Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới

Chương 101: Không Phản Hồi, Xem Ra Đây Chỉ Là Thi Thể Mà Thôi. Ngay Cả Đôi Mắt...


trướctiếp

Ngày 38 - Buổi Sáng, Hiệp Hội Mạo Hiểm Giả, Sân Tập

Khó vãi! 『Dịch Chuyển Thuật』-san khó lắm luôn ấy?!

Sử dụng nó với cảm giác giống như 『Chuyển Động Thuật』 có thể dịch chuyển tôi ngay lập tức? Nếu đó là một bộ phim, tôi sẽ thay đổi vị trí theo đúng nghĩa đen ở khung hình tiếp theo.

Các chuyển động trở nên nhanh hơn, khiến việc kết hợp chúng trở nên khó khăn hơn vì chúng trở nên giật và khó sử dụng.

Tốc độ của tôi ngày càng cao hơn. Nó nhanh vì không có sự tạm dừng như chuyển tiếp từng khung hình.

Di chuyển cánh tay, chân, hông, lưng, vai hoặc bất cứ thứ gì khác sẽ được coi là Chuyển Động Thuật và do đó kích hoạt Dịch Chuyển Thuật, nói cách khác, cho phép chuyển động tức thời. Và sau đó, tất cả sẽ bị ảnh hưởng bởi sự hiệu chỉnh từ 『Chuyển Động Tức Thời Lv 8』. Thật là một mớ hỗn độn.

Ngoài ra, 『Đi Bộ』đã tiến hóa thành 『Chạy Bộ』, giúp tăng tốc độ của tôi hơn nữa. Chỉ riêng điều này đã khiến nó gần giống với Shukuchi hoặc Tốc Biến.

Cảm giác tổng thể quá khác biệt, tôi không nghĩ đây là cách con người phải di chuyển? Mọi chuyển động đều quá đột ngột, giống như sự kết hợp giữa sự bùng nổ đột ngột và sự dừng lại đột ngột. Một sự nhầm lẫn.

Tôi đã được Lớp Trưởng Thiết Giáp-san giúp tôi luyện tập, nhưng tôi đang bị đánh tơi tả.

Bây giờ tôi có thể hạ gục nhỏ bằng tốc độ, nhưng mặt khác, chuyển động của tôi trở nên tồi tệ hơn, tạo ra những sơ hở mới có thể khai thác được.

Hãy tưởng tượng đưa ra sơ hở cho ai đó có thể đánh ta ngay cả khi không có sơ hở nào?! Kết quả sẽ là một trận đòn rất nặng!!

『Bọc Mana』 cũng khó chịu. Một khả năng tiến hóa khác. Tôi đoán là nó có thể buff hoàn toàn mọi thứ, cơ thể, trang bị và thậm chí cả mana. Và khá quyết liệt.

Cơ thể hét lên phản đối những chuyển động vượt quá giới hạn chỉ số hiện tại của tôi. Đau khắp người. Một sự tăng cường bắt buộc theo sau là những chuyển động bắt buộc.

Làm quen, so sánh và điều chỉnh, tôi nối và kết hợp các động tác lại với nhau. Tuy nhiên, nó vẫn là một mớ hỗn độn. Và rồi tôi cũng sẽ bị đánh.



Cơ thể tôi không thể theo kịp chuyển động của chính mình và bị thương vì nó. Tôi sắp hoàn toàn sụp đổ.

Chúng ta hãy nghỉ ngơi. HP của tôi đã giảm xuống còn hai con số do vết thương tự gây ra này.

Vì là người duy nhất bị đánh đập, rách rưới nên thật là bực bội nên tôi cũng chế nhạo Lớp Trưởng và những người xem khác hãy thử luyện tập với nhỏ. Họ cũng nên bị đánh.

Họ không thể chế ngự nhỏ với Lv và chỉ số cao hơn gấp 5 lần, và vì không thể, họ bị phản đòn thông qua Kỹ Lượng, nghĩa là họ sẽ bị đánh bại. Cuộc mát xa miễn phí cho tất cả mọi người.

Ngay cả khi họ cố gắng sử dụng số lượng và cố gắng tấn công bão hòa với 25 người, họ vẫn không thể áp đảo nhỏ, và vì họ không thể trấn áp nhỏ nên họ sẽ bị phản đòn thông qua Kỹ Lượng, nghĩa là, họ sẽ bị đánh bại. Bị cho ăn hành.

Ngay cả khi họ sử dụng chiến thuật nhóm và cố gắng tấn công theo từng đợt, họ vẫn không thể xuyên thủng hàng phòng ngự của nhỏ, và vì không thể nên họ sẽ bị tiêu diệt bằng Kỹ Lượng, nghĩa là họ sẽ bị đánh bại. Hoàn toàn.

Mặc dù trong trận giả chiến này, các bạn cùng lớp cũng đã học được cách giảm thiểu những điểm kém hiệu quả, điều chỉnh lại động tác, xâu chuỗi các hành động, mài giũa kiếm thuật, nhưng họ vẫn không thể tiếp cận được nhỏ. Đó không phải là độ cao mà người ta có thể đạt tới. Nói một cách thẳng thắn, ngọn cỏ ven đường làm sao với được mây?

