“ Cô xem báo chưa, đại tiểu thư
nhà họ Ý cho người cững bức bạn thân của mình, giờ công an đang vào cuộc điều tra. Nghe bảo lần này cô ta xong đời rồi.”
“ Gì!!! Bạn thân mà cũng ra tay tàn nhẫn như thế, cái cô tiểu thư đó tâm địa độc ác thật. “
“ Cô ta nổi tiếng trước giờ là kiêu căng, hống hách rồi, lần này coi như là quả báo của cô ta thôi. “
“ Chậc.. “
Bắc Thành đang chào đón một cơn mưa rào.
........................
“ Tổng giám đốc, tiểu thư Ý muốn gặp ngài. “
“ A Sênh, đuổi cô ta đi “ - Lục Thế Nam cao giọng nói, từ lời nói có thể đoán anh đang rất tức giận.
A Sênh ra ngoài cửa, bất đắc dĩ nói: “ Tiểu thư Ý, cô đừng làm khó tôi cô về đi, tổng giám đốc không muốn gặp cô. “
“ Làm ơn A Sênh cho tôi gặp Thế Nam đi, chỉ 5 phút thôi tôi muốn giải
thích với anh ấy, tôi không có hãm hại Giai Tuệ, làm ơn tin tôi đi, cho
tôi gặp Thế Nam..” - Ý Noãn nghẹn ngào nói.
“ Xin lỗi cô “ - A Sênh lắc đầu rồi đóng cửa bước vào nhà.
Còn một mình Ý Noãn đứng ở ngoài. Trời mưa rất lớn nhưng không lớn bằng nỗi đau trong lòng Ý Noãn, cô thật sự không cho người ***** *** Giai Tuệ
nhưng ai cũng nói cô chính là con người làm như vậy. Thì ra từ trước đến nay không một ai tin tưởng cô.
Chỉ trước lúc đến đây cha mẹ đã tuyệt giao quan hệ với Ý Noãn, họ nói cô là con người rắn rết, làm xấu mặt gia tộc nhà họ Ý, họ nói cô không xứng
làm con của họ, họ còn nói Giai Tuệ có bản tính tốt bụng hơn cô. Ý Noãn
cố bỏ đi suy nghĩ trong đầu: “ Không phải như vậy, chỉ là mọi người hiểu lầm thôi, chắc chắn một thời gian nữa mọi chuyện sáng tỏ mọi người sẽ
lại yêu thương mình.” Thật ra là nói dối từ trước đến giờ làm gì có ai
thật lòng yêu thương cô, có một mình cô dốc sức lấy lòng yêu thương tất
cả mọi người..
Ý Noãn lẻ bóng
một mình quay bước đi, thân hình mảnh khảnh đi trong mưa trông rất đáng
thương, bộ đồ mặc trên người đã bị ướt hết nhưng cô bất lực suy nghĩ mãi vẫn không biết mình sẽ đi đâu. Hình như ngoài ba mẹ, Lục Thế Nam và
Giai Tuệ cô không còn một người thân nào, có lẽ nỗi đau tuổi 22 này mãi
sẽ là vết xước không thể lành của cô.
Bệnh viện thành phố Bắc Thành.
Tố Giai Tuệ đã ngủ một ngày trời nhưng đến giờ vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh
dậy, Lục Thế Nam sốt ruột gọi bác sĩ đến khám: “ Tại sao Giai Tuệ vẫn
chưa tỉnh. Không phải nói chỉ bị hoảng sợ mới ngất thôi sao? “
“ Nè cậu đã làm phiền tôi từ hôm qua đến nay rồi đấy nhé, cô ấy chưa tỉnh là vì còn mệt, cậu để yên cho cô ấy nghỉ ngơi thêm một chút cũng không
được sao. Ngoài vết thương ngoài da thì chỉ bị hoảng sợ mà thôi, đừng lo quá mức “ - Hoàng Kì Văn mệt mỏi nói.
Lục Thế Nam nghe bạn mình nói vậy cũng không lên tiếng nữa chỉ yên lặng nhìn Tố Giai Tuệ nhợt nhạt nằm trên giường bệnh.
Liếc thấy Lục Thế Nam không trả lời mình, Hoàng Kỳ Văn xoa cổ nói tiếp: “
Cậu thật sự sẽ cho Ý Noãn vô tù? Dù gì cậu và cô ấy cũng lớn lên từ nhỏ, tính Ý Noãn đúng là có hống hách, kiêu căng tuy tôi cũng không quá
thích cô ấy nhưng cô ấy cũng không phải loại người hãm hại người khác
như vậy.” Thấy Lục Thế Nam vẫn tiếp tục yên lặng, Hoàng Kỳ Văn chau mày
nói tiếp: “ Tốt nhất cậu vẫn nên tìm hiểu kỹ rồi kết luận nếu không sau
này hối hận.”
