Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Khắc Tinh Của Quỷ

Chương 54: Khởi Đầu (2)


trướctiếp

༺ Khởi Đầu (2) ༻

Khi tôi mở mắt ra, tôi thấy mình đang nằm trên một bề mặt lung linh. Bên dưới tôi là một vòng tròn ma thuật phát ra ánh sáng lam nhạt êm đềm.

Trước mặt tôi là một cái nhìn toàn cảnh về một hang động băng giá. Đó là phòng thử thách.

Một nơi mà bạn có thể vào tuỳ ý, nhưng không thể rời đi.

Cần có sự cho phép của Băng Long để ra khỏi căn phòng. Đó là kẻ duy nhất được phép ra vào không gian này.

'Quả nhiên, nó thật tuyệt vời...'

Nhìn thấy nó trong thực tế hoàn toàn khác với nhìn trong game. Hang động rộng lớn có một phong cảnh ngoạn mục, có thể dễ dàng bị nhầm lẫn với một Cung điện Băng.

Mắt tôi đảo quanh, và tôi nuốt nước bọt khi nhìn thấy một lối đi lớn.

Ngoài nó, một tảng băng có hình dáng đẹp đẽ đang chờ đợi.

Bị mắc kẹt bên trong là một Bạch Long, bị đóng băng vĩnh cửu.

Tôi đứng dậy và loạng choạng đi về phía Bạch Long, cảm thấy khó khăn khi đi lại trong bộ trang phục mùa đông.

Khi bước qua lối đi, kích thước tuyệt đối của tảng băng làm tôi choáng ngợp.

Lớp băng xung quanh hang động được chiếu sáng bởi Băng mana màu lam nhạt, khiến cho lớp vảy ngọc bích của Bạch Long càng phát sáng rực rỡ hơn.

Mana màu lam nhạt phát ra từ bên trong tảng băng. Mana dường như luân chuyển trong băng, cho phép nó tự duy trì bất kể ý chí của Bạch Long.

Rồng là một biểu tượng và huyền thoại của Bắc Zelver.

Đó là một con ma thú 8 sao, Băng Long Hilde từng là sử ma của Chúa Tể Băng Giá.

[Băng Long Hilde]

————————————

Lv: 180

Chủng Tộc: Ma Thú

Hệ: Băng

Độ Nguy Hiểm: X

Tâm Trí: [Rất vui được gặp bạn.]

Bên trong khối băng, hai con mắt của Băng Long mở ra - tỉnh giấc sau giấc ngủ ngàn năm.

Đôi đồng tử lấp lánh như ngọc lục bảo rạch dọc như của một loại bò sát hướng thẳng vào tôi.

[Hỡi con người kia, ngươi có dám đối mặt với Thử thách Băng giá không?]

Giọng nói cổ xưa của Băng Long vang vọng trong đầu tôi, nghe như một cô gái trưởng thành.

Thật vậy... Hình ảnh của Băng Long trong thực tế rất đáng kinh ngạc, có kích thước tương đương với một ngọn núi nhỏ. Chỉ với một bước, nó có thể dễ dàng nghiền nát một người như tôi, kết thúc cuộc đời tôi dễ dàng như một con bọ.

Tôi trở nên căng thẳng. Hít vào một hơi đầy phổi, tôi gật đầu.

"Chấp nhận."

[Ngươi đã chứng minh bản thân xứng đáng bằng cách đến được đây. Ta sẽ mở cánh cửa cho các thử thách của ngươi.]

*Whaaaah—————!!

Cánh cổng băng khổng lồ phía sau Băng Long mở ra, phát ra ánh sáng lam nhạt dữ dội. Ở cuối con đường được hình thành bởi ánh sáng, một bóng tối xa xăm thế chỗ.

Từ trong lối đi, một cơn gió lạnh bắt đầu thổi. Mặc dù quần áo mùa đông được bó chặt và Vòng tay Nguyên tố của tôi được điều chỉnh để chống lại băng giá, nhưng cái lạnh vẫn cứ châm chích vào da tôi.

