Sau khi Viên Tư Ý rời khỏi hiện trường sự kiện liền lập tức đến tiệm cà phê mua một cốc cà phê nóng, sau đó đi đến điểm hẹn chờ.
Đợi hơn hai giờ hoạt động của Lý Quân Nguyện mới kết thúc, trên điện thoại
cô lúc này mới nhận được tin nhắn nói đã kết thúc công việc, nhưng Lý
Quân Nguyện còn phải đến phòng nghỉ thay quần áo, ước chừng cần nửa giờ
nữa.
Viên Tư Ý cũng không nhắc tới việc bản thân đang chờ đợi, chỉ
uống một ngụm cà phê đã nguội, rút cả người vào trong áo lông đen, chỉ
có mấy ngón tay lộ ra trả lời hai chữ "Được rồi".
Lại thêm một hồi, nhóm người Lý Quân Nguyện mới đi ra từ thang máy.
Đi trước Lý Quân Nguyện là hai vệ sĩ, bên cạnh còn có mấy người đi theo
như trợ lý, một đám người vây quanh, Viên Tư Ý cũng không dám tùy tiện
đi lên, ngoan ngoãn đứng ở một bên.
Đoàn người liếc mắt một cái đã
chú ý tới cô, dù sao trang phục của cô vẫn có phần bắt mắt ở bãi đỗ xe
ngầm trong trung tâm thương mại cỡ này. Thật ra chị Đông vẫn muốn Lý
Quân Nguyện thay đổi hình tượng, diễn mãi phim tình cảm không phải vấn
đề, nhưng rất nhiều giải thưởng lớn đều không chấp nhận loại hình tác
phẩm không có chiều sâu này, cho nên hôm nay lúc trợ lý nhắc đến chị ấy
mới có thể đồng ý lập tức.
Chị Đông đang muốn đưa mắt ra hiệu với Lý
Quân Nguyện đi đường luôn không nhìn đường nhìn người để cô ấy nói
chuyện với biên kịch, đã thấy Lý Quân Nguyện cực kỳ chú ý tới đối
phương, sau đó bản thân dẫn đầu đi về phía đó.
Chị Đông vui mừng, đứa bé nhà mình trưởng thành rồi, đã biết tự mình cố gắng.
Viên Tư Ý nhanh chóng sửa sang lại áo lông của bản thân, lấy kịch bản từ
trong túi vải muốn đưa người ta xem xét, quyển kịch bản kia mỏng hơn
nhiều so với quyển gốc, trông dáng vẻ là muốn xác định xong việc này ở
cửa thang máy trong bãi đỗ xe.
Lý Quân Nguyện đứng trước mặt cô, đánh giá cô từ trên xuống dưới, còn xác nhận, "Cô chính là biên kịch muốn
tìm tôi bàn chuyện kịch bản?"
"Phải, chào Lý Quân Nguyện." Viên Tư Ý hơi khom người đưa tay ra, "Tôi là Viên Tư Ý."
"Ừ." Lý Quân Nguyện đưa tay qua loa nắm lấy tay đối phương một chút.
Viên Tư Ý lại ở cự ly gần trông thấy bàn tay thuôn dài trắng nõn kia rất
thích hợp cầm dao găm như trông thấy linh hồn nhân vật của bản thân, ánh mắt càng thêm nóng rực.
"Đúng rồi, tối thứ bảy tuần trước cô có tới Bạc Ca không?" Lý Quân Nguyện nhìn chằm chằm cô hỏi.
"Quán bar?" Tuy Viên Tư Ý không rõ đối phương hỏi như vậy có ý gì, vẫn gật đầu, "Có."
"Có phải chúng ta từng gặp nhau ở ngõ nhỏ bên cạnh quán bar không?" Lý Quân Nguyện lại hỏi.
"Vâng." Tuy rằng không rõ chuyện này có liên quan gì tới chuyện bọn họ sắp nói, nhưng Viên Tư Ý hiểu nhân tình thế thái, biết việc này cũng phải chu
toàn.
"Vậy," Lý Quân Nguyện lộ ra một nụ cười ngả ngớn, sau đó nói từng chữ một, "Bất kể kịch bản cô là gì, tôi, không, nhận."
