Mau Nhường Đường! Bổn Vương Phi Đến Diệt Yêu

Chương 13: Minh hôn


trướctiếp

"- Hừm.... được rồi, ngươi lui ra đi ".

Nha hoàn kia vội hành lễ rồi rời đi. Màn đêm vừa buông xuống, nàng cũng bước ra khỏi căn phòng đi về phía cái giếng cạn.

"- Thức dậy, mau thức dậy đi! ".

Lý Nghiên nghe như có ai bên tai thầm thì. Hắn mở mắt ra, trông thấy một nữ nhân trước mặt, hắn cố dụi mắt nhìn cho thật rõ. Bỗng hắn hoảng hốt, hét lớn:

"- Thư Mẫn!!!! Aaaaa! Ta không giết nàng, đừng tìm ta đòi mạng! ".

Hắn lùi người về phía sau run rẩy. Nha hoàn tên Thư Mẫn mặc một bộ hỷ phục, trang điểm lộng lẫy, tuy nhiên nước da lại tái nhợt, hai hốc mắt sâu hoắm đen ngòm.

"- Lão gia! Người nói yêu thương ta nhất mà, cùng ta đêm nay minh hôn đi! ".

Thư Mẫn giọng lạnh lẽo vọng ra, khuôn mặt đơ cứng, không hề có cảm xúc. Hắn giờ mới để ý, trên người của hắn cũng đang mặc hỷ phục đỏ rực.

"- Nàng buông tha cho ta đi!!! người lấy mạng nàng là Ngọc Thị, bà ta cũng đã chết rồi. Ta không muốn minh hôn! Ta không....! Hắn lắc đầu quần quật.

''- Lão gia không muốn??? Vậy thì Thư Mẫn sẽ giết hết ba mươi mạng ngươi nhà Lý gia!! ".

Ma nữ tức giận, trên mặt nổi lên những đường gân màu đen trông thật quỷ dị.

"- Ai cho ngươi cái gan giết người trước mặt ta chứ!! ".

Trường Ca đã xuất hiện kịp thời, nhìn thẳng vào mắt ả.

"- Diệp đại sư, cứu... cứu ta! ".

Hắn trông thấy nàng liền mừng rỡ cầu cứu.

''- Không phải chuyện của ngươi, cút đi cho ta! ".

Ả hét lên với nàng, từ bên dưới đất trào lên thứ chất lỏng sền sệt màu đen, cỏ cây dính phải đều trở nên khô héo mà chết.

Nàng vẫn bình tĩnh, kẹp lá bùa trong hai ngón tay:

". - Yêu ma quỷ quyệt!

Ta lệnh cho ngươi ngưng đọng."

thuật chú phát huy tác dụng, chất lỏng màu đen không dịch chuyển được nữa.



"- Bây giờ đến lượt của ta rồi chứ?? Nàng mỉm cười đầy khiêu khích. truyện ngôn tình

"- Thanh Sương! Thanh Sương mau ra đây!! Nàng hét lớn".

Ma nữ Thanh Sương từ trong chiếc lọ chui ra, xuất hiện trước mặt Thư Mẫn.

"- Ngươi là đạo sĩ lại thu phục, chứa chấp yêu ma? ".

Thư Mẫn có chút ngạc nhiên về nàng. Không phải đạo sĩ là người diệt ma hay sao?

"- Nếu biết hối cải yêu ma hay còn người có thể nhận được khoan hồng, ta cũng mong ngươi thông suốt ".

Đối với những lời khuyên nhủ của nàng, Thư Mẫn chẳng bận tâm, trong mắt nàng ta chỉ có báo thù.

"- Im đi, bọn đạo sĩ giả tạo!!!!!".

"- Vậy thì ngươi đừng trách ta nhé!!.Thanh Sương, ta chờ thể hiện của ngươi!!." Nàng xoay người nhìn Thanh Sương.

Thật ra để diệt ma nữ này quá đơn giản với nàng, nhưng nàng ta là muốn cho Thanh Sương có cơ hội sửa chữa lỗi lầm.

"- Tuân lệnh chủ nhân!!. Thanh Sương lập tức hành động.

Thanh Sương là yêu ma cấp bốn, so với Thư Mẫn chỉ là yêu ma cấp một, sự chênh lệch này quá rõ ràng rồi. Chẳng mấy chốc mà Thư Mẫn người đầy vết thương, thua cuộc thảm hại.Thanh Sương thi triển tuyệt chiêu chí mạng, thì đứa trẻ kia xuất hiện ôm lấy cơ thể của Thanh Sương nhào sang một bên, hướng đánh cũng bị lệch đi, rơi vào những phiến đá.

