Nghe câu hỏi cùng nét mặt khó
chịu của Lục Cảnh Thần, Tần Ngọc Nhi biết vừa rồi mình đã quá đường đột
trong câu hỏi liền tỏ vẻ ngây thơ vô ý nói.
"Ngọc Nhi lỡ lời xin cậu út bỏ qua cho."
"Cậu út, Ngọc Nhi chỉ là vô tình hỏi thế thôi ạ không có ý gì đâu. Hay là..."
"Không cần giải thích vì tôi cũng chẳng để tâm. Tôi sang bên kia một chút."
Lục Cảnh Thần bỏ ngoài tai những lời giải thích của Dương Lạc Hy mà bỏ đi.
Biết tính ý anh như thế, Dương Lạc Hy quay sang trách móc Tần Ngọc Nhi.
"Em phải chú ý lời nói chứ! Được cậu út tham dự lễ đính hôn là vô cùng vinh dự cho chúng ta rồi em có biết không? Sao hỏi những chuyện linh tinh
thế!"
"Em không cố ý, em chỉ..."
"Không cần nói nữa, lần sau phải chú ý đấy!"
"Em biết rồi."
Lời nói ngọt ngào đầu môi nhưng trong lòng Tần Ngọc Nhi vốn không cam tâm,
một người đàn ông xuất chúng như thế sao lại không thuộc về cô ta chứ!
Nhất định bằng mọi cách cô ta phải bước chân vào nhà họ Lục, Dương Lạc
Hy này tạm thời chỉ là bệ phóng cho cô ta một bước lên mây mà thôi.
Tiếng nói của người dẫn chương trình buổi lễ đính hôn làm Tần Ngọc Nhi
tỉnh khỏi dòng suy nghĩ.
"Xin mời Tần Ngọc Nhi tiểu thư và thiếu gia Dương Lạc Hy, hai nhân vật chính của buổi lễ hôm nay bước lên sân khấu."
Dương Lạc Hy mỉm cười đưa tay nắm lấy tay Tần Ngọc Nhi bước về phía sân khấu
trước biết bao ánh mắt ngưỡng mộ của những người tham dự bữa tiệc. Chỉ
riêng Lục Cảnh Thần chẳng hề chú ý đến nhân vật chính, ánh mắt anh đảo
quanh hội trường tìm kiếm Lạc Tử Yên, cô gái này chẳng phải đã nói sẽ
vào ngay sao? Sao đến giờ này vẫn chẳng thấy đâu vậy chứ! Có khi nào đổi ý về trước rồi không?
Sau
những lời nói hoa mỹ tôn vinh tình yêu hạnh phúc của hai nhân vật chính, Người dẫn trương trình với giọng điệu hào hứng nói to.
"Và bây giờ xin mời mọi người hướng mắt nhìn về phía sân khấu để cùng nhìn
lại khoảnh khắc hạnh phúc của hai người trước khi tiến đến hôn nhân."
Sau câu nói của người dẫn trương trình, màn hình chiếu trên sân khấu liền
phát lên những bức ảnh ôm ấp của Tần Ngọc Nhi cùng nhiều người đàn ông
khác nhau. Và sau cùng là đoạn video mà Lạc Tử Yên đã quay lại khi hai
người họ trong bệnh viện.
Cả
buổi tiệc náo loạn, người người bàn tán xôn xao. MC trương trình cũng
không biết chuyện gì đang xảy ra chỉ biết há hốc mồm kinh ngạc. Sắc mặt
Dương Chí Hào sắc mặt vô cùng khó coi nhìn sang vợ mình, chuyện này là
sao chứ! Ông tức giận quát lớn.
"Tắt! Tắt ngay cho tôi. Lạc Hy đây là người vợ tốt mà con chọn sao?"
"Bác trai, đây không phải sự thật. Có người đang cố tình muốn hãm hại con."
"Dương tổng không tắt được."
