Mùa Tuyết Tan: Ước Nguyện Đêm Sao Sau Mưa
Thời Tất Thanh vừa đáp dứt lời,
một chuỗi đồ vật xuất hiện trong đầu hắn, một thước phim tư liệu giả
dạng kí ức phản hồi. Khó miêu tả loại thần kỳ cài cắm này, hắn đối những thứ này tràn đầy tò mò. Nhưng khi dừng lại xem nội dung, sắc mặt Thời
Tất Thanh càng lúc càng tối đen đi trong thấy.
Thô suyễn lạnh như băng khí tràng hòa cùng hơi thở, phòng ngủ chỉ có 0173
cùng chính hắn, an tĩnh bầu không khí nghe rõ cả tiếng mưa bên ngoài
được phóng đại.
﹝Cảm giác làm
sao nha?﹞Cố Doãn rất có hứng thú hỏi, lười biếng giọng nói đặc thù như
lông tơ theo gió cuốn đi, vô tình không cố ý cọ qua tâm can. Tựa quyến
rũ phi cám dỗ, nhưng khi hắn nhìn hệ thống, cái soi mói ánh mắt muốn xem thử Thời Tất Thanh có hay không tức giận làm hắn có hơi im lặng.
‘ Kỹ nữ, cái này cũng có thể làm vai chính? ’ So với tưởng tượng của hệ
thống, Thời Tất Thanh đã tập làm quen với thứ như này, hắn lấy lại phong độ của mình.
Thất thố nhất
thời cũng bởi chưa quen thuộc với thế giới cùng cốt truyện, đầu óc bị
thân thể tình dục hướng dẫn, mơ hồ đến mụ mị. Mà lúc này đã rõ hết thảy
mọi thứ, Thời Tất Thanh mặt lạnh chỉ khẽ nhướng lên một chút là cùng.
Chống khuỷu tay mình trên tay ghế, vuốt dịu xuống thái dương có phần trướng
đau, Thời Tất Thanh hạ mắt nhìn xuống 0173 nhắm mắt, khì khì thở đều sắp ngủ mất. Chân dài duỗi rư, Thời Tất Thanh động đến bụng mềm của thiếu
niên, dẫm xuống.
‘ Trả lời ’ Hắn nói.
﹝Không biết ~ ﹞ Đến từ hệ thống đáp.
Nói xong thiếu niên lăn người nghiêng sang một bên, một lời không nói liền
chìm vào giấc ngủ sâu. Thời Tất Thanh ba chấm nhìn hệ thống, hắn còn rất tri kỷ đem tấm thảm đắp lên trên người Cố Doãn, suy nghĩ rằng hay không mang người túm quăng lên giường nằm để không bị lạnh.
Nhìn chiếc giường ẩn mồ hôi, chuyện vừa rồi chỉ vừa mới xảy ra, hắn thay đổi ý kiến ngay. Thời Tất Thanh ngại dơ, càng không muốn để hệ thống của
hắn lăn lộn trên thứ bẩn thỉu như thế, chỉ nhìn đã đủ khiến hắn nhợn
họng.
Nhìn diện mạo an ổn ngủ say kia, Thời Tất Thanh sắp xếp cốt truyện cùng nhiệm vụ ở trong đầu.
Nữ chính đúng là Tâm Thư Như, mà nguyên chủ, tức hắn lúc này, Hạ Cảnh
Xuyên là nam chính, mối tình hắc đạo ngược luyến, ngọt ngược đan xen
xuyên suốt câu chuyện.
Tâm Thư
Như là con nuôi, không có bất cứ huyết thống nào với Hạ Cảnh Xuyên cả,
bởi vậy nên lâu ngày gặp mặt, sống chung dưới một mái nhà và bắt đầu nảy sinh tình cảm. Từ một hướng.
Tâm Thư Như thích gương mặt đẹp của Hạ Cảnh Xuyên, cộng với những tác nhân
bên ngoài, Tâm Thư Như nảy sinh sự chiếm hữu với nam chính. Bởi vì thân
phận là con gái trên danh nghĩa, nên khuất mắt từ đó nảy sinh rất nhiều.
Dần dà về sau, cô nhóc này còn chưa thành niên, nghe rằng Hạ Cảnh Xuyên có
thế thân thay cho người trong lòng. Đau đớn vì đơn phương không có kết
quả, Tâm Thư Như nhắm mắt làm liều hạ thuốc Hạ Cảnh Xuyên, một đêm tình
hoan lạc, Hạ Cảnh Xuyên sao có thể chống chịu nổi câu dẫn, nam nhân dục
vọng bị khơi gợi, nhiều năm không tiếp xúc nữ nhân nháy mắt tinh trùng
thượng não, cứ vậy từ người bị cưỡng ép thành kẻ đi cưỡng hiếp.
Sau đêm đó, Hạ Cảnh Xuyên tát cho Tâm Thư Như một cái trời giáng, xem như
không có chuyện gì xảy ra là hạn mức cuối cùng, nhưng Tâm Thư Như lại
chẳng cam lòng, sớm chuẩn bị một đường lui cho bản thân.
Ghi lại bằng chứng cuộc tình đêm qua, chỉ cần rõ Hạ Cảnh Xuyên cưỡng hiếp
vị trẻ chưa thành niên đã đủ làm vũ khí chí mạng giết hắn khỏi ghế người thừa kế.
Hai kẻ ai đều sai trở thành một mình Hạ Cảnh Xuyên sai, nhịn không được dục vọng thân dưới,
không đáng mặt đàn ông. Nhiều năm thủ tiết gì bạch nguyệt quang giây
chốc đổ vỡ, Hạ Cảnh Xuyên hận đến muốn giết chết Tâm Thư Như.
