Từ Nông Nô Đến Đại Lãnh Chúa

Chương 94: Quốc Vương


trướctiếp

“ Oe oe oe…”

“ Phu nhân xin hãy dỗ dành tiểu thiếu gia, nếu không chúng ta sẽ bị phát hiện mất “

Bá Tước phu nhân lúc này tay bế một đứa bé tầm khoảng 1 tuổi không ngừng khóc bên cạnh còn có một cậu nhóc 6 7 tuổi đang bám lấy góc áo mẹ mình thân sắc lo lắng đi theo đám Pháp Sư di chuyển trong đường hầm.

Bá Tước phu nhân cũng biết việc này là không tốt nên không ngừng dỗ dành

“ Ngoan nào con gái của mẹ, ngoan nào…”

Nhưng cô nhóc vẫn không có dấu hiệu ngừng lại tiếng khóc càng ngày càng lớn hơn

“ Oe oe oe…”

Đột nhiên phía trên đám người nghe thấy được tiến bước chân dồn dập và cả nói chuyện thanh âm

“ Bụp bụp bụp…”

“ Lục soát kỹ cho ta, không để tên nào chạy trốn”

“ Đại nhân chúng ta không phát hiện người thân của gã Bá Tước chỉ phát hiện cái xác của hắn ở đây thôi “

“ Đại nhân bên này cũng không”

Đột nhiên tên đầu lĩnh lúc này ra hiệu mọi người im lặng, mắt nhắm lại tai đang tập trung nghe cái gì đó

“ Khoan đã, hình như tiếng này là… tiếng khóc “

Đám binh sĩ cũng không nghe được bởi vì đường hầm ở dưới cũng khá sâu tên đầu lĩnh này nghe được bởi vì đơn giản hắn là Kỵ Sĩ.

“ Bên dưới, tiếng khóc ở bên dưới, nhanh mau tìm cho ta chắc chắn ở đây có đường hầm “

“ Rỏ “

Lão già và đám pháp sư lúc này cũng nghe được phía trên nói chuyện sắc mặt đều rất khẩn trương

Hắn cũng không sợ những tên tép riêu này chỉ sợ từ đó kéo đến càng nhiều người thôi, nhất là mấy tên Pháp Sư bên Tà giáo bọn chúng thực lực cũng không kém hắn là bao, quan trong là bọn chúng nhiều người

Còn bên này chỉ có một mình hắn là người mạnh nhất, mấy tên thuộc hạ của hắn cũng chỉ đa số là cấp 2 cấp 3 thôi.

Đám người lúc này gấp rút bước đi càng nhanh chóng hơn tiến lên phía trước dưới sự dẫn dắt của tên lão già

Thần Thức hắn lúc này mở ra bao trùm phạm vi 300 m không cần bản đồ mà vẫn có thể biết được hướng đi chính xác, đây là năng lực cơ bản mà một pháp sư cấp 5 sẽ có khi đột phá đến cảnh giới này.

Bước chân nhanh chống di chuyển, xa xa có thể thấy được ánh sáng cuối cuối con đường

“ Là lối ra, mọi người nhanh lên”



Đám người lúc này băng ra đường hầm ánh sáng chiếu vào làm cho bọn họ có chút nheo nheo mắt không thích ứng.

Một tên binh sĩ lúc này từ đằng xa chạy đến

“ Các vị mời theo ta”

Tên lão pháp sư lúc này 10 phần cảnh giác hỏi thăm, tại sao ở đây lại có người, là gián điệp tà giáo sao

“ Ngươi là ai?”

Bá Tước Phu nhân thấy thế cũng chủ động giải thích

“ Ngài Pháp Sư tên này là người mình, ở cuối đường hầm sẽ luôn có người chờ đợi tiếp ứng chúng ta phòng ngừa có trường hợp khẩn cấp “

“ Thì ra là vậy “

Tên Lão Già lúc này quay lại tiện tay quơ một cái đường hầm sụp đổ “ Bùm bùm”

“ Đi thôi “

Hắn ra lệnh một cái đám người lúc này theo binh sĩ đi đến mấy cái xe ngựa đằng xa đang chờ sẳn.

Bọn họ tiến vào trong xe, binh sĩ lúc này quất một cái ngựa kêu hí hí bắt đầu di chuyển.