Nói xong xoay người gọi mọi người đi theo, người trợ lý quen biết Viên Tư Ý kia đành phải lộ ra nụ cười áy náy rồi đi theo đại đội nhân mã đi mất.
Đoàn người lên xe, xe còn lái qua trước mặt Viên Tư Ý.
Viên Tư Ý cứ
thế cầm kịch bản bị bỏ rơi tại chỗ, nhất thời cô không nghĩ rõ ràng
được, vì vậy cầm điện thoại trong túi ra gọi cho Lục Tình trưng cầu ý
kiến một phen, "Lục Tình."
Lục Tình mới vừa bị cô uy hiếp, hiện đang bắt đầu tối mày tối mặt sửa sang lại đại cương, tức giận nói, "Cái gì?"
"Tớ bị từ chối rồi."
"Hả???"
"Tớ mới vừa đưa kịch bản cho Lý Quân Nguyện, cô ấy hỏi tớ mấy câu hỏi kỳ lạ, sau đó nói tớ đừng hòng."
Lục Tình hoang mang, "Cậu đắc tội người ta khi nào đấy?"
"Tớ không có mà." Viên Tư Ý mặt đầy nghiêm túc, "Tớ mới vừa mất năm phút
đồng hồ suy ngẫm vấn đề giữa tớ và cô ấy, ngoại trừ lần trước tớ gặp cô
ấy một lần ở cạnh quán bar ra, chúng tớ vốn chưa từng gặp nhau."
"Aaa! Đúng rồi! Không phải lần trước cậu phá hỏng chuyện tốt của người ta à!" Lục Tình được cô nhắc mới nhớ ra, đoạn sau ngày hôm đó đối với người
nửa sợ xã hội như cô nàng mà nói thật sự quá mức thảm thiết, nên đã quên sạch tình tiết đặc sắc ở phần trước.
"Chuyện tốt gì?" Vẻ mặt Viên Tư Ý rất hoài nghi, "Cậu nói là hôn ấy à?"
"Chứ không thì?".
"Nhưng đó là nơi công cộng, cho dù không phải tớ, cũng sẽ có người khác đi
ngang qua. Nếu cô ấy không muốn bị người khác quấy rầy, vốn không nên
chọn nơi như vậy hôn người khác." Viên Tư Ý phân tích.
"..." Lại tới
nữa lại tới nữa, lại lý luận logic nữa, Lục Tình đau đầu, "Dù sao cô ấy
ghi hận cậu chắc chắn cũng chỉ có nguyên nhân này, ai bảo vận may cậu
không tốt, nhiều người đi ngang qua như vậy lại cứ là cậu va phải."
Vận may, lại là một vấn đề Viên Tư Ý khó có thể hiểu nổi.
Quên đi, Viên Tư Ý từ bỏ nghĩ nguyên nhân hậu quả, rất nhiều lúc cô không
thể hiểu được lối suy nghĩ của những người khác, nhưng chuyện này không
quan trọng, quan trọng là, "Vậy tớ phải làm sao?"
Chuyện này khiến Lục Tình bối rối: "...Cậu để tớ nghĩ thử đã."
Không đợi Lục Tình bên kia nghĩ ra lý do gì, chiếc xe vừa mới lái đi lại vòng trở về, cửa xe chạy bằng điện mở ra trước mặt cô, Lý Quân Nguyện an vị
trên ghế dựa cách cửa xe khá xa, chỗ ngồi gần cửa xe đang trống.
Cửa kính ghế phó lái cũng hạ xuống, lộ ra khuôn mặt tươi cười của Lâm Đông, "Biên kịch Viên đúng không, lên xe đi."
Viên Tư Ý cúp điện thoại trong tay gật đầu, ngồi lên xe, nói câu cảm ơn với Lý Quân Nguyện.
Lý Quân Nguyện quay mặt đi, "Đừng cảm ơn tôi, là chị Đông nhất định muốn quay lại."
Lâm Đông từ ghế phó lái quay đầu liếc mắt nhìn Lý Quân Nguyện một cái, rõ
ràng ban nãy vừa lái khỏi đã nhất định muốn quay lại, bây giờ lại nói
ngang như vậy?
