Đối mặt với một kẻ mạnh thế này, Lee bắt đầu tìm cách đối
phó với hắn. Nhưng tình hình không khả quan mấy, Lee không hề
biết được tốc độ, phạm vi ra đòn của đối thủ một tý nào. Để xác nhận những yếu tố đó, cậu móc ra vài thành Shuriken rồi
phóng liên tục đến tên võ sĩ.
“Leng Keng!!”
Các thanh Shuriken bị chém đôi ngay cả khi còn chưa chạm đến đến người hắn. Như thế cũng đủ rồi, Lee đã có thể lờ mờ thấy
được đường kiếm của tên võ sĩ kia, cậu cũng đã tưởng tượng ra bán kính mà đối thủ có thế kiếm soát được chỉ có hai mét.
Nhưng làm sao để cậu có thể tiến vào phạm vi đó mà không để
không bị chém trúng?
Đáp án của Lee là… liều. Các chiêu thức tiếp theo của hai
người dần dần hiện lên trong đầu của cậu. Cầm sẵn trên tay
phải một thanh kunai, Lee không hề do dự mà xông đến.
Từ lúc chân cậu cất bước, tâm trạng của Lee trầm trọng hơn bao
giờ hết. Cậu biết, chỉ cần sai một li thôi là sẽ chết ngay
lập tức. Đây là cuộc chiến siêu tốc, không có một chút khoang
nhượng nào.
Còn cách năm mét, Lee phóng hàng loạt thanh kunai cùng Shuriken
về tên võ sĩ. Tay phải của đối thủ cũng đang sẵn sàng rút
kiếm.
Bốn mét, cậu tăng tốc đến mức tối đa.
Ba mét, Lee lại cảm thấy nguy hiểm một lần nữa, nhưng cậu
không thể rút lui vào lúc này, mà chỉ có cách dùng một thanh
kunai chặn lấy từ bên phải và tiến lên.
“Keng!!”
Trong khoảnh khắc này, cậu thấy được điều làm cho mình lo
lắng, đó là Chakra của đối thủ. Hắn dùng Chakra để kéo dài
phạm vi ra một mét, cách sử dụng Chakra như vầy khá giống
Asuma.
0.2s, chỉ bao nhiêu đó thời gian là thanh kunai đã bị cắt đứt,
cũng đủ cho Lee kịp thời tiến sát đến tên võ sĩ, không cho đối thủ phản ứng, Lee tung các đòn tấn công liên hoàn đến đối thủ của mình.
“Binh Bang!” Âm thanh vang lên giòn giã, không hề giống cảm giác
khi đánh vào da thịt bình thường. Nhưng Lee không ngừng lại, cậu biết, đây có thể là cơ hội cuối cùng của mình.
Một cú đấm trúng đích, hai cú, ba cú, bốn cú…..cú thứ năm
cùng chưa xuất ra, Lee cảm thấy lạnh gáy, cậu lập tức cúi
người, tránh né vết chém khi thu kiếm về của đối thủ. Kiếm
vừa tra vào vỏ, cậu liền tận dụng thời cơ mà nhảy lên.
“Đừng hòng rút kiếm!”
Vừa hét lên, cậu vừa dùng lòng bàn chân cản chuôi kiếm lại,
trong khi chân kia lại tung một đòn lên gối cực mạnh về đầu tên
võ sĩ.
“Crack!!!”
Tiếng gãy vỡ vang lên, đối thủ bị hất bay về phía sau một
khoảng xa, Lee không hề nhân từ mà tiếp tục theo sau. Chợt, ngực cậu xuất hiện một vết rách. Cảm giác đau nhói làm cho Lee
dừng lại, rồi sự đau đớn lại xuất hiện thêm một lần nữa, lần này chính là từ má của mình, điều này làm cho cậu cảm thấy không ổn.
Dùng tốc độ tối đa của mình đến phóng ra sau, Lee nhìn về đối thủ của mình. Đến khi cậu thấy rõ cảnh tượng của hắn, Lee
phải run rẩy cả người, cảm giác được cơ hội thắng của mình
lại hạ thấp một lần nữa.
Phía bên kia, quẩn áo của tên võ sĩ đã bị rách toàn bộ, không phải do tác động từ các đòn tấn công của Lee, mà chính là do kiếm khí của hắn. Kiếm khí của hắn tỏa ra dày đặt từ lưỡi
kiếm, nếu không phải hắn đã dùng toàn bộ hợp kim để cải tạo
lớp da của mình thì có lẽ đã chết bởi chính lưỡi kiếm của
mình. Điều này cũng giải thích nguyên do của sự xuất hiện các âm thanh lạ khi Lee đánh vào người hắn.
Giờ phút này, hắn cũng không hề cần đến vỏ kiếm, cũng không
hề bị động như trước, mà lại chủ động xông về phía Lee.
Với kiếm khí dày dặc và có phạm vi rộng như vậy, Lee không
còn cách nào khác là né tránh. Nhưng cậu chỉ có thế né
những đòn chí mạng, còn các vết thương nhẹ thì xuất hiện liên tục trên người cậu.
Vừa chịu đựng đau đớn, Lee phải giữ cho đầu óc bình tĩnh để
tìm ra cách chiến thắng. Tình hình của cậu trở nên xấu hơn bao giờ hết.
Đây không phải là nối dối, khi mới bắt đầu, Sasuke đã từng
muốn dùng ảo thuật lên tên Thủy Nhẫn, nhưng kết quả chỉ là
thất bại. Nếu không nhờ thuộc tính Chakra cùng địa hình chiến
đấu có lợi cho mình, có lẽ Sasuke sẽ thua.
Vẫn im lặng, cậu không hề nói một lời nào mà tập trung vào
ảo thuật của mình, ba câu ngọc xoay càng ngày càng nhanh.
“Ảo Thuật – Huyễn Quỷ!”
Chợt, tên Thủy Nhẫn phát hiện không gian đã thay đổi, xung quanh
hắn chỉ có màn đêm tịch mịch, nhưng mà hắn không hề lo sợ, vì hắn tin, ảo thuật của Sasuke cũng sẽ vô dụng như ban đầu.