Sở dĩ đưa ra quyết
định này, không thể thiếu công của nhân viên kỹ thuật điều tra thích
khoe khoang kia.
Tiểu tử này ở đơn vị
tăng ca một ngày một đêm, bị người bạn gái chịu lạnh nhạt trực tiếp
tìm đến trong cục. Để dỗ bạn gái hắn vui vẻ, hắn liền trình diễn
cho nàng quá trình so sánh DNA. Hắn dùng tóc trong gấu đồ chơi lông
nhung làm hàng mẫu, sau đó ở trong kho dữ liệu tiện tay lấy ra một
phần tiến hành so sánh. Hắn nghĩ sẽ cho ra một kết luận không phù
hợp, thế nhưng sau khi so sánh hoàn tất, kết luận khiến hắn thất
kinh: Hai tổ số liệu tương tự đến 99.99%! Hắn vội vàng lục tìm ra số
liệu vừa rồi so sánh, phát hiện tổ thông tin này là lấy từ La Gia
Hải. Trong tội danh La Gia Hải bị truy tố có tội cưỡng hiếp, để xác
định là phạm tội dừng lại giữa chừng hay đã phạm tội thành công,
từng lấy mẫu máu của La Gia Hải cùng vật chứa trong âm đạo của
người bị hại tiến hành so sánh. Không ngờ, sau khi La Gia Hải bỏ
trốn, tổ thông tin này cuối cùng đã phát huy tác dụng.
Có thể đem ba vụ án
này tiến hành gom án điều tra là một đột phá lớn. Đối với Phương
Mộc mà nói, một mặt đã chứng minh ý nghĩ trước đây của cậu là
chính xác, còn mặt kia, gom án điều tra cũng chỉ là một bước khởi
đầu. Chính như Biên Bình nói, Phương Mộc am hiểu từ trong án mạng liên
hoàn miêu tả quỹ đạo tâm lý biến hóa của đối tượng tình nghi phạm
tội, cùng với loại hình dáng đặc thù bên ngoài, bối cảnh nghề nghiệp
tiến hành vẽ chân dung, nhưng ba vụ án trước mắt này, không hề đơn
giản như vậy.
Liên hoàn án sở dĩ
có dấu vết để theo, nguyên nhân quyết định ở việc hung thủ thường
xuyên trong vụ án lưu lại chút dấu hiệu. Mà dấu hiệu này bình
thường là một ít hành vi khuôn mẫu rõ ràng, hơn nữa thuộc về một
trong những tính cách đặc thù của hung thủ. Dưới tình huống bình
thường, loại dấu hiệu hành vi là khi hung thủ gây án không cần áp
dụng, nhưng nếu áp dụng, thì ý nghĩa của chuyến đi này phải thỏa
mãn đòi hỏi tâm lý hoặc tình cảm đặc thù nào đó của hung thủ. Mà
dấu hiệu trong ba vụ án này, quá kỳ quái.
Ba vụ án này có điểm
giống nhau rõ ràng: nhiều người gây án; sử dụng xe máy; hiện trường
giết người và hiện trường vứt xác phân loại hai nơi; hiện trường có
cảm giác nghi thức mãnh liệt. Nhất là điểm cuối cùng, đây là căn cứ
trọng yếu khiến Phương Mộc kiên trì liên kết sự tồn tại của ba vụ
án này. Song ba vụ án này lại biểu đạt tình tự hoàn toàn bất
đồng. Nghi thức của án mạng mê cung tượng trưng cho "báo
thù", nghi thức của án mạng siêu thị Phúc Sĩ Mã tượng trưng cho
"chứng minh", mà nghi thức của án mạng trung học đệ 11 thành
phố tượng trưng cho "vãn hồi". Tình tự phức tạp như thế
không có khả năng đồng thời xuất hiện trên một người. Kết hợp với
tình huống nhiều người gây án, Phương Mộc nảy sinh một suy nghĩ to
gan: Ba vụ án này, rất có thể là do ba người có liên quan với nhau
làm.
