“ Tạm biệt...tạm
biệt mọi người “ Long yếu ớt trả lời, dường như rất quyến luyến, trái tim vô
cùng đau đớn, thắt lại !
Chỉ thấy
bóng người đó, trong buổi chiều dần khuất xa !
Trong ảo
giác, bầu trời nơi người đó đi xanh đẹp vô vàng,
Trong ảo
giác đó, khi Long quay đầu lại, phần còn lại của bầu trời là màu chết chóc tang
thương, mây đen vần vũ, mưa máu, gió tanh !
- Á
Chợt, Long
thoát ra từ ảo giác, thở hồng hộc, mồ hôi ướt trán,
Ảo giác đó
từ đâu mà ra.....
Mình gặp
người này lần đầu sao cảm thấy thân quen đến vậy....
Như là,
sinh tử chi giao !
Long định mở
miệng hỏi trước, Long chưa kịp cất lời thì An và người bên kia đồng loạt cất tiếng,
hỏi cùng một câu :
- Chúng ta
đã từng gặp nhau chưa ?
Long xoay
sang nhìn An, An cũng gặp ảo giác ?
Lại xoay
sang nhìn người trước mặt, người trước mặt im lặng, nhìn sâu vào Long và An !
Cảm giác
thân thiết này là sao....
Lúc nãy,
Trường Minh thấy ảo giác về một nơi, một nơi rộng lớn và đẹp đẽ vô cùng !
Có bạn bè,
có anh em !
Cùng ăn,
cùng ngủ, cùng chiến đấu !
Đến một
ngày, có một người hỏi đến và hỏi họ :
“ Nhiệm vụ
cuối cùng của mọi người là một con đường chết, có sẵn sàng chưa ? “
Đó là khi,
trái tim Minh thắt lại một cách vô lý !
Người trước
mắt này, sao lại quen thuộc đến vậy, cảm giác như....
Anh em cùng
sống chết !
Cả người
phía sau cũng vậy !
- Chưa từng
gặp, hai người là ai.....
Minh e dè hỏi
lại, Long không biết nói sao, chỉ thấy trong lòng tự dưng có một niềm vui khó tả
khi gặp người này !
Long không
nén nổi nụ cười, khóe môi cong lên, đáp lại :
- Long !
- An !
An cũng đáp
lời, lần đầu tiên Long thấy An mỉm cười thật sự như thế này !
Đúng là
chuyện lạ hiếm thấy !
- Minh !
Người kia
trả lời, Long nhìn Minh, một nụ cười hạnh phúc không giả dối đang hằn trên bờ
môi của Minh !
- Ngũ phẩm
võ sinh của Nhật Nguyệt Võ Tộc !
Minh lại
dùng ngón cái chỉ vào mình, cười vui vẻ giới thiệu thêm “ chi tiết “ ! Dường
như tính cách này của Minh làm An và Long càng thêm thấy quen thuộc, chợt nở nụ
cười vui vẻ !
Tiếng hét
thất thanh làm ba người bạn mới quen đã thân thiết kia giật mình, nhìn lại nơi
xa !
Chiến trường
!
Đang hỗn
chiến bên kia !
Cả ba không
hẹn mà đồng loạt lao vút tới !
Rắc rối thật
!
Sao đêm nay
lại rắc rối như thế !
- Minh này,
sao lại xảy ra chuyện này vậy ?
Long không
xoay đầu, hỏi luôn Minh ra vẻ rất thân thiết !
- Mình cũng
không biết nữa, lần đầu ra khỏi võ tộc, đi tham gia cái gì hội thảo nhất ước gì
đó, đang định đánh mấy con quỷ để lấy kinh nghiệm thì toàn bộ các con quỷ trong
khu này đều chạy vào đây cả !
Long hơi
suy tư, chỉ khẽ gật đầu !
An im lặng,
cả ba tiếp tục tiến lên !
Xoạttttt
!!!!!!!!!!!!!!
Cả ba đứng
sững lại !
Con đường đầy
quái vật và người đang hỗn chiến !
Cảnh này chỉ
có thể thấy trên phim mà thôi !
Đúng là còn
hoành tráng hơn cả trên phim nữa !
Cả con đường
dường như không còn chổ cho bọn ba người bước vào !
Cũng có khá
nhiều những đạo sĩ yếu kém đứng xa xa nhìn không dám bước vào !
Ơ....
Cả ba không
hẹn mà cùng ngước lên cao, nhìn về nơi sân thượng phía xa kia !
Một người
áo trắng, tóc bay bay theo gió !
Cái khí thế
đó, gương mặt đó.......
- A
- A
Cả Long và
Minh chợt rên nhỏ, hai người ôm đầu !
Lần này lại
là một ảo giác khác !
Cũng là người
áo trắng đó !
Cũng là bầu
trời trong xanh đó, người đó lạnh lùng nói, trên tay cầm một thanh kiếm mỏng
manh !
“ Nếu có kiếp
sau, tôi sẽ yêu một người con gái xinh đẹp “
Rồi, người
đó cũng ra đi !
Long xoay đầu
lại, trong ảo giác đó, bầu trời phía sau đầy mưa máu, gió tanh !
- A
- A
Cả hai lại
đồng loạt kêu lên, như là vừa thoát khỏi ảo giác !
- Nếu có kiếp
sau.....
- Nếu có kiếp
sau.....
Long giật
mình nhìn Minh, Minh giật mình xoay sang nhìn Long !
Cả hai người
cùng gặp một ảo giác sao ?
Long và
Minh xoay sang nhìn An, chỉ thấy An nhìn người ở phương xa kia, môi nở một nụ
cười !
Bất giác,
môi của Long và Minh đã mỉm cười từ khi nào không biết !
Long chợt
nghĩ,
Những người
này là ai ?
Ta chưa gặp
họ, nhưng ta có cảm giác ta quen họ thân thiết !
Như là anh
em lâu ngày gặp lại, trong lòng chỉ có một cảm xúc,
Vui sướng
vô cùng !
Ở trên sân
thượng kia, có biến !
Người mặc
áo trắng, trên tay đang cầm tấm thiệp vàng, nhìn sâu xuống dưới mặt đất kia !
Trên tay
buông lỏng !
Tấm thiệp
vàng từ trên cao rơi xuống !
Thiệp vàng
rơi ! Thiệp vàng rơi kìa !!!!!!
Tất cả lũ
quỷ nhốn nháo tranh nhau chạy đến giành giựt !
Thiệp còn
đang rơi giữa không trung !
Người áo trắng,
trên sân thượng kia, chợt nhắm mắt lại, đưa người ra phía trước !
Từ trên sân
thượng, ngã theo tấm thiệp vàng !
Nhắm mắt mà
ngã xuống dưới đất !
Cả ba An,
Long và Minh đều hoảng sợ người kia có chuyện gì, lao vút lên phía trên !
Quỷ từ trên
vách tòa nhà đổ xuống, quỷ bên dưới nhảy chòm lên !
Từ trên xuống,
từ dưới lên !
Tạo thành một
vòng tròn của quỷ, bao bọc người áo trắng và tấm thiệp vàng vào trong !
An, Long và
Minh càng xanh mặt, tăng tốc !
Nhưng vào
lúc đó, theo gió truyền ra một âm thanh dịu dàng, êm ái :
- Dạo khúc
!
Chỉ biết
trong vòng tròn đầy quỷ đó, chàng trai mở trừng mắt ra, kiếm trên tay vũ lộng,
cả người hòa theo gió !