Lục Cảnh Thần đang chú ý tìm Lạc Tử Yên khắp nơi, nhưng khi đoạn video đó
được phát lên không cần hỏi anh cũng biết là do cô gái nghịch ngợm kia
làm. Khóe môi nhẹ cong lên anh thì thầm.
"Cô cũng ghê gớm thật đấy, đúng là móng vuốt của mèo khi bị chọc giận sẽ làm người khác bị thương không nhẹ nhỉ!"
Dương Lạc Hy sắc vô cùng khó coi khi nhìn thấy đoạn video đang được phát trên màn hình chiếu, hắn không ngờ ngoài hắn ra cô ta đã trải qua không ít
đàn ông trước khi đến với hắn. Tần Ngọc Nhi không giữ được bình tĩnh hét toáng lên.
"Tắt, tắt ngay cho tôi! Các người đang làm trò gì vậy hả?"
"Sao phải tắt, những khoảnh khắc tuyệt vời như thế cơ mà, phải để mọi người cùng xem chứ!"
Sau câu nói, Lạc Tử Yên từ bên ngoài bước vào trước sự ngạc nhiên và bàn tán của những người có mặt trong bữa tiệc.
"Kia là ai vậy, chẳng phải là đại tiểu thư Lạc gia Lạc Tử Yên sao?"
"Nghe nói Dương Lạc Hy quen cô chị nhưng lại lên giường với cô em, không chừng hôm nay cô ta đến đây để trả thù đấy!"
"Đúng thế, sắp có kịch hay để xem rồi."
"Nhưng sao Dương Lạc Hy lại từ bỏ một cô bạn gái xinh đẹp và quyến rũ thế này
nhỉ, nhìn hai người họ so sánh mà xem, Lạc Tử Yên xinh đẹp lại quyến rũ
hơn Tần Ngọc Nhi biết bao nhiêu. Anh ta bị mù hay là bị Tần Ngọc Nhi
quyến rũ nên mờ mắt vậy?"
"Cô cẩn thận cái miệng đi, Dương Lạc Hy là cháu họ của Lục gia, là gia tộc
lớn nhất thành phố này đấy! Coi chừng vạ miệng bây giờ."
Nhìn thấy Lạc Tử Yên bước vào với sắc mặt tươi tắn cùng nụ cười đắc ý trên
môi, Tần Ngọc Nhi biết ngay người phát những tấm ảnh kia lên chính là
cô. Không giữ được bình tĩnh cô ta bước về phía Lạc Tử Yên lớn tiếng.
"Có phải là chị không? Chị lại muốn dùng chiêu trò này để bôi nhọ tôi sao?
Anh Lạc Hy là cô ta hãm hại em, em không hề làm gì có lỗi với anh cả."
"Hãm hại cô??? Vậy cô cho tôi một lý do vì sao tôi phải hãm hại cô đi! Nhưng đừng nói là vì anh ta nhé, vì thứ đàn ông rác rưởi như anh ta không
xứng để tôi tranh dành đâu."
Nghe những lời lẽ sắc bén của Lạc Tử Yên, Lục Cảnh Thần nhẹ cong môi cười hài lòng.
"Cũng không phải dạng vừa nhỉ!"
Tần Ngọc Nhi nghe cô hỏi thế thì không biết nên trả lời thế nào, nhìn những ánh mắt hóng chuyện của những người xung quanh làm cô ta nhớ ra cô ta
cần phải giữ hình tượng, liền giả vờ lau nước mắt vừa nói.
"Em biết chị ghét em từ khi mẹ con em về sống chung, nhưng em có làm gì có
lỗi với chị đâu, sao cứ hết lần này đến lần khác chị hãm hại chà đạp
nhân phẩm của em như vậy chứ! Chị đã lên giường với người đàn ông khác
trong khi quen anh Lạc Hy, lại còn cố tính cắt ghép video để bôi nhọ em
và anh ấy. Rốt cuộc chị muốn em phải làm sao thì chị mới vừa lòng chứ?"