Vốn Tưởng Là Định Mệnh

Chương 40: Chính Thức Thuộc Về Nhau...


trướctiếp

“ Ư~ đã tự nguyện cho anh, thế còn hỏi nhiều không…Khâm à…đừng…em thấy khó chịu! ”

Nhận được câu trả lời ấy, bàn tay đang thăm dò của Phùng Khiếu Khâm bất giác cứng ngắc và bất động ở vùng nhạy cảm của Tô Hà Xuyên, trong lòng dâng lên cảm giác ray rức tột cùng.

“ Khâm…ư… ”

Nụ hôn tiếp tục rơi xuống vào bờ môi gợi cảm ấy, vừa ngọt ngào vừa nâng niu đầy sự trân trọng. Anh cam tâm tình nguyện cả đời đối xử dịu dàng lẫn nuông chiều Hà Xuyên, cho cô tất cả điều đẹp đẽ nhất, để bù đắp cho những gì bản thân đã dối và giấu cô, chắc chắn sẽ không làm cô tổn thương thêm lần nào.

Anh chẳng thể dừng lại, anh không muốn kết thúc chuyện tình này. Anh yêu cô là thật, là cảm xúc hiện tại của anh!

“ Ư… ”

Sau đó, Phùng Khiếu Khâm trườn xuống dưới chân Tô Hà Xuyên quỳ rạp tạ lỗi, nụ hôn thả lung tung khắp nơi trên từng tất da thịt trắng mịn, bàn tay nhẹ nhàng tách đôi chân thon dài chăm chú ngắm nhìn vào nơi thầm kín mềm yếu của người con gái ấy.

“ Đẹp lắm, Hà Xuyên! ”

Tô Hà Xuyên chúm chím xoay đi, đôi tay bấu vào gra giường trắng tinh, vừa ngượng ngùng vừa xấu hổ khi cơ thể hoàn toàn bị anh nhìn qua, chẳng soát nơi nào, nhưng cô lại rất tự tin về mình.

Lúc này, bờ môi Phùng Khiếu Khâm tà tứ gặm cắn phần đùi non của Hà Xuyên, khiến cô vừa nhột vừa tăng thêm sự hưng phấn, vùng kín hiện tại đã nhầy nhụa dịch nhờn và mỗi lúc càng tiết ra nhiều hơn.

Với bản tính tò mò, Phùng Khiếu Khâm lân la tiến đến nơi mẫn cảm nhất. Chỉ là Hà Xuyên không thể ngờ rằng, anh cứ như vậy mà úp mặt vào nơi đó của cô.



“ Ư…đừng…bẩn…đừng mà ~ ”

Tô Hà Xuyên cong người muốn ngồi dậy, dùng tay đẩy đầu Phùng Khiếu Khâm ra khỏi nơi đó của mình. Thế nhưng, anh rất ngoan cố, dùng đầu lưỡi tinh tế linh hoạt ấy cọ sát trực tiếp vào hoa viên đẫm nước, quá quắc hôn lên vách thịt mềm mại hồng thắm và miết nhẹ lấy nó. Có điều, đổi lại tất cả hành động là cảm giác kích thích khó cưỡng, khiến cả người cô run rẩy bần bật, từ lâu đã sớm buông bỏ ý định ngăn cản.

“ Ưm…ư…Khâm…anh…ư ~ ”

“ Xuyên à…anh không chịu nổi nữa…! ”

Phùng Khiếu Khâm quỳ thẳng trở lên, mở rộng hai chân của Hà Xuyên đặt sang hai bên thắt lưng anh, để bản thân ở giữa cơ thể cô. Hiện tại, cô vô cùng căng thẳng, lại có chút xấu hổ khi chứng kiến dị vật xù xì nam tính sừng sững to lớn của anh.

“ Khiếu Khâm ~ anh nhẹ chút nha ~ em sợ đau lắm~ ”

Không gian mỗi lúc càng nóng lên bất tận, hai thân thể chậm rãi hòa nhập xác thịt vào nhau theo sự khao khát của tình yêu. Lúc này, trên trán Phùng Khiếu Khâm đã lắm tắm mồ hôi và khuôn mặt đỏ rực trông rất khốn khổ lẫn bí bách, một phần là do Tô Hà Xuyên quá khít chặt nên trầy trật lúc xâm nhập đi vào, lại thêm nhẫn nhịn không dám cử động bởi cơn đau lần đầu phá thân của cô.

“ Em ổn hơn rồi ~ ”

Phùng Khiếu Khâm nặng nề phả ra một hơi khó nhọc, lập tức nắm lấy chiếc eo mảnh mai của Hà Xuyên chuyển động thắt lưng, khó khăn rút ra một nửa dị vật thô to cuong cứng, sau đó nhẹ nhàng nhấn vào trong hoa huyet chặt hẹp trơn ướt.

“ Ưm ~ ”

Hai bắp tay của Phùng Khiếu Khâm nổi lên đường gân dày cộm, khoái cảm từ dưới hạ thân truyền tới khiến anh muốn mất kiềm chế, lại thêm cảm giác hạnh phúc khi có được cô gái mình yêu làm anh thêm kích động, ham muốn cháy bỏng liên tục thâm nhập đâm vào.



Và cô gái đang nằm cũng không thua kém, cơn đau qua đi là sự sung sướng ập đến như làn sóng, vùi lấp tâm trí của Hà Xuyên vào đó, trở nên mụ mị vui vẻ khác thường, cảm giác lần đầu thiếu nữ trải qua khiến say đắm mê muội khó dứt, rên rỉ yêu kiều tận hưởng khoái lạc đang mãnh liệt tấn công.

“ Ưm…a… ư…~ ”

Bỗng dưng, Phùng Khiếu Khâm trườn người nằm xuống hôn vào bờ môi ngọt ngào của Tô Hà Xuyên, bàn tay cả hai đan chặt ấn xuống dưới nệm cùng nhau đắm chìm trong cuộc vui thể xác, ngọn lửa ái tình ngun ngút tăng cao khiến cô và anh càng thêm hăng say cuồng nhiệt phóng túng, da thịt va đập tạo ra âm thanh phành phạch vô cùng nhạy cảm.

“ Á…ư…Khâm…ư…~ ”

“ Xuyên~ ưm~ cảm ơn em~ ”

Tô Hà Xuyên vui sướng cùng hạnh phúc ngất ngây, sớm đã bị dục vọng khống chế nên chẳng còn ngượng ngùng, cứ nỉ non day dứt không ngừng. Lúc này, Phùng Khiếu Khâm dịch dời xuống chiếc cần cổ chằng chịt dấu hôn, sau đó dứt khoát bú mút miết mạnh day dưa nhũ hoa cứng rắn, thay phiên từng bên.

“ Ứ ~ ư ~ Khâm ~ Em thích ~ ”

Sau đó, Phùng Khiếu Khâm tiếp tục quỳ lên trên giường, đem một bên chân thon dài trắng sáng ngọc ngà của Hà Xuyên đặt vào bên vai. Thắt lưng mạnh bạo chuyển động đưa đẩy, cắm đút cự long ngang tàng nóng rực vào sâu cơ thể cô, bàn tay đưa lên nắn bóp bầu ngực mềm mại căng tròn đang đung đưa, sung sướng thở dốc và khép hờ đôi mắt vô cùng đê mê.

“ A~ ”

“ Ứ…chậm…thôi…a…ưm~ ”

Đêm nay, cả hai chính thức thuộc về nhau…

trướctiếp