Cadell Thành lúc này có vài chỗ trái ruội khói phát ra mù mịt, tiếng la giết cũng đã không còn tuyên cáo nơi này cũng đã chính thức thức thất thủ, Lão Thống Lĩnh cũng đả không biết sống chết ra sao.

Trung Tâm Đế Quốc

Nơi này nơi này là một nơi có đồng bằng rộng lớn và phì nhiêu cùng với đó là hệ thống sông ngòi bao phủ chằn chịt rất thuật lợi để phát triển nông nghiệp làm cho dân số ở đây lên tới 2 triệu người.

Nơi này chính là nơi sinh sống và là lãnh địa của ba vị Hầu Tước và một vị Công Tước.

Và cũng là thủ đô của Đế Quốc Alanta, nơi ở của Quốc Vương và Hoàng Tộc.

Trong cung điện xa hoa và rộng lớn được canh phòng nghiêm ngặt, nơi những viên pha lê chiếu sáng khắp nơi cùng với những bức chạm khắc linh vật vô cùng tinh tế và sống động nói lên lịch sử và văn hóa lâu đời của Đế Đuốc.

Trên bảo tọa lúc này ngồi chính là Quốc Vương Rowan khoảng 50 tuổi bộ dáng, thân khoác hoàng bào óng ánh đầu đội vương miệng chứa đầy viên ngọc quý, cùng với đó là vẻ mặt ung dung không lộ ra biểu cảm gì.

Bên dưới chính là các quan đại thần nhưng trái ngược với thần sắc bình thản của Quốc Vương bọn họ lúc này sắc mặt đều rất lo lắng

“ Bệ hạ, Nam địa khu thất thủ”

Giọng nói của một vị tướng lĩnh vang lên làm cho suy nghĩ trong lòng đám người đều được chứng thực.

Quốc vương nghe thấy thế từ trên cao nhìn xuống lên tiếng

“ Các ngươi nghĩ chúng ta nên làm sao?”



Mọi người” Cái này… “

Nghe được câu hỏi của Quốc Vương các quan tài thần cũng không biết phải làm sao

“ Bệ hoạ, mối nguy này nên sớm diệt trừ thì sẽ tốt hơn “

Nghe được lời nói của tên này một người khác lên tiếng

“ Bệ hạ, không thể nếu chúng ta xuất quân người được lợi nhất trong vụ này chính là Louis Công Tước “

Hắn nói ra chuyện này cũng không sợ bởi vì ở đây tất cả đều là người mình không có một người nào là của Công Tước ở đây.

“ Thánh điện đâu, đây không phải là việc của bọn họ sao lâu như vậy còn chưa thấy mặt “

“Bọn hắn đang từ ngoài khơi tới đây dự kiến 20 ngày nữa sẽ tới nơi “

Một vị đại thần lên tiếng, mọi người nghe thế sắc mặt buông lỏng, một vị thống lĩnh lúc này bước ra xin chiến.

“ Bệ Hạ, cho ta 5 vạn quân ta sẽ diệt sách đám Tà Giáo này “

“ Nhưng còn Công Tước Louis thì sao?”

“ Đúng đó…

“ Quá mạo hiểm rồi…



Đám người lúc này không ngừng xì xào bàn tán bên trên Quốc Vương lúc này lên tiếng

“ Thống lĩnh Zane và Roiney hai người các ngươi dẫn theo 10 vạn quân tiến tiến đến chinh phạt Tà Giáo

Còn về Louis các ngươi cũng không cần phải lo, có quân của thánh điện tới hắn sẽ không dám làm bậy “

Quốc vương lúc này là hoàn toàn tự tin, nếu Công Tước không muốn cùng thánh điện là địch chắc chắn trong thời gian này sẽ không dám gì.

Dù sao thánh điện rất bí ẩn không ai biết thực lực của bọn hắn tới đâu hay mạnh tới mức nào, bọn hắn chỉ biết là Thánh Điện rất rất mạnh thôi.

Thống lĩnh Zane và Roiney lúc này đi ra ngoài một chân quỳ xuống

“ Thần tuân lệnh “

Quốc vương phất phất tay đứng lên rời đi, những quan đại thần lúc này cũng khon người cung tiễn Quốc Vương

“ Bệ Hạ Vạn Tuế”

Hết Chương.

trướctiếp