nhỏ chỉ đủ Vân Vận nghe. Vân Vận
nghe được lời này thì thân mình hơi run lên, hai má ửng đỏ.
Tiêu Sơn không để ý đến điểm này mà lại mở miếng hỏi: “Nếu đổi trong
trường hợp chúng ta thì sao a? Nếu như ta chỉ là một người bình thường
không có gì thì liệu nàng có giống như Yên Nhiên đi từ hôn hay không?
Liệu nàng có nguyện từ bỏ chức vụ tông chủ Vân Lam tông vì ta hay
không?”
Vân Vận nghe được lời này đồng thời thấy ánh mắt của Tiêu Sơn nhìn chăm
chú mình. Nàng không biết phải làm sao trả lời, đầu hơi cúi xuống. Tiêu
Sơn quay đầu lại thở dài một hơi. Ánh mắt hắn nhìn về phía Tiểu Y Tiên
và Nhã Phi thấy được Tiểu Y Tiên đang len lén nhìn mình còn Nhã Phi cười đang giao tiếp cùng với mọi người, thi thoảng nàng đưa bàn tay lên xoa
xoa bụng của mình. Tiêu Sơn mở miệng nói: “Khi ta bộc lộ ra trạng thái
xấu xí nhất không quyền, không tài, không tiềm lực nhưng họ sẵn sàng
tiếp nhận ta. Mặc dù ta không có gì nhưng họ vẫn yêu ta chăm sóc cho ta. Chính bởi vì nguyên nhân này mà ta yêu thích họ, ta muốn đem họ bảo vệ
thật tốt dù có phải trở thành kẻ thù chống lại cả đại lục đấu khí ta
cũng nguyện ý!”
Nghe được những lời ôn nhu cùng khuôn mặt tràn đầy yêu thương như vậy
của Tiêu Sơn thì Vân Vận khe khẽ thở dài một hơi nói: “Xin… Xin lỗi! Ta
không có cách nào giống như họ mà làm vậy vì người!”
“Hài…” Tiêu Sơn mỉm cười mở miệng nói: “Ta biết a!” hắn nhìn về phía Cổ
Hà sau đó nhỏ giọng nói với Vân Vận: “Tuy nhiên tính ta rất nhỏ nhen và
hay ghen a! Mặc dù đã có hai lão bà nhưng là… nếu như ngươi có qua lại
với Cổ Hà ta sẽ tức giận a!”
Nghe được lời này thì Vân Vận tức giận nói: “Dường như chuyện của ta
cùng với Cổ Hà không có liên quan với ngươi đi!” Tuy nhiên Vân Vận không hiểu tại sao trong lòng nàng lại có chút ngọt ngào.
Tiêu Sơn nhún nhún vai nói: “Mặc kệ, chỉ cần nàng không gả cho bất cứ ai là được nếu không ta nhất định không ngại tới Vân Lam tông cướp dâu!”
Nghe được lời này của Tiêu Sơn thì Vân Vận khó chịu nói: “Vậy ngươi định để ta cả đời không gả ra ngoài sao?” Nàng đặt chiếc ly xuống, ánh mắt
có vài phần oán trách nhìn về phía Tiêu Sơn.
Tiêu Sơn cũng không có trả lời. Tuy nhiên làm cho nàng vừa tức giận vừa
bực mình là hắn nhún nhún vai mỉm cười như không thấy. Khi mà Vân Vận
đặt chiếc ly xuống phía dưới, Tiêu Sơn Sơn chỉ mỉm cười nhẹ nhàng sau đó đem chiếc ly đặc biệt là phần ly có dính son môi của nàng uống cạn. Hai má của Vân Vận đỏ bừng, ánh mắt hung hăng trừng hắn một cái.
Vân Vận nghe được giọng nói rất nhỏ của hắn: “Thật là thơm a! Không nghĩ tới đôi môi nàng vẫn ngọt ngào như vậy a!” Những lời này hết sức mờ ám
khiến cho Vân Vận nghĩ đến lần đó tại sơn cốc. Hai má của nàng trở nên
ửng đỏ không biết nghĩ gì. Cổ Hà lúc này đã tiếp cận nàng hỏi han vài
điều.