Chị ấy cũng không tiện vạch trần nghệ sĩ nhà mình, chỉ có thể nói theo, "Bản thân em không hiểu chuyện còn trách người khác?
Biên kịch Viên người ta cũng không phải cố ý, ai bảo em làm chuyện không thích hợp ở nơi công cộng chứ."
Viên Tư Ý gật đầu đồng tình.
Lý
Quân Nguyện vốn lười biếng dựa vào ghế, thấy Viên Tư Ý thế mà còn gật
đầu với lời nói của Lâm Đông thì trợn mắt, ha! Nếu nhớ không lầm nhóc
biên kịch này muốn tới tìm cô ấy đóng phim nhỉ, còn dám gật đầu theo!
Viên Tư Ý quay đầu nhìn sang Lý Quân Nguyện, lấy một quyển kịch bản ra đưa
cho Lý Quân Nguyện đang trừng mắt, lại đưa một quyển khác cho Lâm Đông ở ghế phó lái, "Đây là kịch bản, tuyến chính của bộ phim này là nội dung
trinh thám và tẩu thoát, bối cảnh thời đại không có thật, kể về nữ chính sau khi giết người cuối cùng tổ chức yêu cầu thì rời khỏi tổ chức tìm
kiếm thân thế của bản thân, nhưng trong quá trình lại bị đuổi giết. Có
rất nhiều cảnh hành động đánh nhau, còn có phần trinh thám phá án. Lời
thoại tuyến tình cảm một biên kịch khác vẫn đang hoàn thiện, khoảng một
tuần sau mới đưa ra được, nhưng cũng không phải tuyến chính."
Lý Quân Nguyện tùy ý lật hai trang, cô ấy vốn không định nhận, nếu không phải
vừa rồi Lâm Đông cưỡng chế cô ấy ít nhất phải quay về nghe một chút xem
người ta muốn nói gì cô ấy vốn đã không định trở về. Cái gì mà tình tiết trinh thám phá án tẩu thoát, nghe khiến người ta chẳng có chút hứng thú nào.
Tuy trong lòng nghĩ vậy, nhưng kịch bản trên tay vẫn bất giác được cô ấy lật qua hai trang.
"Thiết lập nhân vật nữ chính là lạnh lùng, nhưng bên trong lại trọng tình. Hơn nữa bởi vì lớn lên ở nước ngoài từ nhỏ, cho nên cho dù có gương mặt
châu Á nhưng cũng mang theo cảm giác người ngoại quốc." Viên Tư Ý nói
xong thì đẩy gọng kính đen đã dần trượt xuống, "Tôi từng xem cô diễn vở
kịch nói "Mân Côi", cô diễn vai khách mời tay súng kia vô cùng tốt, rất
phù hợp với thiết lập dự kiến của tôi. Tôi đã xem qua rất nhiều người
trong giới, chỉ có cô Lý Quân Nguyện phù hợp nhất với thiết lập nhân
vật."
"Ồ." Lý Quân Nguyện không chút để tâm đáp lời.
Xì, rất nhiều người từng xem kịch
của cô ấy rồi, tùy tiện nói đôi lời hay ho như vậy đã cho rằng cô ấy sẽ
đồng ý tuyệt đối không có khả năng. Tối đó nhận ra bản thân đã phá hỏng
chuyện của cô ấy cũng không xin lỗi, bây giờ cầm kịch bản còn muốn
thuyết phục cô ấy diễn, nghĩ hay thật.
Lâm Đông xem đại khái tuyến
chính của câu chuyện, cảm thấy bộ phim này thật sự không tệ, không chỉ
có tình tiết trinh thám phá án, cảnh hành động rất nhiều, hơn nữa nhịp
điệu chính cũng rất đủ, là một bộ phim hay.
Nhưng có một vấn đề, "Phim này của các cô tuyến tình cảm ban đầu đặt ra là?"
"Là nam nữ." Viên Tư Ý không chút giấu giếm.
Lời cô vừa nói ra Lý Quân Nguyện cuối cùng cũng tìm được điểm từ chối,
trong giới ai chẳng biết cô ấy chưa từng diễn cảnh tình cảm với đàn ông, "Phim này tôi không diễn được, tôi thật sự không diễn được cảnh tình
cảm với nam."