Tâm của đàn bà càng hơn những gì hắn tưởng tượng, thâm độc mà ghê tởm, Hạ
gia nhà cũ càng thêm loạn, nữ nhân ngu dốt kia được xem như con rối bị
điều khiển lại chẳng biết.
Kế hoạch này do quản gia trợ giúp, tưởng chừng là ý tốt muốn Tâm Thư Như kết thành đôi với Hạ Cảnh Xuyên, nhưng không.
Hạ Cảnh Xuyên là con vợ cả, đứng hàng thứ hai, mặt trên có anh cả, dưới
còn có em út và nhiều đứa con riêng ngoài giá thú khác không được công
nhận. Quý vòng hào môn ăn người không nhả xương, cùng cổ đại giống nhau
không khác bao nhiêu.
May là
xã hội pháp trị, luật lệ nghiêm ngặt nên còn đỡ, cũng bởi vậy kẻ khác
muốn lợi dụng Tâm Thư Như để đánh hạ Hạ Cảnh Xuyên khỏi vị trí người
thừa kế.
Hạ gia gia chủ, hai
đời vợ, sống càng già càng dai, vợ cả đã chết, rước thêm vợ lẽ về nhà
làm bà hai, cũng là người chủ mưu đứng sau sai khiến quản gia và lợi
dụng Tâm Thư Như.
Ngoài mặt bà ta rất ưng ý, cố để Tâm Thư Như và Hạ Cảnh Xuyên thành đôi, bên
trong ngấm ngầm thổi gió bên tai Hạ gia gia chủ. Nói rằng nguyên chủ yêu không biết nghĩ, khi trước vì bạch nguyệt quang chống đối cả gia tộc.
Bây giờ ngầm dưỡng tình nhân thế thân, còn làm chuyện đồi bại với con gái
bạn chí cốt đã chết, bà vợ hai này cái gì cũng có thể làm để hủy diệt đi Hạ Cảnh Xuyên.
Tuyệt nhiên, bà ta cái gì cũng chưa động đến anh cả Hạ Thời Cẩn.
Thời Tất Thanh xem đến đây có phần không rõ lắm lý do, Hạ Thời Cẩn cũng như
Hạ Cảnh Xuyên đều là vật ngáng đường cho con trai bà, vì cái gì chỉ có
nguyên chủ bị chịu tính kế. Tuyệt nhiên chưa từng thấy bà ta khó dễ gì
Hạ Thời Cẩn ý tứ.
Còn có Hạ gia gia chủ, cũng để ý bồi dưỡng Hạ Cảnh Xuyên toàn phần, tuy rằng Hạ Thời
Cẩn vẫn được ưu ái vì là trưởng tử, nhưng ngẫm lại mới thấy không bằng
Hạ Cảnh Xuyên cùng con út Hạ Gia Bảo.
Mà khiến Thời Tất Thanh ngạc nhiên càng là nhiệm vụ.
Ý nghĩ vừa động, huyền quan màu lam trong suốt như biển bắt đầu biến hóa, xuất hiện ngay ngắn trước mặt hắn hợp thành văn tự màu trắng.
﹝Hệ thống: 0173
Người thực hiện: Thời Tất Thanh
Nhiệm vụ chính tuyến:
- Rời xa Tâm Thư Như, một lòng chung tình
- Khiến Tâm Thư Như thân bại danh liệt.
- Bồi dưỡng người thừa kế.
Phụ tuyến:
- Bảo vệ Hạ Thời Cẩn
- Dạy dỗ Hạ Gia Bảo
[ Cốt truyện ẩn: Chưa kích hoạt ]
[ Thời gian nhiệm vụ: Không giới hạn ]﹞
“ Hmm ~ ” Thời Tất Thanh nhìn hệ thống dưới đất, khẽ cười, hiểu rằng
những gì thiếu niên giúp mình lúc này cũng không phải là ngẫu nhiên, quả thật có sâu xa một tầng ý nghĩa. Hắn đứng lên, đi về phía có thể quay
chụp toàn diện bối cảnh của giường, từ góc moi móc ra một thứ nho nhỏ
bên trong.
Đương lúc tay hắn phát lực muốn bóp nát nó khi.
Thiếu niên giọng nói vang lên, ngăn trở hắn ﹝Đừng a ~ như vậy không thú vị﹞
‘ Ân? ’ Thời Tất Thanh khựng lại, hắn quay đầu xem hệ thống, thiếu niên nằm
bò trên bắp tay, đôi mắt rũ xuống không có sự thanh minh, là vừa từ giấc ngủ tỉnh dậy không sai.
﹝Không phải nhiệm vụ nói muốn Tâm Thư Như thân bại danh liệt sao? Để cô ta tự
đẩy mình vào vực sâu, kí chủ thấy thế nào?﹞0173 hỏi hắn, chống tay lên
khiến cơ thể ngồi dậy, mềm oặt cơ thể lung lay như sắp ngã xuống ngủ
tiếp.
Từ tính lại dễ nghe âm
thanh, Thời Tất Thanh nhìn thứ trong tay mình, không quá khai thông đầu
óc “ Thứ này thật sự có thể làm nên trò trống gì? ”
﹝Ưm ~﹞Không mau trả lời, thiếu niên ưỡn ngực vươn vai, dụi mắt không có
khiến cơn buồn ngủ mệt nhọc này xua đi, đành lê lết thân thể èo uột này
đứng lên ﹝Nhiều là đằng khác﹞