Tiêu Sơn tiến tới đem Tiểu Y Tiên kéo kéo tay một cái ai ngờ Tiểu Y Tiên hung hăng nhìn về phía hắn. Eo hắn cũng bị vặn vẹo 360 độ. Khuôn mặt
Tiêu Sơn phải giả vờ đau đớn. Ánh mắt của Tiêu Yến thì liên tục nháy
nháy về phía hắn khiến cho hắn không hiểu được ý nghĩ. Bất đắc dĩ nàng
phải đem Tiêu Hỏa Nhi cùng với Tiêu Thổ ném cho Hoàng Tử Yên. Trên khuôn mặt Tiêu Yên xuất hiện nụ cười cực độ bát quái hướng về phía Vân Vận đi tới.
Bất chợt Tiểu Y Tiên nhỏ giọng nói: “Phu quân, có phải chàng hay không
rất vui mừng. Ngay cả mẫu thân cũng đi giúp chàng nói chuyện a!”
“A, a, a…” Tiêu Sơn mỉm cười nói: “Tiên Nhi nàng cả nghĩ rồi!”
“Hừ, hừ…” Tiểu Y Tiên hừ lạnh một tiếng tiếp tục nói: “Liếc mắt đưa tình như vậy mà vẫn khi ta là người mù sao? Lại còn dùng linh hồn che che
dấu dấu cái gì nữa chứ? Nhất định có việc gì mờ ám mới không để ai nghe
thấy!”
Tiêu Sơn thở dài một hơi sau đó mới mở miệng nói: “Không có! Chẳng qua
là muốn đánh chủ ý đến luyện dược sư Cổ Hà một chút. Người này tiềm lực
không nhỏ? Có thể coi tạm thời hợp cách đi!”
Tiểu Y Tiên bĩu môi, khuôn mặt tỏ ra không tin. Tiêu Sơn dùng ngón chỏ
gãi gãi sống mữi ánh mắt quét về phía Thanh Lân đang ôm Tiêu Mộc thì mỉm cười hỏi: “Thanh Lân, thế nào? Thức ăn ở đây không tệ chứ?”
Thanh Lân có chút ấp úng mở miệng nói: “Thiếu gia thức ăn ở đây rất ngon a! người cũng rất tốt nữa!”
Tiêu Sơn nhún nhún vai mỉm cười nói: “Vậy là tốt rồi! Ngươi tu luyện
không tệ chút nào! Nhanh như vậy đã tới hậu kỳ a! Nếu có thời gian rảnh
rỗi ta sẽ an bài ngươi tới học viện Già Nam một chút. Học viện Già Nam
cũng sắp chiêu sinh rồi thì phải? Ở đấy cũng có người của Tiêu gia ta.
Đến lúc đó ngươi sẽ tiến bộ nhanh hơn.”
“A” Thanh Lân nghe thấy vậy muốn mở miệng nói điều gì đó. Tuy nhiên nàng không biết gì cúi đầu liên tục gật gật đầu vài cái rồi cũng không có
nói tiếp nữa.
Lúc này Nhã Phi thì đang ôn chuyện với hoàng thất của đế quốc Gia Mã.
Tuy nhiên điều làm cho Tiêu Sơn có chút quái dị là tại sao? Không phải
nói là có vẻ như hai tiểu công chúa của đế quốc Yêu Dạ và Yêu Nguyệt
thân thuộc với mẫu thân của hắn thế nhỉ. Hiện giờ hai vị thiếu nữ này
đang cùng với mẫu thân hắn Tiêu Yên và Vân Vận trò truyện rất hợp nhau.
Liễu Linh lúc này thì đang bắt chuyện với Nạp Lan Yên Nhiên. Mộc Thần
cùng với Hải Ba Đông bắt chuyện.
Gia Hình Thiên mặc một thân quần áo màu vàng sang trọng và quý phái nâng lên chén rượu hướng về phía Tiêu Sơn mỉm cười nói: “Tiểu huynh đệ tốt
a!”
Tiêu Sơn mỉm cười nhìn về phía Gia Hình Thiên cười nói: “Gia lão thời
gian ngắn như vậy không gặp mà Gia lão tịnh tiến không ít a!”