"- Không được làm hại mẫu thân ta!!!!! "

Thằng bé hét lớn, âm thanh cực kì mạnh mẽ, áp lực lên vạn vật xung quanh, không thể chịu được. Cái giếng cạn bắt đầu lung lay, có vẻ như sắp sập đến nơi rồi.

"- Không ổn!!!! Mau rời khỏi nơi này, cái giếng sắp sập rồi! Thanh Sương, ngươi trở vào trong đi, ta đem tên này thoát khỏi đây!

Trường Ca lệnh cho ma nữ Thanh Sương, nàng ta lập tức làm theo mệnh lệnh của nàng biến mất.

Nàng liền triệu hồi ngự kiếm xuất hiện, đây cũng là một tuyệt học mà cha đã để lại cho nàng. Nàng đứng trên ngự kiếm, tay kéo xóc Lý Nghiên lên, lão mặt mày tái xanh vì sợ hại. Trước giây phút cái giếng cạn đổ sầm xuống thì nàng và Lý Nghiên đã thoát ra bên ngoài.

Thấy có động tĩnh lớn, người nhà Lý gia liền kéo đến xem xét.

"- Cha! Cha.... người đây rồi! Người vẫn còn sống, thật may quá! "

Lý Mạn nhìn thấy Lý Nghiên vẫn còn sống, không giấu được những giọt nước mắt lăn trên gò má.

"- Lý Nghiên, con có bị thương ở đâu không? Con đã ở đâu cả ngày hôm nay????



Lão ta trong cơn sợ hãi, vẫn chưa định thần lại, không thể trả lời được những câu hỏi của người thân. Nàng liền nói thay lời lão:

"- Lý gia chủ bị ma nữ Thư Mẫn bắt xuống giếng cạn kia, ả ta muốn minh hôn, đem Lý gia chủ xuống âm ti với ả."

Lời nàng nói ra, làm đám người run sợ.

"- Đại sư, người có bắt được ả ma nữ đó không? ".

Lý Mạn vẻ mặt lo lắng.

"- Thằng bé đã xuất hiện, cứu mẫu thân của hắn. Tạm thời chưa có chuyện gì xảy ra, vì ả ta đã bị thương rồi, vết thương của giới yêu ma cũng cần hai ba ngày để hoàn toàn bình phục."

''- Vậy là vấn chưa diệt được mẫu tử đó sao??

Bà lão có chút thất vọng.

"- Chuyện này.... không phải muốn nhanh là được. Sức mạnh linh hồn của tiểu hài tử chết oan vô cùng mạnh mẽ. Ta cần có thời gian để suy nghĩ mưu kế ".

Một đêm sóng gió trôi đi, ngày hôm sau Triệu Vương liền tìm tới Lý gia.

"- Bổn vương đến tìm Diệp đại sư, nàng ấy đã giải trừ được được yêu ma Lý gia chưa?

"- Bẩm vương gia, mọi chuyện đang rắc rối, có thể vài ngày nữa Diệp đại sư mới có thể trở về."

Lý Mạn cung kính trả lời.

Triệu vương sau khi nàng rời phủ, hắn liền cảm thấy có chút buồn chán, trong lòng cũng lo sợ nàng gặp nguy hiểm gì đó nên hôm nay một mực đến tìm nàng.

"- Vương gia, người đến tìm ta sao?? Trường Ca từ từ bước ra.

"- Thấy ngươi đã hơn một ngày không trở về phủ, nên ta qua xem tình hình của ngươi như thế nào."

"- Vài ngày nữa ta mới có thể trở về, người cứ an tâm mà đến thăm Hứa tiểu thư ".

Nàng nói như đang châm chọc hắn. Hắn cũng biết có lẽ nàng giận dỗi hắn, nên tìm cách xoa dịu.

"- Vậy bổn vương sẽ giúp đỡ nàng, nàng nói bổn vương là thiên mệnh rồng đúng không? Chắc ta sẽ giúp được gì cho nàng."

Nàng nghe đến đây, liền chợt nhớ ra điều gì đó:

"- A! đúng rồi, vương gia nói làm ta nhớ ra, ta có một cách nhanh gọn này! ".

trướctiếp