"Do đó, chúng ta
đừng ngại làm cách trái ngược, điều tra giữa Tưởng Phái Nghiêu, Thân
Bảo Cường, Mã Xuân Bồi có mối liên hệ bên trong nào không, nếu có
đầu mối, quan hệ giữa Đàm Kỷ, La Gia Hải và Khương Đức Tiên cũng đã
rõ ràng."
Phương Mộc nghĩ kiến
nghị của Biên Bình rất có đạo lý, nhưng cậu cũng đưa ra ý kiến bất
đồng. Cậu nghĩ giữa Thân Bảo Cường và La Gia Hải cũng chưa hẳn có
quan hệ tương ứng. Nếu La Gia Hải muốn giết người, người bị hại nhất
định là người năm đó thương tổn Trầm Tương. Mà từ hiện trường của
án mạng siêu thị Phúc Sĩ Mã đến xem, hoàn toàn không giống như là
bộ dáng gặp phải xâm hại tình dục mà giết người trả thù, bên cạnh
đó, Trầm Tương từng kể lại trong tình tiết vụ án, cũng không đề cập
đến tình tiết có liên quan đến gấu đồ chơi. Bất quá, điều này cũng
dẫn ra được kết luận: Nếu La Gia Hải chỉ có tham dự, chứng tỏ hung
thủ tương ứng với Thân Bảo Cường phải là một người khác nữa, tổ
chức hỗ trợ giết người này có khả năng gồm bốn người, thậm chí
nhiều hơn nữa!
"Cũng có khả năng
này." Biên Bình thoáng suy nghĩ, "Cậu còn nhớ rõ tư liệu
video cung cấp của siêu thị Phúc Sĩ Mã không, tấm màn cửa kia cho
thấy có ít nhất bốn người."
Càng nghiêm trọng hơn
chính là sự thật xảy ra trước mắt: Nếu khả năng có nhiều người tham
dự tổ chức này, vậy án mạng có khả năng sẽ lại phát sinh.
Tổ chuyên án bắt đầu
bắt tay vào điều tra giữa ba người bị hại có quan hệ đan xen nào
không. Đồng thời, xét thấy đối tượng tình nghi có khả năng đã có
cảnh giác với hành động của cảnh sát, cho nên quyết định tạm thời không
triển khai trực tiếp điều tra bọn họ, vẫn tiếp tục bảo trì trạng
thái điều tra bí mật. Nhiệm vụ của Phương Mộc là tiếp tục nghiên
cứu tài liệu chứng cứ có liên quan đến ba vụ án, cố gắng tìm được
manh mối. Trên vách ngăn bàn làm việc của cậu dán đầy ảnh và tài
liệu sao chép, trong đó, nằm ở vị trí bắt mắt nhất, là hình của La
Gia Hải.
La Gia Hải là nhân vật
mấu chốt đem ba vụ án xâu chuỗi lại, mà ở trên người y, vẫn còn rất
nhiều đầu mối đáng để khai thác.
Thứ nhất, đủ loại
dấu hiệu biểu hiện, La Gia Hải vẫn lẩn trốn ở bổn thị. Cảnh sát C
thị đối với việc truy bắt y đã không còn nghiêm mật như đoạn thời
gian trước, mà hiện tại vừa vặn gần cuối năm, lưu lượng lữ khách ở
nhà ga, sân bay rất lớn, hiện tại chạy trốn, là thời cơ thích hợp
nhất. Y không trốn khỏi bổn thị, hiển nhiên là vì mục đích khác.
Giống như Phương Mộc từng suy nghĩ vậy, La Gia Hải là một người có
tâm trả thù rất mạnh mẽ, mục đích y lưu lại, rất có thể là để báo
thù cho Trầm Tương.