Kể từ bây giờ, tôi phải đi qua con đường lộng gió này.

[Những ảo ảnh tàn khốc sẽ thử thách tinh thần của ngươi, trong khi cái lạnh khắc nghiệt sẽ xé nát cơ thể. Hãy chứng minh rằng bản thân đủ điều kiện để vượt qua những thử thách này và trở thành chủ nhân của Lưỡi Hái Băng Giá.]

'Ah, đã lâu lắm rồi mình mới được nghe những câu thoại hoành tràng như vậy.'

Gạt sự lo lắng sang một bên, nó mang lại những ký ức về thời điểm tôi có được Nguyên Tối Thượng Khí trong học kỳ hai của năm hai với tư cách là Ma Pháp Hiệp Sĩ của Học viện Marchen. Nó làm trái tim tôi run lên.

Dù sao thì, trò chơi sinh tử đã bắt đầu. Nếu tôi có thể vượt qua thử thách trước khi chết cóng, Lưỡi Hái Băng Giá sẽ là của tôi.

'Các thử thách rất khắc nghiệt.'

Các sự kiện hợp lý được dệt thành một thử thách để ăn mòn tinh thần của kẻ thách thức.

Trong game, Ian gặp phải một thời gian trong quá khứ khi anh phải chịu đựng sự dày vò và khinh bỉ. Tuy nhiên, anh ấy đã có lòng dũng cảm không lay chuyển. Những thử thách như vậy có thể dễ dàng vượt qua, tất cả những gì bạn cần làm là chứng kiến câu chuyện và đánh bại một vài kẻ thù.

'Mình không biết những thử thách nào đang chờ đợi. Liệu mình có lạc lõng trong thân xác này, vướng vào quá khứ của Isaac không?'

'Bất kể thử thách có là gì, không có gì khác biệt so với những điều mà mình đã phải đối mặt cho đến nay.'

'Mình chỉ cần vượt qua chúng.'

Đặc biệt là khi nói đến sức mạnh tinh thần, tôi rất tự tin. Ngay cả khi bị mắc kẹt trong cơ thể yếu ớt này, sức mạnh tinh thần của tôi vẫn vượt trội hơn nhiều so với các chỉ số khác.

'Trong mọi trường hợp, hôm nay sẽ là ngày tân Isaac vạch ra một tương lai rộng mở phía trước.'

Tôi đi qua Băng Long và đi vào lối đi màu lam nhạt.

Thật bất ngờ, ánh sáng vụt tắt nhanh chóng, để lộ một khung cảnh u tối. Đó là một đêm tối, và điều duy nhất tôi có thể nhìn thấy là một trận bão tuyết dữ dội gợi nhớ đến một cơn mưa bão.

Một lối đi không rõ chiều rộng trải dài trước mặt tôi. Cuối cùng, một chùm ánh sáng yếu ớt chiếu thẳng vào tôi như ngọn hải đăng. Lưỡi Hái Băng Giá phải ở đằng kia.

"Lạnh vãi...!"

「Khiên Băng (Hệ Băng, ★2)」

Tôi bắt đầu chạy hết tốc lực, quần áo choàng quanh người để chắn gió lạnh. Cái lạnh không thể chịu nổi.

Ngay cả nhãn cầu của tôi dường như đã đóng băng. Tôi nhắm mắt trong 3 giây khi chạy, mở mắt rất nhanh để chắc chắn rằng đang đi đúng hướng, lại nhắm mắt lại trong 3 giây, v.v.

Tôi càng đến gần chùm ánh sáng, trận bão tuyết càng trở nên dữ dội hơn. Cái lạnh buốt thấu da xuyên qua chiếc áo khoác mùa đông và làm tôi lạnh thấu xương.

Sau đó,

——————Đối mặt với Thử Thách Băng Giá.

Giọng nói của một người phụ nữ được gọi là Chúa Tể Băng Giá vang vọng trong đầu tôi và tôi bất tỉnh.

