Bất Chấp Yêu Anh: Ta Đây Trở Thành Nam Phản Diện

Chương 57: Tiếc Lộ Quả Bom


trướctiếp

Dứt lời anh đã làm chuyện đó với cậu, cho tới khi bắn hết những chất nhày màu trắng vào trong cơ thể cậu.

Giờ đây anh đã đứng dậy nở nụ cười nham hiểm trên môi trong sự đắc thắng. Còn cậu thì nằm trên giường với vẻ bơ phờ và sự nhục nhã mà bản thân đã trải qua.

Anh bấy giờ tiến đến chiếc điện thoại mà lấy nó, sau đó bấm gửi đoạn video anh đã quan hệ với Long Long qua cho em trai của mình xem…

Luân Thanh vẫn là ngồi ở cái quán nước đó, cậu đã ngồi ở đây khoản hơn năm tiếng rồi trong những suy tư của bản thân, về việc không biết rốt cuộc bọn họ đang âm mưu điều gì, hay Long Long đang bị uy hiếp chính là sự thật…

Giờ đây cậu cũng đã nhận được video kia, cậu bấy giờ mở tin nhắn điện thoại ra mà nhìn thấy đoạn video và những tấm ảnh hai người quan hệ cùng với nhau, mà tỏ vẻ vô cùng tức giận ánh mắt tràn lên sát khí cậu lên tiếng quát:

“Anh ta đúng là thứ bệnh hoạn chó chết mà. Tại sao anh ta lại dám làm như vậy với cậu ấy chứ? Và rốt cuộc tại sao cậu ấy lại bị uy hiếp làm theo điều này. Mình cần phải tìm ra cho rõ nguyên nhân. Thậm chí khiến cậu ấy thoát khỏi sai lầm hiện tại của bản thân, và người anh khốn nạn của mình…”

Chốc lát cậu đã nhắn tin lên tiếng hỏi anh trong sự tức giận rằng: “Rốt cuộc anh muốn gì hả? Và hiện tại cậu ấy đang ở đâu! Tôi muốn gặp hai người…”

Anh thả icon cười ha hả như đang cố gắng chế giễu cậu vậy, rồi soạn tin trả lời rằng: “Mày muốn biết nó ở đâu à? Mày đừng mơ nghe rõ chưa? Bởi vì từ giờ nó sẽ trở thành con thú, bị tao nhốt ở trong lồng mãi mãi, và nó sẽ không thoát khỏi được đây cho tới khi mày tự kết liễu cuộc đời của mày. Bằng không nó sẽ thay mày chịu đựng cực khổ. Và tao sẽ gửi mày xem những thứ thú vị từ tao và nó mỗi ngày Hahaha…”

Cậu đọc xông tin nhắn này mà cảm thấy vô cùng hoang mang, cậu trở nên hoảng loạn nét mặt đã tái xanh. Cậu lo lắng không biết phải làm gì trong tình huống này nữa. Sau một lát cậu cũng đã lấy lại bình tĩnh, rồi đưa tay lau đi nước mắt của mình cậu lên tiếng:

“Không tại sao mình lại phải khóc và thương hại cho nó chứ? Và liệu đây là sự thật hay là một cái bẫy nào đó mà nó dăng ra chứ? Và mình cần phải đi tìm sự thật, rồi mới kết luận được mọi chuyện sau đó nếu như nó vì mình mà trở nên như vậy. Thì mình sẽ cứu nó, còn không nếu nó thích diễn, thì cứ cho nó diễn thỏa thích…”

Vậy là anh đã bắt đầu lên fb của Long Long, để nhắn tin với cậu, nhưng cậu lại chẳng trả lời điều này khiến anh vô cùng lo lắng hơn. Rồi chốc lát đã lên tiếng trách mắng rằng:



“Cái thằng chó chết đó đang làm gì chứ? Tại sao nó lại không trả lời mình?”

Cậu vẫn đang lo lắng thì một tin nhắn từ máy của Long Long đã được gửi qua, nó chính là một video, trong video Long Long đang bị trói trên tường, cơ thể không mặc gì cả, rồi Luân Thanh đã dùng roi quấc vào cơ thể của Long Long một cách thô bạo…

“Này mày đang tìm nó à? Nhưng mà tao nghĩ mày sẽ không bao giờ tìm ra nó đâu! Thậm chí nó đang sống trong địa ngục nghe rõ chưa? Hahahaha hơn hết nếu như mày dám báo cảnh sát để tìm nó thì. Mày đừng trách tại sao tao lại giết mày và cả nó nghe rõ chưa?

Bởi vì trên cổ mày có một quả bom được cài vào mà mày chẳng hay, thậm chí vì điều này mà nó mới trở thành nô lệ cho tao để bảo vệ mày. Hơn hết mày đừng cố gắng phá hủy quả bom đó, vì nó quá nhỏ khi được tim vào cổ mày như một cái mụt ruồi vậy. Nên mày dám làm gì nó sẽ phát nổ ngay lập tức Hahahaha…”

Xem xông đoạn video đó mà nước mắt cậu đã tuôn rơi. Cậu giờ đây đã quyết định sẽ đi đến nơi gỡ bom để xem thử, rốt cuộc là mình có bị cài bom thật hay là không? Thậm chí là có cách để gỡ quả bom này ra không chứ?

Cứ như vậy cậu đã lái xe đến chỗ của những người chuyên gỡ bom. Sau đó đã tiến vào bên trong. Giờ đây cậu nhìn thấy một lão già lớn tuổi…

Sau khi chào hỏi lão ta và nói cho lão ta biết về việc mình bị cài một quả bom vào cổ và muốn lão giúp mình gỡ nó…

Thế là lão đã bắt đầu kiểm tra theo ý của cậu. Giờ đây ánh mắt đã trở nên sợ hãi mà cố gắng tránh né, trong ánh mắt hoang mang của cậu. Cậu lên tiếng: “Có chuyện gì mà tại sao ông lại hoảng loạn như vậy chứ?”

Lão lên tiếng: “Vì sao à? Cậu mau tránh xa tôi ra đi. Bởi vì quả bom này sẽ rất dễ nổ bất kỳ lúc nào mà chẳng ai hay biết đâu. Vậy nên cậu sẽ làm liên lụy đến tôi mất!”

Trước những lời nói của ông. Cậu nhìn ông trong sự lo lắng và buồn bã, mà chẳng biết phải làm gì trong tình huống nguy hiểm này…

trướctiếp