"Về điểm này, đã có một biên kịch khác đang bắt tay sửa lại. Đổi thành tuyến chính nữ chính, sau đó lấy tuyến tình cảm với nữ
phụ." Viên Tư Ý đáp lời.
Lý Quân Nguyện lần đầu tiên bị người ta chặn họng, "Không phải, tôi cũng chưa muốn nhận đâu, mấy người sửa gì chứ!"
"Tôi không có thói quen làm chuyện chưa chuẩn bị."
Quả đầu xù kia đến gần, đôi mắt giấu ở sau chiếc kính gọng đen cứ thế nhìn
Lý Quân Nguyện chăm chú, Lý Quân Nguyện bị ánh mắt nghiêm túc của cô
nhìn đến có phần mất tự nhiên.
Vẫn là em gái ngọt ngào say rượu gặp
tối đó đáng yêu mà, muốn để cô ấy diễn bèn ôm cô ấy lẩm ba lẩm bẩm, đáng yêu hơn nhiều so với người phụ nữ trang phục quái gở này.
Chẳng qua
nhìn kỹ thì cặp mắt của người phụ nữ trang phục quái gở này hình như
cũng khá đẹp? Tuy rằng giấu sau kính nhìn không rõ lắm, nhưng Lý Quân
Nguyện lại có loại cảm giác lờ mờ thấp thoáng.
Haiz, quên đi, đẹp đến mấy chăng nữa cũng là người phụ nữ kỳ lạ.
Không biết em gái ngọt ngào viết kịch bản gì, thật muốn xem mà.
Xe từ từ dừng lại, Viên Tư Ý nhìn ngoài cửa sổ đoán chừng là bên dưới công ty của Lý Quân Nguyện.
Cô đoán lát nữa đối phương còn có việc, bèn dứt khoát nói cho xong trước,
"Bộ phim này đại khái là thế này, những chuyện khác đều có viết trong
kịch bản, các cô xem thử trước một lần. Tôi biết trước đây các cô chưa
từng nhận phim như vậy, lần đầu sẽ phải xem xét thận trọng một chút. Suy nghĩ trước đi, nếu nhận thì cuối tuần ở tòa nhà Thiên Hải có thử vai.
Thời gian địa điểm tôi cũng đã viết trong kịch bản, nếu còn vấn đề gì có thể gọi điện thoại cho tôi."
"Hy vọng đến lúc đó có thể gặp được cô
Lý Quân Nguyện." Viên Tư Ý nói xong lời trịnh trọng cuối cùng, bèn tạm
biệt bọn họ xuống xe.
Viên Tư Ý vừa xuống xe xe liền thuận thế lái
vào bãi đỗ ngầm, Lý Quân Nguyện vừa rồi vẫn khống chế bản thân không xem quyển kịch bản kia, bây giờ người ta xuống xe cô ấy lại bắt đầu mở kịch bản ra xem nhiệt tình.
Tuy cô ấy không thích biên kịch vừa rồi,
nhưng không thể không thừa nhận nội dung phim này rất hấp dẫn, ngay cả
người trước nay không có hứng thú với dạng trinh thám phá án như cô ấy
cũng muốn xem tiếp.
"Thế nào?" Lâm Đông vốn định quay đầu lại bảo cô ấy xuống xe, đã thấy Lý Quân Nguyện ôm kịch bản kia xem, "Vừa ý phim này rồi?"
"Không có." Lý Quân Nguyện cau mày, hay thì hay, nhưng cô ấy cũng không muốn diễn.
"Vậy em còn xem?"
"Em chỉ muốn biết sẽ xảy ra chuyện gì."
Lâm Đông nhìn bộ dạng mạnh miệng của cô ấy, "Ôi chao."
"Hửm?"
"Nếu em không nhận diễn bộ phim này," Lâm Đông nói, "Nói không chừng em phải đợi vài năm nữa mới có thể xem được kết cục."
Lý Quân Nguyện:...
"Chị đừng lừa em, em không thèm nghe." Lý Quân Nguyện lầm bầm một câu, cầm kịch bản vừa xem vừa đi vào thang máy.
Lâm Đông nhìn bóng dáng cô ấy bật cười, xem ra kịch bản này quả thật không tệ.