Cố Tổng Thiếu Phu Nhân Lại Làm Loạn Rồi

Chương 57


trướctiếp

Cố Tử Minh lần theo địa chỉ mà La Thành đưa cho, hắn tìm đến một căn hà nhỏ nằm cách xa trung tâm thành phố khi đến nơi trời cũng đã chập choạng tối.

Hắn đậu xe cách xa ngôi nhà của Tuệ Di, nhìn thấy cô từ trong nhà đi ra. Sau khi thấy Tuệ Di đã đi xa, hắn xuống xe đi tới trước cổng nhà của cô.

Thấy cửa cổng không khóa, Tử Minh mở cửa đi vào. Hắn vào trong nhà nhìn thấy căn nhà nhỏ cũ kĩ hắn không khỏi đau lòng.

Thì ra cô trốn hắn đến sống ở đây, hắn đi lòng vòng trong nhà. Nghe tiếng mở cửa hắn liền tìm chỗ trốn vào trong.

Nép mình sau tắm rèm cửa, Tử Minh nhìn thấy Tuệ Di đang xách một túi đồ vừa mua ở cửa hàng tạp hóa về.

“Bảo bối, xin lỗi co nha hôm nay mẹ con mình ăn mì một bữa nha. Ngày mai mẹ sẽ mua đồ ăn ngon hơn để bồi bổ cho con nha. “.

Tuệ Di vừa nói vừa xoa xoa cái cái bụng to tròn của mình. Bụng cô khá to nên đi đứng sinh hoạt cũng bất tiện hơn.

Tử Minh nhìn thấy cô ăn uống không dinh dưỡng, hắn vừa giận vừa thương dù sao cũng tại hắn nên cô mới như vậy. Muốn ra nói chuyện với cô, nhưng sợ cô sẽ hoảng sợ nên hắn đành đứng đó nhìn cô.

Tuệ Di nấu mì xong thì bưng ra bàn, cô kéo ghế ngồi xuống. Vừa ngồi vào bàn, cô nhìn thấy cái rèm cửa có gì đó hơi lạ. Tuệ Di đi tới kiểm tra.

Vừa kéo rèm ra cô bất ngờ khi nhìn thấy Cố Tử Minh đang đứng đó.

Mặt đối Mặt, Tuệ Di chưa biết phải làm gì Cố Tử Minh đã lao tới ôm chầm lấy cô. Hắn vùi đầu vào vai cô, giọng nói có chút nghẹn ngào.

“Em dám mang con của tôi bỏ nhà đi, gan em cũng lớn quá nhỉ. “

Tuệ Di tức giận cô đẩy hắn ra. “Anh tới đây làm gì. Còn dám lẻn vào nhà tôi. Cố Tử Minh anh không có liêm sỉ à? “

Thấy thái độ tức giận của Tuệ Di Cố Tử Minh vẫn điềm tĩnh hắn nắm lấy tay cô nhưng lại bị cô hất ra.

“Theo tôi về nhà”.



Cố Tử Minh lạnh giọng, tỏ thái độ không vui khi nhìn thấy Tuệ Di tránh mặt mình.

“Tôi không về, anh không có quyền bắt ép tôi phải làm theo ý của anh “.

“Được, nếu em không thích nhẹ nhàng, thì đừng trách tôi”.

Cố Tử Minh kéo tay Tuệ Di muốn lôi cô ra xe. Nhưng Tuệ Di nhất quyết phản kháng cô đánh vào tay của hắn rồi hét lên.

“Anh buông tôi ra đi. Anh nghĩ anh là ai mà có quyền ép buộc người khác chứ. “

Cố Tử Minh sắc mặt lạnh băng, hắn ép cô vào cánh cửa rồi dùng tay bóp cằm của cô.

“Tôi là ai à?. Tôi là Cố Tử Minh là chồng của Chu Tuệ Di em. Dù em có đi tới chân trời nào tôi cũng sẽ lục tung tất cả để tìm em đấy.

Tuệ Di muốn gạt tay của tử Minh ra nhưng sức của hắn quá mạnh cô không thể thoát ra được.

“ Chẳng phải chính anh là người đã đẩy tôi đi sao?.Anh còn yêu Tĩnh Nhược như vậy tại sao không đến với cô ta đi mà lại dày vò tôi chứ. “

Nhìn thấy Tuệ Di bật khóc Cố Tử Minh mới giảm lực ở tay lại, hắn giơ tay muốn lau nước mắt cho cô, nhưng cô lại quay mặt đi không để hắn chạm vào

“ Mọi chuyện chỉ là hiểu lầm thôi, tôi chưa kịp giải thích em đã bỏ đi rồi. “

Tuệ Di không muốn nghe, cô đẩy hắn ra. “Anh về đi, tôi không muốn nghe gì hết. Ký giấy ly hôn đi làm ơn giải thoát cho tôi đi. “

Tuệ Di vừa nói vừa lau nước mắt, Cố Tử Minh nhìn thấy thái độ cứng rắn của cô, hắn cũng không nói gì nữa.

Hắn nhìn cô một cái rồi bỏ đi, Tuệ Di thấy hắn rời đi cô ngồi sụp xuống đất bật khóc nức nở.

trướctiếp