Trên khuôn mặt của Gia Hình Thiên xuất hiện một nụ cười. Hắn bình thản
mở miệng hướng về phía Tiêu Sơn nói: “Thời gian này đối chiến cùng với
lão quỷ kia lên tịnh tiến không ít. Nếu như không có nhị phu nhân của
tiểu huynh đệ thì ta cũng không có tiến bộ như vậy! Ngươi có biết hay
không hiện giờ toàn bộ đế đô Gia Mã đang truyền lưu về sự tích nữ thần y cơ hồ là không gì không thể?”
Tiểu Y Tiên mỉm cười đáp lại Gia Hình Thiên nói: “Gia lão đã quá khen
rồi! Thực lực của Gia lão nhanh như vậy cũng phải nhờ đến sự cố gắng của Gia lão a!”
Khóe miệng Tiêu Sơn cong lên, hắn mỉm cười nói: “Gia lão không cần khách khí! Dù sao chúng ta một hồi quen biết cũng coi như là bằng hữu.”
“A, a, a… Phải!” Bàn tay của lão đưa lên vuốt vuốt râu của mình. Khuôn
mặt của hắn tràn ngập nụ cười thân thiện. Ánh mắt hắn nhìn về phía Tiêu
Sơn hỏi: “Tiểu huynh đệ, ngươi trở lại lần này có ý định gì tiếp theo
hay không?”
Hai hàng lông mày nhăn lại, khóe miệng Tiêu Sơn cong lên, hắn nhàn nhạt
đáp lại: “Lần này ta trở về cũng có vài ngày. Sau đó ta sẽ phải ra ngoài một chuyến, chuyến này đi dùng để rèn luyện bản thân. Gia lão cũng biết ta vẫn còn rất trẻ hiện giờ ra ngoài nhìn lịch duyệt cũng là một chuyện tốt!”
Gia Hình Thiên mỉm cười gật đầu nói: “Cũng phải!” Bất chợt Gia Lão nghe
được lời này thì mới mở miệng nói: “Tiểu huynh đệ sau lần lịch lãm này
người trở về tham gia đại hội luyện dược sư sao?”
“A” Tiêu Sơn nghe được lời này thì thốt lên khe khẽ. Ngay sau đó hắn mở
miệng nói: “Đại hội luyện dược sư? Thời gian cũng sắp tới thì phải!?”
Gia Hình Thiên mỉm cười sau đó tiếp tục nói: “Nếu như Tiêu Sơn tiểu
huynh đệ tham gia như vậy nhất định tại đế quốc không có ai là đối thủ
của ngươi. Đến lúc đó ngươi hẳn sẽ là quán quân của đại hội luyện dược
sư?”
Khóe miệng Tiêu Sơn méo xệch, hắn nhìn về phía Gia Hình Thiên sau đó mở
miệng nói: “Gia lão, thật sự không dấu diếm Gia lão. Hiện giờ ta đã là
một lục phẩm luyện dược sư. Không phải ta khinh thị đại hội luyện dược
sư nhưng nếu ta đi có phải hay không có cảm giác đi ăn hiếp các vị luyện dược sư khác!”
“A” Nghe được lời này thì Gia Hình Thiên há hốc miệng. Hắn không nghĩ
tới được Tiêu Sơn nhanh như vậy mà bước vào lục phẩm đồng thời từ chối
lời của hắn. Nghe được lời này thì Gia Hình Thiên thở dài một hơi: “Cũng phải nếu như ngươi đi thi lời mà nói quả thực có vài phần không công
bằng với các vị luyện dược sư kia!”
Tiêu Sơn nhún nhún vai mỉm cười nói: “Đừng lo lần này vẫn có Tiên Nhi,
nàng muốn tiến tới tham gia đại hội luyện dược sư. Đến lúc đó hy vọng
Gia lão tới ủng hộ phu nhân của ta!”
Nghe được lời này thì Gia Hình Thiên mỉm cười gật đầu nói: “Tốt a! Đến
lúc đó lão phu nhất định sẽ đến đấy! Ngoài ra tiểu Nguyệt nhà ta cũng sẽ tham gia đại hội luyện dược sư lần này. Đến khi đó ta hy vọng phu nhân
có thể nương tay với nàng.”
Tiểu Y Tiên mỉm cười nhẹ giọng nói: “Gia lão, tiền bối khách khí rồi!”