Nhưng Tịnh Dương chưa kịp trả lời thì một tiếng nói khác lại cất lên
“Theo em nghĩ thì chúng ta không nên giữ một sát thủ tình trường như cậu ta ở lại, để tránh trường hợp chúng ta tới già vẫn không tìm được vợ”
Vừa nghe thấy tiếng nói Tịnh Dương đã có thể xác định người đang đứng xem ngựa phía bên trong kia là ai. Đó chỉ có thể là Diêu Hưng, người bạn đồng môn của anh suốt từ nhỏ đến lớn. Tịnh Dương chỉ biết mỉm cười, cho đến khi Diêu Hưng bước ra khỏi chuồng ngựa thì Tịnh Dương mới bắt đầu lên tiếng
“Thì ra là cậu lo lắng vì điều này. Nhưng cậu cứ yên tâm có Tịnh Dương tôi thì nhất định Diêu Hưng cậu sẽ có rất nhiều cô để chọn làm vợ” Tịnh Dương vỗ vỗ ngực khẳng định lời nói của mình trước Diêu Hưng
“Lại là những cô gái mà cậu cho đi nhờ xe chứ gì ? Nếu vậy thì tôi xin can” Diêu Hưng bắt chéo tay ra điều từ chối
“Cậu đừng có thành kiến với những cô gái đó như vậy, chỉ là họ hơi có chút hiểu lầm giữa lòng tốt của tớ và tình yêu thôi. Nhưng tớ đều giải quyết được. Nếu có cơ hội tớ sẽ giới thiệu cậu với một cô gái mà tớ vừa quen được, đảm bảo cậu sẽ thích”
“Tịnh Dương, cậu đừng nói là vừa mới cho một cô gái nào đó đi nhờ xe nữa nhé” Diêu Hưng nghi ngờ nhìn Tịnh Dương chờ đợi