Thời gian trôi đi nhanh chóng, rốt cuộc Ark và Trạch An cũng chờ đợi được thứ nên xuất hiện.
Nó bất thình lình bắn ra ngọn lửa màu đen về phía Trạch An, cậu đã chuẩn
bị từ trước nên có thể dễ dàng tránh khỏi đòn tấn công nhưng động tác
của Ark còn nhanh hơn cậu.
Bùm!
Thanh kiếm của Ark ngăn chặn ngọn lửa đen rồi khiến nó bắn ngược lại về phía con ma thú.
“Ai… ai cần cậu giúp chứ?” Trạch An bực bội trừng mắt, cậu cũng có thể tự
bảo vệ bản thân mà, tên nam chính này sao lại làm màu vậy chứ?
“Tôi lo sẽ có bất trắc.” Ark mỉm cười đáp lại, sau đó quay đầu nhìn về phía con ma thú một cách lạnh lùng.
“Grừ!!!” ma thú đang kêu lên đau đớn, nó không ngờ việc phục kích của bản thân lại thất bại một cách đơn giản như vậy.
Nó là một con ma thú với đặc trưng hắc ám một cái rõ rệt. Nó cao hơn ba
mét, hình người đầu thú, sau lưng là từng gai nhọn màu đen như loài
nhím, đôi mắt màu đỏ dựng ngược trông vô cùng đáng sợ, đồng thời trí
thông minh của nó cũng khá cao nên mới có chuyện đột kích bất ngờ lúc
bọn họ đang chiến đấu với Quái Ngư.
“Ha, biết chơi thật đấy!” Ark cười khẩy một cái, sau đó dùng một kiếm đơn giản giết cho con Quái Ngư khổng lồ trên mặt hồ.
Phập.
Thanh kiếm của Ark đang toả luồng hào quang đỏ rực như máu, khiến cho Lucy, Martha và Bean đều vô thức tránh xa.
Dù Martha biết Ark có sức mạnh rất ghê gớm, nhưng cô không ngờ lại đáng sợ như vậy. Ark còn chưa thi triển sức mạnh và Martha đã cảm thấy áp lực
vô hình nặng nề đè ép trên vai.
Ma thú hình người cũng cảm nhận
được nguy hiểm cận kề, nhưng nó hiểu rõ việc chạy trốn là vô ích, những
gai nhọn đang tạo ra vô số ngọn lửa đen rồi đồng loạt bắn về phía Ark.
Bùm bùm bùm!
Những ngọn lửa đen bị rào chắn vô hình chặn lại rồi tan biến vào hư vô.
Trong một chớp mắt, Ark dịch chuyển tới trước mặt ma thú rồi dùng tay xuyên
thủng vào ngực của nó. Khi Ark rút tay ra, một quả tim đỏ tươi vẫn còn
đập thình thịch trên tay hắn.
Bộp.
Quả tim bị quăng xuống
mặt đất như một món đồ rác rưởi, Ark phất nhẹ tay một cái, máu tươi bẩn
thỉu dính trên người đều biến mất.
Trạch An nhìn cảnh tượng này
mà nghĩ thầm trong bụng, rõ ràng hắn có thể dùng phép thuật tấn công từ
xa nhưng lại lựa chọn cách thức đẫm máu này, quả nhiên đang muốn thị uy
trước mặt ai đó.
Abyzou dùng con mắt ác ma lén quan sát kinh ngạc không thôi, tại sao ma thú cô dày công chuẩn bị lại bị giết chết một
cách dễ dàng như vậy?
Ở những tổ đội trong rừng cũng bị ma thú
tấn công, hiển nhiên bọn họ không thể giết chết ma thú một cách dễ dàng, nhưng cũng chẳng phải là không có sức để phản kháng.
Thậm chí có những học sinh khi đối mặt với nguy hiểm cận kề đã thức tỉnh hoàn toàn hạt mầm ác ma bên trong cơ thể.
Derrick cũng ở trong tổ đội có người thức tỉnh hạt mầm ác ma cũng ngơ ngác
không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Hắn nhớ không lầm thì Ma Vương
Beelzebub không triển khai kế hoạch này, hay là do bản thân hắn chưa đủ
quyền hạn để được quyền biết tới?
Nhưng nếu hạt mầm ác ma do Ma
Vương gieo xuống thì tại sao ngài lại khiến chuyện này bại lộ trước mặt
nhiều người như vậy? Không hợp lý một chút nào!
Abyzou khác với
Derrick, ả nhanh chóng hiểu được những gì đang diễn ra. Một ác ma khác
đang tranh quyền cai trị với Ma Vương, đối phương đã âm thầm gieo rắc
hạt mầm ác ma trước để nuôi dưỡng sức mạnh. Nhưng với số lượng nhiều như vậy, đáng lẽ nhân loại phải phát hiện từ sớm chứ?