Thắng lợi vừa
được khẳng định, Thành Đạt lập tức ra lệnh cho đội quân Cao Thủ tiến vào trong
tổng đàn của Thanh Mộc Kiếm Môn lục soát, thu lấy chiến lợi phẩm, một mặt ra lệnh
cho đám sĩ quan dưới trướng, điểm danh đội ngũ, xác định thương vong, lập tức
đưa những người bị thương vào chữa trị. Thiệt hại của trận đánh này thực quá lớn.
Hơn một nghìn tu giả của hai đội quân Nam, Bắc bỏ mạng tại nơi đây. Hầu hết số
đó là chết dưới tay của lão Kết Đan kỳ tu giả, Thượng Ung Tai. Huyết Luyện
Quân, Huyết Yêu Kim Đan cũng bị tổn thương trầm trọng, muốn phục hồi lại như
trước là cả một vấn đề phức tạp và khó khăn, tiêu tốn tiền của chắc chắn không
phải là nhỏ. Kể cũng may là bây giờ không có tên nào dám xông vào đây ‘ăn hôi’,
nếu không... ách!
Thành Đạt đứng
trước núi chiến lợi phẩm trước mắt sững sờ mất một khoảng thời gian khá dài.
Không cần phải đề cập đến những thứ như linh thạch, pháp bảo, công pháp tu luyện,
linh đan, tài liệu quý hiếm vốn chất chồng như một ngọn núi nhỏ đằng kia, những
bảo vật quý hiếm bình thường có tiền cũng không mua được cũng nhiều đến mức muốn
kiểm kê, sắp xếp lại toàn bộ cũng không thể không mất đến mấy ngày trời, khiến
cho đám thủ hạ của Thành Đạt hai mắt sáng rực như sắp lên cơn điên. Nếu không
phải kỷ luật bọn này cũng đã kha khá và hầu hết đám sĩ quan chỉ huy, cao thủ
trong quân đều sợ Thành Đạt như sợ cọp thì có lẽ không ít gã đã lao lên, cướp lấy
một vài món rồi lập tức ly khai tổ chức, ù té chạy rồi. Chỉ cần lấy được một
vài món đồ tốt trong số này cũng đủ cho những người ở đây ăn chơi nhảy múa cả đời,
không cần no nghĩ gì cả. Thanh Mộc Kiếm Môn thực là giàu có a!
Đầu tiên,
Thành Đạt tập trung sự chú ý vào đống linh đan, diệu dược vừa thu được. Thanh Mộc
Kiếm Môn nhờ chiến đấu mà nổi danh nên đương nhiên trong kho tàng phải cất trữ
rất nhiều linh đan diệu dược trị thương, trong đó có không ít loại vô cùng quý
hiếm và đặc thù. Những thứ này cực kỳ cần thiết cho tổ chức của gã hiện nay, đặc
biệt là đội quân Huyết Luyện tinh nhuệ của gã lại càng cần hơn nữa. Dù trước
khi đại chiến, Thành Đạt đã chuẩn bị một lượng lớn linh đan diệu dược trị
thương nhưng do chiến trận quá khốc liệt, toàn đội Huyết Luyện Quân đều bị trọng
thương quá mức tưởng tượng của gã nên đám linh đan này bất kể là chất lượng hay
số lượng đều không đủ. Thành Đạt không chút ngần ngại lập tức đem hết số linh
đan, diệu dược này chia cho đội quân này trước rồi mới từ từ tính đến đám
thương binh của các đội quân khác. Hành động bất công, thiên vị trắng trợn này
cũng không làm cho những thành viên của các đội khác bất mãn chút nào. Bọn họ đều
không phải kẻ mù hay thiếu thông minh đến mức không nhận ra sự khác biệt giữa bọn
họ và đội quân này. Trong trận chiến kinh thế vừa qua hầu như chỉ có một mình
Huyết Luyện Quân là chiến đấu, công trạng của bọn họ lập được đương nhiên cũng
là cao nhất, cao đến mức những thành viên trong các đội quân còn lại chỉ có thể
tâm phục khẩu phục, tung hô ca ngợi không ngớt, sao có thể so bì bất phục về
các ưu đãi ông chủ dành cho bọn họ chứ.