✦✧✦✧

Băng Long Hilde chìm đắm trong suy nghĩ khi cô lục lọi ký ức của mình.

Chàng chai với đôi mắt đỏ hoe vừa bước vào thử thách, cuộn mình thật chặt để chống lạnh, là một cảnh tượng đáng xem.

Đối mặt với Băng Long, anh ta không tỏ ra ngạc nhiên hay sợ hãi. Như thể đã biết rằng cô sẽ ở đây.

Hơn nữa, mặc dù bề ngoài có vẻ yếu ớt, nhưng một luồng khí mãnh liệt toả ra từ anh ta, gợi nhớ đến ánh sáng ngọc lục bảo đã mất từ lâu mà Băng Long hằng khao khát.

Chúa Tể Băng Giá. Hào quang của Archwizard cổ đại từng lãnh đạo Băng Long như một sử ma đang toả ra từ chàng trai trông yếu ớt đó.

Nói chính xác hơn, đó là nội tại 9 sao [Chúa Tể Băng Giá] của Isaac, nhưng Băng Long không hề hay biết về điều đó.

[Một ngàn năm, thật vô ích.]

Hình ảnh của một Archwizard lạnh lùng luôn sống trong cô độc khoảng 1000 năm trước hiện lên trước mắt cô. Đối với Thượng Cấp Ma Thú, Băng Long, 1000 năm chẳng là gì cả.

Trong ngần ấy năm, cô đã chìm đắm trong những giấc mơ của mình. Trong đó, cô có thể chinh phục thế giới cùng với Chúa Tể Băng Giá.

Và giờ đây, sau 1000 năm, linh hồn của Archwizard được khao khát ấy đã bắt đầu luân hồi.

Không có gì lạ về nó. Đó chỉ đơn giản là số phận.

[Cuối cùng ngài đã được tái sinh chưa, Chúa Tể Băng Giá?]

Trong 1000 năm, Băng Long đã ngăn mana của Lưỡi Hái Băng Giá xâm chiếm Học viện Marchen.



Nhưng bây giờ, một chủ nhân mới của Lưỡi Hái Băng Giá đã xuất hiện.

Và anh ta là tái sinh của Chúa Tể Băng Giá.

Dường như đã đến lúc ngừng sống trong những giấc mộng ấy.

● ● ● ● ● ● ● ● ● ● ● ● ●

"Bây giờ chúng ta sẽ tiến hành buổi lễ nghỉ hè cho các học viên năm nhất của Khoa Ma Thuật."

Bài thi lại cuối kỳ bao gồm một số bài kiểm tra ma pháp nguyên tố. Nó rất khiêm tốn so với thang Đánh giá Cuối kỳ truyền thống, nhưng nó cũng trực quan nhất.

Như vậy, học kỳ một đã kết thúc. Tổng điểm cho học kỳ một là tổng của tất cả các điểm từ các kỳ thi và Đánh giá Hiệu suất được thực hiện cho đến nay.

Tôi được xếp hạng thứ 230 trong số 300 học viên. Vâng, nó đúng như mong đợi. Có bất cứ điều gì đã khác đi thì đó là không phải hạng bét bảng.

Con đường phía trước còn dài, nhưng tôi vẫn nhấm đến Thủ khoa. Điểm số đóng vai trò là một chỉ báo quan trọng về mức độ tiến bộ của tôi thôi.

Dưới bầu trời trong xanh, những đám mây lớn bồng bềnh thong thả trôi...

...?

"...Cái gì?"

Một sự mất phương hướng dữ dội bao trùm lấy tôi. Tôi thoát ra khỏi nó, nhận ra rằng tôi đang bị Déjà vu.

Tôi liếc nhanh xung quanh. Từng hàng từng hàng học viên năm nhất Khoa Ma Thuật ngồi trên những chiếc ghế được sắp xếp một cách có trật tự ở quảng trường trung tâm Học viện Marchen.

Buổi lễ nghỉ hè đã diễn ra sôi nổi. Nếu đó là lễ nghỉ hè, nó sẽ chỉ diễn ra vài ngày trước...

