Quãng thời gian hơn nửa tháng sống chung với Zhao Wu đã giúp Tài hiểu thêm về lịch sử Trung Quốc cổ đại và tình hình hiện nay.
Gã biết rằng vào giữa thế kỷ thứ ba ở Trung Quốc đã có ba quốc gia cùng tồn tại đồng thời với nhau, tạo thành thế cát cứ.
Nhà Ngụy mạnh nhất chiếm lĩnh vùng Trung Nguyên đất đai màu mỡ, dân đông, nhân tài nhiều như nấm.
Nhà Ngô có cơ sở vững chắc ở miền Nam, tận dụng ưu thế sông nước mà trở thành một thế lực đáng gờm.
Nhà Thục gốc rễ yếu nhất, nội lực không có gì, phải trôi dạt đi khắp nơi,
cuối cùng chọn Ba Thục là khu vực núi non hiểm trở, dễ thủ khó công, tuy cũng hùng bá một thời nhưng vẫn là quốc gia bị tiêu diệt đầu tiên.
Điều nực cười là cuối cùng cả ba nhà không nhà nào thắng, thành quả rơi hết vào tay nhà Tấn.
Khi nhìn vào thế cục hiện nay, Tài nhận ra có nhiều điểm khác biệt.
Khu vực trung tâm của Vùng đất Tự Do là nơi tập trung nhiều cơ sở kinh
doanh nhất, đông dân nhất, thương mại ngầm cực kỳ phát triển, hiện đang
được T-rex chiếm cứ. Băng Cá Voi Xanh vì không cạnh tranh được đã phải
dạt lên Khu Bắc để xây cứ điểm và trở thành một lực lượng quân sự. Tình
thế này với Cá Voi Xanh tuy là một nước cờ thông minh nhưng phần nhiều
là bị ép buộc.
Có thể thấy tương lai T-rex vẫn sẽ chiếm lĩnh khu
vực trung tâm, từ đó phát triển lên thành băng sát thủ mạnh nhất Vùng
đất Tự Do thay thế Cá Voi Xanh, Cá Voi Xanh sẽ phải lấy Khu Bắc làm bàn
đạp. Nhưng phía sau của Khu Bắc là núi non hiểm trở, cơ sở vật chất và
quy mô dân số sẵn có kém hơn khu vực trung tâm rất nhiều, tương lai
không mấy sáng sủa.
Câu hỏi quan trọng nhất đặt ra là Con Lợn Nái Sề nên làm gì và có thể làm gì để chia ba thiên hạ?
Tài mường tượng rằng hắn cần phải giữ được khu bờ Tây. Nơi ấy cũng là vùng
đất sầm uất, lại có sự hậu thuẫn của Adam White, tương lai có thể cạnh
tranh được với các thế lực còn lại.
Đây là hội nghị ba bên để bàn về tương lai của Vùng đất Tự Do, có thể nói về ý nghĩa không khác gì
hội nghị Yalta năm 1945 giữa Mỹ, Anh và Liên Xô để phân chia quyền lực
giữa các bên thắng trận trong Chiến tranh thế giới thứ hai.
Về
mặt nào đó có thể xem như Tài và Quintus đang là một liên minh giống như Mỹ và Anh năm xưa để đấu với Liên Xô. Liên minh này mỏng manh, tạm thời và chứa đầy toan tính bên trong nhưng vẫn là một liên minh cần thiết để đối đầu với một T-rex quá đỗi hùng mạnh.
Nói vậy không có nghĩa là T-rex đang có ưu thế áp đảo.
Thời gian đang ủng hộ Cá Voi Xanh, không phải T-rex. T-rex cần một chiến
thắng quyết định trong thời gian ngắn trước khi mùa đông đến. Chính vì
thế mà Jackson buộc phải hy sinh lực lượng mạnh nhất của mình là Mũi Dao để tạo lợi thế trên chiến trường.
T-rex tuy giết được Darius
nhưng Tavon cũng đã thiệt mạng. Hai bên đang giằng co ở phòng tuyến số
hai chưa biết kết quả thế nào. Nếu giằng co kéo dài thì chính T-rex mới
là bên thua thiệt.
Ba nhà lãnh đạo chia nhau chỗ ngồi, tạo thành hình tam giác.
Cách chỗ ngồi của họ không xa là xác chết vẫn còn hơi ấm của Darius, quang
cảnh ấy vừa mang tính biểu tượng, vừa đậm chất bi kịch.
Jackson mở lời:
- Đại Thống Soái Quintus, tôi với bố cậu vốn là những người bạn bè thân
thiết, chỉ vì bị kẻ thứ ba nấp trong bóng tối xúi bẩy mà thành ra cảnh
người sống, ta chết, điều đó khiến tôi vô cùng đau lòng. Tôi tự hỏi làm
sao mà mình cứ phải chém giết lẫn nhau một cách tàn nhẫn như vậy. Mọi
người đều thua thiệt, chẳng ai có lợi. Cá Voi Xanh đã giết hai chiến
tướng giỏi nhất của tôi, như thế là có qua có lại rồi, không cần phải
đánh nhau thêm nữa.
Quintus nhìn thi thể của bố, trong lòng căm
hận Jackson không lời nào nói hết được, nhưng gã cố dẹp nỗi đau xuống,
trả lời với giọng bình tĩnh.
- Ông Jackson đây đã giết bố tôi một cách tàn nhẫn, xác chết vẫn còn ấm, đó không phải là cử chỉ của một
người bạn tốt. Các ông cũng đã giết hơn một trăm nghìn quân của chúng
tôi tại Đại Bản Doanh của chúng tôi, những hành động đó có thể tha thứ
được không? Ông Jackson, ông định làm gì để bù đắp cho những tổn thất
quá lớn của Cá Voi Xanh?
Jackson liền trả lời:
- Một hiệp
định đình chiến. Chúng ta là những sát thủ, không phải là dân ngoại giao và cũng chẳng có Liên hợp quốc nào ở đây chứng nhận cho chúng ta, nhưng chúng ta là những người đàn ông, là những nhà lãnh đạo của hai tổ chức
lớn nhất Vùng đất Tự Do, lời cam kết của chúng ta chính là văn bản. Tôi
cam kết sẽ rút quân khỏi Khu Bắc và từ nay không tấn công vào căn cứ của cậu nữa, được chứ?
Quintus dĩ nhiên không vội tin vào những lời đường mật. Gã hỏi lại:
- Đổi lại các ông muốn điều gì?
- Chúng tôi chỉ muốn một cử chỉ tỏ ý trân trọng từ phía Cá Voi Xanh. Các
cậu chấm dứt tất cả các ràng buộc và thúc ép với các nhà cung cấp, để họ rời khỏi Khu Bắc. Từ nay chúng ta chia sẻ một thị trường chung, tự do
và cởi mở.
Quintus hiểu thâm ý của Jackon.
Ý đồ của Jackson mà thành hiện thực thì Cá Voi Xanh sẽ tan rã trong vòng một tháng.