“ Đã tìm hiểu,
mọi thông tin đều chỉ là cô ta làm “ - Lục Thế Nam cất giọng nói, nghe
thì bình thản nhưng Hoàng Kỳ Văn biết cậu ta đang tức giận và kinh
thường Ý Noãn.
Hoàng Kỳ Văn
hiểu rõ tính bạn mình, nói là sau này Lục Thế Nam sẽ hối hận chứ thực
chất cậu ấy đang mong tống Ý Noãn vào tù thật nhanh, Lục Thế Nam làm
chuyện gì cũng chưa bao giờ phải hối hận nhất là liên quan đến Ý Noãn.
Có trách thì trách Ý Noãn yêu sai người không nên yêu. Khuyên cũng
khuyên rồi, Lục Thế Nam đã nói như thế thì Hoàng Kỳ Văn cũng không xen
vào chuyện của bạn mình nữa.
Sau khi Hoàng Kỳ Văn rời đi, Lục Thế Nam trầm tư suy nghĩ về những gì Hoàng Kỳ Văn vừa nói: “ cô ấy cũng không phải loại người hãm hại người khác
“, Lục Thế Nam nhớ lại lúc nhỏ: Cậu, Tố Giai Tuệ và Ý Noãn từ nhỏ đã
biết nhau, lúc đầu là vì hai gia đình nhà họ Lục và họ Ý là bạn làm ăn
lâu năm trên thương trường, ấn tượng ban đầu của cậu về Ý Noãn là một
gái trắng trẻo với cái răng kểnh cười lên trông rất xinh. Mọi chuyện
cũng không có gì thay đổi đến khi nhà Ý Noãn có thêm người đến làm đặc
biệt hơn là có thêm một bé gái bằng tuổi Ý Noãn là con của người giúp
việc mới đến đó, cả ba chơi với nhau rất tốt cho đến lúc Ý Noãn 9 tuổi,
cậu được Giai Tuệ kể lại rằng Ý Noãn đã mắng mình vì chê xuất thân của
Giai Tuệ thấp kém khiến Giai Tuệ tự ti và khóc rất nhiều, từ đó cậu trở
nên ghét bỏ Ý Noãn đến tận bây giờ.
Nếu từ nhỏ đã không thích Tố Giai Tuệ thì bây giờ cũng dễ dàng hiểu được
tại sao Ý Noãn hiện tại lại làm thế với bạn thân của mình, Lục Thế Nam
đang mãi suy nghĩ thì A Sênh đẩy cửa phòng khẽ nói: “ Tổng giám đốc, bên phía công an dựa trên thông tin của chúng ta cung cấp hiện đã điều tra
xong bây giờ đang tìm người. “
“ Cô ta trốn? “
“ Theo lời công an gia đình cô Ý đã tuyệt giao quan hệ nên không tìm được người ở nhà họ, lúc nãy cô Ý có đến nhà tổng giám đốc tôi đã kêu họ
xuất camera ở khu đó ra, rất nhanh sẽ tìm được. “
“ Nhất định phải cho cô ta trả giá với hành vi của mình.” - Lục Thế Nam lạnh giọng nói.
“ Ngài đừng lo, hiện cô Ý đang học đại học nếu vì đi tù mà bỏ lỡ thì sau
này tương lai cũng không có khả năng khá hơn.” - A Sênh cung kính nói.
…………………..
Rất nhanh đã tìm được Ý Noãn, công an đang đưa cô về đồn để lấy lời khai.
Các thông tin trên tivi và mạng xã hội đều đang nóng hổi nào là: “ Gia tộc
nhà họ Ý tuyệt giao quan hệ với con gái của mình “, “ Tiểu thư nhà họ Ý
là con người tàn độc”, “ Cổ phiếu nhà họ Ý đang giảm mạnh “,… chỉ trong
vòng một buổi tối các thông tin điều khiến công chúng đứng ngồi không
yên đa phần là hả hê, đơn giản là vì gia tộc họ Ý đã có tiếng ở thành
phố này mà để con gái làm chuyện thấp hèn này thì khác gì “ bôi tro trét trấu “ lên mặt mình, rất nhiều ý kiến được đưa nhưng phải chờ công an
xác nhận.
Nhưng một điều tất cả mọi người đều xác nhận: lần này Ý Noãn không còn đường lui.