Tất nhiên,
ngoài linh dược trị thương, trong kho linh đan của Thanh Mộc Kiếm Môn còn có rất
nhiều loại linh đan quý giá khác. Từ các linh đan có hiệu dụng đặc thù đến các
linh đan tăng tiến pháp lực, đột phá bình cảnh. Thậm chí, trong phòng riêng của
bốn vị trưởng lão Kết Đan kỳ còn có một ít linh đan hỗ trợ tu luyện dành cho cả
tu giả Kết Đan kỳ và đặc biệt trân quý là mười viên linh đan Diệt Trần Đan, loại
đan dược có thể nâng cao tỷ lệ kết đan thành công của các tu giả đại thành
Ngưng Dịch kỳ. Không cần nói cũng biết đám tu giả đã đạt đến tầng thứ tám Ngưng
Dịch kỳ như tên Hoàng thèm thuồng những viên linh đan này đến mức độ nào. Thành
Đạt cũng không hề có ý chiếm giữ chúng làm của riêng mà vui vẻ dùng ba viên làm
phần thưởng cho mấy tên đã lập công lớn trong trận chiến vừa rồi, khiến chúng mừng
đến nỗi, quỳ ngay xuống tung hô, ca ngợi gã không ngớt. Ý chí phấn đấu của đám
cao thủ trong quân gã tăng cao.
Về linh thảo,
linh mộc thì Thanh Mộc Kiếm Môn có cả một khu vườn rộng đến cả mấy trăm mẫu,
chuyên trồng các loại linh dược cấp ba quý hiếm trở lên và một khoảng rừng nhỏ
trồng các cây linh mộc cấp ba, cấp bốn có tuổi thọ lên đến hàng trăm năm. Giá
trị mỗi gốc linh thảo, linh mộc đó đều cao đến mức khiến cho Thành Đạt phải cảm
thán không thôi. Trong số đó, quý giá nhất là một gốc lim Thiết Mộc Tà cấp bốn
có tuổi thọ lên đến hơn ngàn năm tuổi, đã sắp thành thục đến nơi. Chỉ cần chờ
vài năm nữa, cho gốc cây này thành thục hoàn toàn thì nó sẽ trở thành tài liệu
chủ chốt tối quan trọng để luyện chế một món pháp bảo vô cùng ngụy dị tên là Mộc
Tà Thương, một loại pháp bảo có lối công kích đặc thù, có thể vô hiệu hóa hầu hết
màn phòng ngự, linh giáp, linh tráo của tu giả. Hơn nữa, nếu đem Mộc Tà Thương
tế luyện trong Huyết Trì vài năm thì nó có vài phần khả năng tiến giai thành
Huyết Tà Thương, một pháp bảo cấp sáu, một trong những pháp bảo pháp khí công
kích đáng sợ nhất trong thế giới tu giả.
Chuồng linh
thú của môn phái này tuy không có giống loài thiên tài địa bảo nào, chỉ là những
loại nuôi để giết thịt, lấy thi thể máu huyết làm tài liệu luyện đan, luyện khí
nhưng lại rất lớn và cũng rất có giá trị. Đám linh thú nơi đây kém nhất cũng là
linh thú cấp hai, linh thú cấp ba có đến hàng trăm con và một con linh xà Thổ
Giáp Xà cấp bốn có thực lực tương đương với một Ngưng Dịch kỳ tu giả cấp sáu
(đáng tiếc con thú này bị trọng thương trong trận đánh e chẳng sống được bao
lâu nữa). Thành Đạt vốn không mấy để ý đến những con vật nuôi tội nghiệp này
nhưng thật không ngờ trong nạp giới của Thiên Long Kiếm lại có một quả trứng nhỏ,
màu trắng toát như sữa, bên trong tỏa ra linh áp khá cường đại. Một loài yêu
quái thậm chí còn chưa nở mà đã có linh áp mạnh mẽ đến như vậy, lại được một đại
tu giả như Thiên Long Kiếm luôn mang theo người, thì chắc chắn không thể là yêu
quái bình thường được. Thành Đạt liền cho luôn quả trứng vào trong nạp giới, chờ
sau này sẽ từ từ nghiên cứu thấu đáo rồi cho ấp nở sau.