"Đây có phải là... thử thách không?"

Tôi cho rằng thử thách sẽ tiết lộ điều gì đó mà tôi không biết về quá khứ rắc rối của Isaac. Tôi có thể đã có thể sử dụng cơ hội này để tìm hiểu thêm về lý lịch của anh ta.

Nhưng điều này... rất khác so với những gì tôi mong đợi.

Không có gì xảy ra trong lễ nghỉ hè. Nó được thực hiện một cách hoà bình và cũng kết thúc giống vậy. Nếu có điều gì đặc biệt về ngày hôm đó, thì đó chính là hành vi bạo dạn đến không ngờ của Kaya.

Trên thực tế, nó yên bình đến mức trở nên đáng sợ.

Khi buổi lễ diễn ra, Luce bắt đầu đọc tuyên ngôn từ bục giảng. Tôi mở cửa sổ trạng thái của cô ấy.

[Luce Eltania]

—————————

Lv: 150

Chủng Tộc: Con Người

Hệ: Thuỷ, Lôi

Độ Nguy Hiểm: X

Tâm Trí: [ekd]_$&())&(#$▭ 앹#$@%%ㅐ야 god()(&&&!@]

Trạng thái tinh thần bị xáo trộn.

Kỹ năng [Thấu Hiểu Tâm Trí] không thể sai được; đó là một minh chứng cho sự thật rằng thế giới này không hoàn hảo.

Chắc chắn rồi, Luce luôn nở một nụ cười dịu dàng với tôi. Nhưng bây giờ không phải là lúc để chiêm ngưỡng nụ cười đáng yêu đó.

Tôi bắt đầu cân nhắc, cố gắng xoay sở trong tình huống khó hiểu này.

'Chuyện gì đã xảy ra hôm đó...?'

'Bây giờ... mình nên thử hành động như lúc trước.'

Tôi quyết định lục lại trí nhớ của mình và lập lại chính xác các hành động của mình từ ngày hôm đó.

Trong «Ma Pháp Hiệp Sĩ của Marchen», các thử thách đã đẩy Ian đến tận bờ vực, dường như có ý định phá vỡ tinh thần của anh ấy, Điều này sẽ không có ngoại lệ. Đó sẽ là một nỗ lực tuyệt vọng để ăn mòn sự tỉnh táo của tôi.

Sau khi buổi lễ nghỉ hè kết thúc, tôi chầm chậm bắt đầu đi về phía góc của Vườn Bướm.

"Isaac-sama!"

"Kaya?"

"E-E-Em đến để nói lời cảm ơn!"

Đúng như dự đoán, Kaya bay tới. Chúng tôi đã trao đổi cùng một cuộc trò chuyện mà cả hai đã có trước đây.

Chuu.

Kaya hôn lên má tôi.

"E-E-Em đã phạm phải một trọng tội———!!!"

Cô cất cánh lao đi với tốc độ tối đa.

Tôi nhìn lên tháp đồng hồ đứng đâu đó trong Học viện. Đã 30 phút trôi qua kể từ khi buổi lễ kết thúc.

"Sau đó, mình sẽ làm gì tiếp nhỉ?"

Tôi không phải vắt óc hay đấu tranh để nhớ bất cứ điều gì. Rõ ràng, tôi đã đi luyện tập mà.

Tôi đang tập luyện một mình trong một góc của Vườn Bướm.

Khi trời tối sầm lại và mưa bắt đầu rơi, tôi trở về ký túc xá của mình.

Sau khi sắp xếp các kế hoạch cho tương lai, tôi ra ngoài tìm kiếm 'Vết tích của Chúa Tể Băng Giá'.

Tối hôm đó, tôi ngủ quên trong ký túc xá của mình khi đọc nghiên cứu về sách giáo khoa các yếu tố dành cho tân binh.

Đó chỉ là một thói quen hàng ngày bình thường.

Chỉ là... một thói quen hàng ngày không đáng kể.