Thứ hai, La Gia Hải có
thể lẩn trốn ở C thị thời gian dài như vậy mà không bị người phát
hiện, khả năng có người âm thầm che chở y rất lớn. Điều không khỏi
khiến người ta hoài nghi vụ vượt ngục của La Gia Hải là kết quả của
quá trình mưu tính tỉ mỉ. Khương Đức Tiên rất có khả năng chính là
người lập kế hoạch, chí ít cũng là người tham dự. Về phần lái xe
vận tải gây ra tai nạn xe liên hoàn Hoàng Nhuận Hoa kia, có lẽ cũng
là một trong những người tham dự. Khương Đức Tiên đầu tiên là cực lực
tranh giành cơ hội bào chữa cho La Gia Hải, cố gắng xin được miễn
chết cho La Gia Hải, sau khi bào chữa thất bại lại mạo hiểm lớn như
vậy đi cứu La Gia Hải ra, tất nhiên là xuất phát từ nguyên nhân nào
đó cực kỳ quan trọng. Mà nguyên nhân này, khả năng chính là nguyên
nhân La Gia Hải tham gia giết chết Thân Bảo Cường, rất có thể đây
chính là dự tính ban đầu để thành lập tổ chức hỗ trợ sát nhân
này.
Đồng nghiệp ở khoa hộ
tịch của thị cục đưa tới một tấm hình, Phương Mộc đem nó đính vào
bên cạnh bức ảnh của La Gia Hải. Trên bức ảnh là một cô gái thanh tú
động lòng người, hơi có vẻ ngượng ngùng -- Trầm Tương.
Tình tiết vụ án phát
triển đến nay, Trầm Tương có lẽ cũng là một nhân vật mấu chốt. Cô
gái đáng thương này bởi vì từng bị xâm hại tình dục mà lưu lại vết
thương tâm hồn khó có thể phai mờ, mặc dù từng ngắn ngủi hưởng thụ
sự an ủi của tình yêu, nhưng cuối cùng nỗi đau của nàng vẫn bị lan
truyền, sau khi hoàn toàn tuyệt vọng với cuộc sống, nàng cùng La Gia
Hải giết chết người tiết lộ bí mật năm đó, bạn trai thân rơi vào
ngục tù, bản thân thì dùng một con dao nhíp kết thúc sinh mệnh.
Nghĩ tới đây, Phương
Mộc đột nhiên tâm tư khẽ động. Giả thiết La Gia Hải vì báo thù cho
Trầm Tương mà gia nhập tổ chức hỗ trợ sát nhân này, vậy cùng liên
quan đến những người tham dự này có thể không phải là La Gia Hải mà
là Trầm Tương.
Ý nghĩa mới này
khiến Phương Mộc thoáng cái hưng phấn hẳn lên, cậu nắm lấy điện
thoại muốn thị cục điều đến tư liệu hồ sơ của vụ án, nhưng mới vừa
nhấn hai số lại đặt xuống. Cậu nhớ ra vụ án này năm đó vẫn chưa
báo cảnh sát, tất cả tình tiết vụ án đều do La Gia Hải nghe được
kể lại.
Phương Mộc mở giấy
bút ra, bắt đầu hồi tưởng lại từ đầu đến cuối từng câu từng chữ La
Gia Hải kể về vụ án. Trên giấy rất nhanh che kín chữ viết bị gạch
xóa sửa đổi ngắn ngắn dài dài. Dần dần, hai đoạn trong đó được
Phương Mộc nặng nề vẽ lên một vòng.
Căn cứ theo lời kể
của La Gia Hải, tên tội phạm cưỡng hiếp kia từng nói với Trầm Tương:
"Trong thân thể mày từ nay về sau liền để lại thứ của tao, mày
cả đời đều mang theo mùi vị của nó." Những lời này mặc dù đã
qua La Gia Hải kể lại, nhưng Phương Mộc không nghi ngờ sự chân thật của
nó, bởi vì cảnh ngộ này đối với Trầm Tương mà nói là cả đời không
thể phai mờ, từng chi tiết trong đó, đều có thể khắc sâu vào ký ức.
Mà những lời này, khiến Phương Mộc có chút cảm giác kỳ quái.