Sau vụ linh
đan là đến vụ pháp bảo. Pháp bảo công hiệu đặc thù khiến Thành Đạt phải hưng phấn,
mừng rỡ không nỡ rời tay cũng có không ít. Như Khốn Tiên Tác, một pháp bảo cấp
năm có bề ngoài như một chiếc dây thừng bình thường nhưng chỉ cần tung ra là lập
tức biến thành một luồng sáng xanh, nhanh như chớp trói chặt mục tiêu. Mục tiêu
bị pháp bảo này trói, chỉ cần tu vi dưới Kết Đan kỳ thì bất kể là pháp lực hay
sức lực cơ thể đều không thể vận dụng, chỉ có thể trơ mắt, bất lực mặc cho đối
phương giết mổ. Điều tuyệt diệu nhất là pháp lực tiêu hao và thời gian vận dụng
pháp bảo này gần như bằng không. Đây thực là một tuyệt phẩm có thể giúp tu giả
sở hữu trong nháy mắt lật ngược ván cờ trong những trận chiến tay đôi.
Món thứ hai
là một chiếc linh giáp cấp năm có tên gọi là Địa Y. Bộ linh giáp này có bề
ngoài y hệt một bộ quần áo thông thường, khi mặc lên người thì giống như dung
hòa hoàn toàn vào da thịt người sử dụng, khiến cho cơ thể người đó trở lên vững
chắc như núi đá; thể lực, sức bền, sức mạnh bộc phát,... tăng mạnh lên gấp mấy
chục lần so với bình thường. Không những thế, bộ linh giáp này còn có thể tự động
hấp thu địa khí của đất mẹ, chuyển hóa thành linh lực hệ thổ cực kỳ thuần nhã
cho chủ nhân, chỉ cần chủ nhân hai chân chạm đất thì sẽ có vô cùng được cung cấp
linh lực liên miên bất tận. Mà linh lực hệ thổ này lại vô cùng hữu ích, không
chỉ giúp gia tăng tốc độ tu luyện của các tu giả tu luyện công pháp có sử dụng
đến thổ thuộc tính năng lực mà còn có thể tự động bồi luyện cơ thể tu giả, giúp
cho cơ thể tu giả không ngừng trở lên mạnh mẽ, cứng cáp. Ngoài ra, nó còn có thể
dùng để chữa trị các vết ngoại thương trên da thịt hay dùng để dung hòa vào các
pháp bảo pháp khí hệ thổ khác, giúp phục hồi, gia tăng phẩm chất cho pháp bảo,
pháp khí đó. Chiếc áo này, đối với một tu giả vội vàng ngưng dịch mà bỏ qua giai
đoạn bồi bổ, củng cổ, luyện hóa cơ thể ở giai đoạn Trúc Cơ kỳ như Thành Đạt thật
là một cơn mưa rào giữa những ngày nắng hạn. Giá trị to lớn không thể nói hết.
Thành Đạt
không chút chậm trễ, lập tức mặc luôn bộ linh giáp lên người. Cảm giác thực dễ
chịu vô cùng. Khi gã dùng nội nhãn để quan sát bản thân, gã thấy rõ những thứ mảnh
khảnh, nhỏ bé yếu ớt như những sợi tơ, mang theo thổ linh khí vô cùng ôn dưỡng,
thuần hậu từ từ dung nhập cơ thể, cảnh tượng có vẻ giống như khi gã còn ở trúc
cơ kỳ, chỉ có điều nhỏ, yếu và chậm chạp hơn nhiều. Té ra cái gọi là địa khí
luyện thể là như thế này. Thật thú vị!
Ngoài những
hai món cực kỳ hữu dụng với Thành Đạt đó ra thì cũng có một vài món nữa được gã
quyết định chiếm làm của riêng như một chiếc chuông đồng tên gọi Ma Âm, có thể
quấy nhiễu thần thức của đối phương. Kẻ địch có thần thức càng nhạy cảm, linh
hoạt càng dễ bị ảnh hưởng bởi nó. Đặc biệt những tu giả tu luyện công pháp đặc
thù giúp cho có thần thức mạnh mẽ vượt quá xa so với công lực bản thân thì còn
có thể bị chiếc chuông này khiến cho rơi vào tình trạng tẩu hỏa nhập ma, trực
tiếp điên loạn hay bạo thể mà chết. Một chiếc pháp bảo có hình dạng như một
viên đá cuội bình thường nhưng nếu biết cách vận dụng có thể tạo ra hàng vạn
viên đá tương tự, viên nào viên nấy nặng đến hàng tấn, ào ạt tấn công kẻ thù.