'Cái méo gì thế này...?'

Ngay khi tôi đang trải qua những ký ức về ngày diễn ra buổi lễ nghỉ hè, thì đột nhiên...

*Kwaaaaah————!!!!!!!!

"...!"

Một tiếng gầm chói tai vang vọng trong không trung.

Giật mình, tôi nhanh chóng quay mặt về nơi phát ra âm thanh.

Một luồng sáng đỏ xuyên qua những đám mây trên bàu trời, được bao bọc bởi một cực quang đỏ như máu kỳ lạ.

Một toà nhà giống Cung điện với hơn chục ngọn tháp. Trung tâm Quản lý Học thuật và là nơi khắc vòng tròn ma thuật hồi sinh của Tà Thần Nephid. Từ trung tâm của Học viện Marchen, Bartos Hall, một cột sáng đỏ vươn lên vô tận vào không gian.

Cảnh trong «Ma Pháp Hiệp Sĩ của Marchen» mô tả sự hồi sinh của Tà Thần Nephid thoáng qua tâm trí tôi.

[Một con quỷ cực mạnh đã được phát hiện!!]

[Có sự sai khác đáng kể về cấp độ với kẻ thù!!]

[※Trốn thoát ngay lập tức!]

[※Trốn thoát ngay lập tức!]

[※Trốn thoát ngay lập tức!]

[※Trốn thoát ngay lập tức!]

[※Trốn thoát ngay lập tức!]

[※Trốn thoát ngay lập tức!]

[※Trốn thoát ngay lập tức!]



[※Trốn thoát ngay lập tức!]

Ngoài những cửa sổ hệ thống lần lượt xuất hiện như những dấu hiệu cảnh báo, một cửa sổ trạng thái xuất hiện trước mặt tôi, nhắm vào cột sáng đỏ.

[Nephid, Phá Diệt Tà Thần]

———————————————————

Lv: ■■■

Chủng Tộc: Quỷ

Hệ: Ám, Hoả, Hư Vô

Độ Nguy Hiểm: C■o N■ấ■

Tâm Trí: [■■■■■■■■■■■■]

Năm đôi cánh đen khổng lồ dang ra hai bên cột sáng, bao trùm cả thế giới. Lơ lửng giữa không trung như thể không trọng lượng, chủ nhân của đôi cánh, một ả phụ nữ mặc váy đen, lặng lẽ hiện ra.

Viền váy của ả ta đủ dài để bao phủ toàn bộ Bartos Hall. Ả phụ nữ có đôi chân dài bất thường, thậm chí có thể dài hàng chục mét, đứng trên sân thượng của toà nhà hành chính, quay lưng về phía cột sáng.

Da tôi sởn gai ốc, từng sợi lông trên người tôi dựng đứng. Ngay cả khi tôi kích hoạt đặc tính [Thợ Săn], một lượng mana không thể so sánh được vẫn chảy như lũ xung quanh Bartos Hall.

"Đùa nhau à..."

'Ngay cả thử thách thì cũng phải có giới hạn chứ. Có những mức độ để được khắc phục mà.'

Từ cột ánh sáng đỏ, một con rồng khổng lồ được bộc trong Hắc Viêm xuất hiện, bay vút qua bầu trời phía trên Học viện. Ba cái đầu của nó gầm lên một tiếng hét kỳ dị.

[Sát Diệt Long Azi Dahaka]

——————————————————

Lv: 200

Chủng Tộc: Quỷ

Hệ: Ám, Hoả

Độ Nguy Hiểm: Cao Nhất

Tâm Trí: [■]

Sau đó, một quân đoàn ma vật bao gồm những Hắc Viêm bùng lên với tiếng cười kỳ quái.

[Hắc Viêm]

————————

Lv: 190

Chủng Tộc: Quỷ

Hệ: Ám, Hoả

Độ Nguy Hiểm: Cao Nhất

Tâm Trí: [■]

Ngoài cực quang màu đỏ đó, một đôi mắt to đến mức có thể bao quát cả bầu trời đang nhìn chằm chằm vào thế giới.