Kỹ Lượng của nhỏ thật điên rồ, nhưng tài năng của nhỏ còn đáng kinh ngạc hơn. Nó chỉ là một cái gì đó hoàn toàn khác. Mỗi đường kiếm của nhỏ đều mang nhiều đường nét, và ta sẽ chết tiệt nếu không thể đọc hết tất cả chúng. Nhỏ có khả năng phá vỡ mọi chiến thuật chỉ bằng sức mạnh của thanh kiếm của mình.

Tôi hy vọng điều này sẽ dạy cho họ biết tôi đã phải chịu đựng khó khăn như thế nào. Thậm chí ngăn cản nhỏ là không thể. Quá trình luyện tập này chỉ còn một bước nữa là có thể chuyển sinh nếu muốn.

Tận hưởng khi ăn hành.

Và bây giờ...

「Đầu tiên, tại sao chỉ có mình tớ luôn bị đánh nhỉ? Mấy cậu không thấy thương cho tớ sao?! Đó không phải là sự phân biệt đối xử dựa trên tớ sao?! Tớ đang bị hành hạ ở đây đó! Đúng vậy! MỌI NGƯỜI nên bị đánh giống tớ mới được. Nếu mọi người đều bị đánh thì tất cả chúng ta sẽ bình đẳng ha?」

Có một núi người bị đánh đến mức không thể cử động được nữa. Vì họ cũng không trả lời khi được gọi, có lẽ đó là một núi thi thể. Mọi người đều có dấu X ở mắt?



Vẫn còn thời gian cho đến bữa trưa và Lớp Trưởng Thiết Giáp-san đang vẫy tay chào tôi. Hãy đánh thêm chút nữa đi.

Tôi cũng vừa thoát khỏi sự căng thẳng của mình. Mặc dù chẳng bao lâu nữa nó sẽ tích lũy lại một lần nữa...

Điều hối tiếc duy nhất của tôi là đã hết thời gian trước khi tôi có thể đốt cháy đầu của những tên Ota. Những kẻ khốn nạn đó, cuối cùng họ chỉ tập trung kết giới vào đầu mình. Trên hết, họ thậm chí còn xếp chúng chồng lên nhau. Ngay cả một phiên bản Inferno Thảm Sát Rễ Tóc đã hoàn thiện cũng không thể vượt qua được. Vâng, hãy thử lại vào ngày mai, lần này là với Thiên Thạch.

Và sau đó, một vòng hành hạ khác mang tên Huấn Luyện đã bắt đầu. Nó còn được biết đến với biệt danh Bắt Nạt.

Khi hàng loạt nhát chém không cho phép một giây phút do dự bao quanh tôi, tôi tập trung chống đỡ chúng, chỉ cần tập trung vào việc di chuyển nhanh hơn, hiệu quả hơn, chém lùi trong thời gian ngắn nhất theo quỹ đạo ngắn nhất, tôi tiếp tục đấu kiếm với nhỏ và vượt qua.

Trong khi cảm nhận từng chuyển động, từng chuyển động của cơ thể, mọi sự thay đổi trong trọng tâm của mình, tôi xâu chuỗi các chuyển động, hợp nhất chúng, tinh chỉnh và điều chỉnh chúng.

Qua lại, lên xuống, trái và phải, từng cái một.

Xác nhận và kiểm tra từng cái một, tôi ghi chúng vào trí nhớ như một kỹ thuật duy nhất, như một chuyển động đơn lẻ, hòa chúng thành một.

Từng cử động, từng bước, từng hơi thở, từng chút một.

Đây vẫn không phải là Kyojitsu. Chúng vẫn không hợp nhất với nhau. Chúng rất nhanh, nhưng chỉ thế thôi. Chúng vẫn không thể được gọi là một kỹ thuật.

Phòng thủ khi tôi đánh, tấn công khi tôi đẩy lùi, né tránh, tấn công và đẩy, tôi sẽ bị đánh nếu cử động của tôi không rõ ràng. Suy cho cùng thì đó chỉ là luyện tập để bị ăn hành. Một thực tế gần giống với bắt nạt đến mức vượt qua nó.

Hay tôi nên nói thế này nhỉ, Lớp Trưởng Thiết Giáp-san? Chẳng phải cô đang nghiêm túc một chút khi đánh với tôi sao? Chẳng phải là cô đang rất thiếu kiềm chế sao? Cô đã dịu dàng hơn rất nhiều với những người khác á? Và cô có vẻ thích thú với điều đó?...Và giờ tôi ăn hành rất nhiều.

Tuy nhiên, ít nhất tôi cũng phải học cách sử dụng Bọc Mana và Kyojitsu. Thất bại ở một trong hai sẽ là một vấn đề nghiêm trọng. Bắn nhầm có thể đồng nghĩa với cái chết của tôi. Ít nhất tôi phải nắm được hình thức chứ? Nhưng nếu nhỏ không dễ dãi hơn với tôi thì tôi sẽ tự hủy hoại bản thân trước khi làm điều đó? Tôi đã vượt quá giới hạn của mình đến mức mất HP mỗi khi di chuyển? Tôi sắp chết vì thực hành này. Thật đấy.

Ngay cả khi tôi bằng cách nào đó có thể xử lý được đòn tấn công của nhỏ, thì sát thương mà tôi tự gây ra vẫn tiếp tục tăng lên. Đến trưa HP của tôi chỉ còn một con số. Tôi sẽ chết thật đấy nhá? Đây là thường thức sao? Nhưng tôi là chủ nhân ở đây mà nhỉ? Nhưng chủ nhân là gì? Nó có ăn được không?

trướctiếp