Tu giả có khả năng phòng thủ dưới Kết Đan kỳ hay không có khả năng phòng vệ
tương đương với linh giáp cấp ba, chỉ cần bị một viên đánh trúng thôi cũng có
thể gẫy xương nát thịt, hồn quy địa phủ trong chớp mắt. Còn phải nói đến pháp bảo
Tà Huyết Kỳ, nghe nói dùng những vật phẩm vô cùng dơ bẩn mà luyện chế ra, có thể
khiến cho pháp bảo, phi kiếm của đối phương uy lực đại giảm, linh tính tiêu thất.
Dù cho pháp bảo thần thông kinh người, linh tính thông thiên nhưng nếu muốn
khôi phục lại uy lực vốn có thì không thể không sử dụng những ngọn lửa cấp bốn
trở lên hay đan hỏa của các tu giả Kết Đan kỳ, bồi luyện lại liên tục mấy ngày
đêm...
Ngoài những
pháp bảo đặc biệt kể trên, những món pháp bảo lợi hại khác có tính năng dù bình
thường nhưng lại cực kỳ đáng sợ, phẩm chất cũng cao ngất như thanh phi kiếm
Hoàng Long Kiếm, pháp bảo cấp độ sáu, uy chấn thiên hạ của Quan Tắc Cổ cũng được
Thành Đạt xếp vào một xó. Những món này gã sẽ cho vào kho: một phần (những món
bình thường) sẽ dùng để trang bị lại cho đám thủ hạ, thỏa mãn phần nào lòng
tham, nâng cao chiến lực và lòng trung thành của chúng, một phần tốt hơn, quý
hiếm hơn sẽ dùng để thưởng cho những người có công, một phần dùng để trao đổi lấy
những thứ đặc biệt khác hay chiêu mộ nhân tài, cao thủ... Những món pháp bảo có
vẻ sẽ không có tác dụng gì trong hiện tại, cũng được gã giữ lại để đề phòng
tương lai có khi cần đến. Hiện giờ, Thành Đạt đã có dư linh thạch, linh đan để
nuôi quân, không cần phải cắn răng đem ‘bảo bối trong lòng’ đi bán rẻ để lấy tiền
làm quân phí nữa. Ai... Người có tiền quả nhiên khác hẳn!
Xử lý xong
đống pháp bảo, Thành Đạt quay sang đám sách vở tích trữ thành núi trong thư viện
của Thanh Mộc Kiếm Môn. Trong đó có rất nhiều quyển quý giá, chứa đựng những kiến
thức sâu xa như trời như biển mà công pháp bậc sáu ‘Thiên Long Kiếm Quyết’ chỉ
là một phần rất nhỏ trong số này. Những thứ này, gã không cần nghĩ ngợi lập tức
ra lệnh sao chép ra mỗi bộ hàng chục bản, rồi cho phép đám thủ hạ được phép tự
do sử dụng để tu luyện, tham ngộ như trước đây vẫn làm. Cách làm này khác hẳn với
cách làm giấu giấu giếm giếm như mèo giấu cứt, mà gã vốn ghét cay ghét đắng, của
bọn đệ tử quý tộc và đám chủ quản chết toi của các môn phái bình thường. Hành động
này khiến thực lực và tri thức của đám thủ hạ của Thành Đạt đồng loạt tăng vọt,
đồng thời cũng gia tăng không ít sự tín phục và lòng trung thành của đám người
này với Thành Đạt. Còn về việc liệu bọn chúng có vì thành tài mà trở lên kiêu
ngạo khó thuần hay phản bội gã hay không thì Thành Đạt xưa nay chưa bao giờ lo
lắng cả. Chất luôn bọn chúng có kết đan thành công hay trở thành tuyệt thế cao
thủ trong thiên hạ như tên Thiên Long Kiếm Quan Tắc Cổ, chúng mà dám không nghe
lời, Thành Đạt dư sức ‘bóp tất cả bọn chúng ra bã’.