[Angra Mainyu]

——————————

Lv: 200

Chủng Tộc: Quỷ

Hệ: Ám, Hoả

Độ Nguy Hiểm: Cao Nhất

Tâm Trí: [■]

Với mỗi lần vỗ cánh, Sát Diệt Long Azhi Dahaka giáng xuống một cơn bão lửa đen. Ngọn lửa vượt qua giới hạn và bắt đầu thiêu rụi các toà nhà và mọi thứ trên mặt đất mà không phân biệt đối xứ.

Không, nó không phải bị thiêu rụi. Nó đã bị huỷ diệt.

Đột nhiên, những quả cầu đen khác nhau hình thành từ không khí loãng. Mọi thứ tiếp xúc với chúng đều biến mất vào hư vô, như thể nó chưa từng tồn tại ngay từ đầu.

Đây là một hòn đảo hẻo lánh nằm ở phía Đông của lục địa. Lối thoát duy nhất là cây cầu nối với đất liền, nhưng ngay cả khi chúng tôi chạy trốn bây giờ, chúng tôi sẽ không thể chạy trốn khỏi những kẻ đã đến để kết thúc thế giới này.

*Kuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu—————!!!!!!

*Haaaaaaaaa—————!!!!!!!

Tà Thần Nephid vươn cánh tay lên trên, và một quả cầu đen rực lửa hình thành phía trên ả ta, nó lớn dần cho đến khi lấp đầy bầu trời.

Quả cầu được khắc những vệt đen dị thường theo mọi hướng. Có một vết nứt trong không gian. Lượng mana khổng lồ đó đã làm biến dạng cả kết cấu của không gian.

Tôi... bất lực. Không có gì ngoài việc tận mắt chứng kiến ngày tận thế của thế giới này.

Và rồi, với một cái búng tay, ả hạ nó xuống.

Từ từ, quả cầu đen rực lửa rơi xuống thế giới.

「■■ (Hệ Ám, ★9)」

Thế giới bị nhấn chìm không thương tiếc bởi ngọn lửa đen.

Tuy nhiên, cơn đau thiêu đốt toàn thân của tôi không kéo dài lâu.

The End.

Thế giới bị diệt vong.

Và tôi biến mất.

● ● ● ● ● ● ●

"Bây giờ chúng ta sẽ tiến hành buổi lễ nghỉ hè cho các học viên năm nhất của Khoa Ma Thuật."

"..."

Tôi nhắm mắt lại, và khi mở ra lần nữa, tôi thấy mình đã trở lại lúc bắt đầu lễ nghỉ hè.

Mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng tôi.

Tai tôi cảm thấy như bị tắc.

Tôi không thể nghe thấy giọng nói của người chủ trì buổi lễ hay tiếng trò chuyện bị bóp nghẹt của các học viên.

"Trời đựu... Nghiêm túc thật luôn?"

Tôi thở dài thật sâu, vùi mặt vào tay. Các học viên bên cạnh liếc xéo tôi, nhưng tôi chẳng buồn quan tâm đến.

Tôi biết thở sâu vài lần. Bất chấp nỗi sợ hãi bản năng do Tà Thần truyền đến từng đợt, tôi có thể nhanh chóng lấy lại cảm xúc của mình nhờ hiệu ứng [Linh Thể Băng Hoại] của [Chúa Tể Băng Giá].

Sau đó, tôi lặng lẽ suy nghĩ.

"...Đến đây nào."

Tôi sẽ không nản lòng chỉ vì chứng kiến sự xuất hiện của Tà Thần.

Khi tôi bình tĩnh nghĩ về nó, nó không khác nhiều so với những gì tôi đã trải qua trước đây.

Tôi chỉ cần vượt qua bất kỳ nghịch cảnh nào đến với mình thôi.

Thì ra Tà Thần Nephid là con gái ấy cơ ( ͡° ͜ʖ ͡°)

Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.

trướctiếp