Ngoài những
tài sản có sẵn ở đây, Thanh Mộc Kiếm Môn còn rất nhiều bất động sản có giá trị ở
các nơi khác nữa. Riêng tại thị trấn Sơn Đông, bọn họ cũng sở hữu đến ba cửa
hàng khá lớn chuyên bán buôn bán lẻ những tài liệu từ yếu quái, linh thú, linh
mộc, linh dược, linh thảo... Doanh thu hàng năm của ba cửa hàng này rất khá, đủ
cho Thành Đạt không vì nỗi lo ‘miệng ăn núi lở’ mà đau đầu. Ngoài ra, Thanh Mộc
Kiếm Môn còn sở hữu hai mỏ linh thạch rất lớn. Mỗi mỏ cần đến hàng ngàn nô lệ,
ngày đêm khai thác không ngừng. Chất lượng linh thạch sản xuất ra phẩm chất
cũng rất khá, chủ yếu là linh thạch cấp ba, loại linh thạch được tiêu dùng phổ
biến nhất trong thế giới tu giả. Cùng với đó là ba mỏ quặng khoáng sản, sản lượng
cũng không lớn lắm, chất lượng cũng bình thường, thành phẩm chủ yếu là loại tài
liệu cấp hai Hắc Hỏa Thạch, Kim Ngọc và Mặc Châu. Giá trị còn kém hơn mỏ Hàn
Thiết Từ ở Lãnh Vụ Cốc của Thiên Linh Phái. Những mỏ này, Thành Đạt quyết định
không dùng đến nô lệ mà đầu tư lớn tiền của để mua rô bốt về làm việc. Tuy chi
phí đầu tư và phí vận hành cao hơn dùng nô lệ đến mấy chục lần làm lợi nhuận
khu mỏ giảm sút mạnh nhưng gã cũng chẳng còn cách nào khác. Gã không muốn vì
chút linh thạch đó mà mối quan hệ đang tốt đẹp giữa gã và Huyết Luyện Quân xảy
ra vấn đề vướng mắc.
Tiếp sau
đó, Thành Đạt nhanh chóng xử lý một loạt những vấn đề nan giải khác rồi mới bắt
đầu xử lý việc riêng của bản thân mình. Lần này gã thu hoạch được nhiều chiến lợi
phẩm là những tài liệu vô cùng quý giá, đặc biệt thu được hai thi thể của hai vị
Kết Đan kỳ tu giả kia. Tất cả những thứ đó hợp lại, đủ để gã tế luyện lại Huyết
Trì một lần nữa, nâng cao phẩm chất cho pháp bảo tối quan trọng này của gã. Việc
này hết sức đơn giản, gã chỉ việc bỏ Huyết Trì ra, xếp một đống tài liệu bên cạnh
rồi dùng pháp thuật điều khiển ba tên Huyết Yêu kia tự động tiến hành luyện
hóa, chế tạo ra một tế đàn mới rồi dùng tế đàn này để thay thế cho tế đàn cũ của
Huyết Trì. Đồng thời, gã cho vào trong Huyết Trì một lượng lớn vật tư, tài liệu
và làm phép cho tế đàn từ từ điều khiển Huyết Trì luyện hóa và dung hòa với
chúng, sau đó lại điều khiển tế đàn này pháp huy diệu dụng tế luyện, nâng cấp
Huyết Trì lên một tầng cao mới. Những công việc này đều chỉ mất thời gian và
công sức chứ chẳng có gì phức tạp nên không làm khó được Thành Đạt. Tin tưởng rằng,
chẳng bao lâu nữa, gã sẽ có một vũ khí mới cực kỳ lợi hại và tà ác, giúp gã có
thể phát huy thêm những uy lực chân chính của Huyết Luyện Ma Pháp, mà nhắc đến
Huyết Luyện Ma Pháp, Thành Đạt hiểu rằng đã đến lúc gã cần tăng cường thêm quân
số của đội tinh binh Huyết Luyện Quân rồi. Đội quân này vốn xuất thân từ những
nô lệ hạ cấp nhất, giá trị ban đầu thì cực rẻ nhưng số linh đan linh thạch cần
đầu tư vào để bọn họ có thể tu luyện, thao luyện trận pháp đến một mức độ nhất
định thì không hề rẻ chút nào. Có lẽ nếu chỉ dựa vào số tài sản cướp đoạt được
từ Thanh Mộc Kiếm Môn này cũng chẳng nuôi được bao lâu, có kịp thành tài được
không thì có trời mới biết. Thành Đạt lại có chút đau đầu. Khó trách tại sao chỉ
có các đại môn phái tiền nhiều của lắm mới dám nuôi tinh binh a!