Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị

Chương 182: Gần bao lâu?


trướctiếp

Trương Phàm cũng không bất ngờ đối với việc Khổng Vân Huy và Tân Kiến An nhanh như vậy đã lấy được phỉ thuý.

Phỉ thuý không khó kiếm lắm. Đơn giản cũng chỉ là vấn đề chỉ phí bao nhiêu mà thôi.

Chỉ là, chờ đến khi Trương Phàm nhìn thấy phỉ thuý hai người bọn họ chuẩn bị, hắn vẫn không nhịn được mà kinh hãi.

Không phải không đủ, mà là có chút quá nhiều, hơn nữa phẩm chất cũng cao.

Đều là phỉ thuý chất lượng cao, ẩn chứa rất nhiều linh khí, tổng cộng gần hai trăm khối.

“Cục trưởng Khổng, đội trưởng Tần... Những phỉ thuý này, giá trị cũng không thấp nha!” Trương Phàm nghiêm túc nói.

Hai người bọn họ là người đề cử hắn, nếu như hai người bọn họ xảy ra vấn đề, kỳ thật thì hắn cũng có trách nhiệm liên quan. Truyện Linh Dị

“Ha ha ha, cung phụng Trương cứ việc yên tâm, những phỉ thuý này đều mua bình thường, tôi với lão Tân cũng vẫn có chút tích góp!” Khổng Vân Huy nghiêm túc nói:

“Đương nhiên, xem như là lấy toàn bộ tích góp ra cũng không đủ, nhưng chúng tôi bán một ít giá trị cống hiến đi!”

“Thật ra, giá trị cống hiến cũng có thể dùng làm tiền! Rất nhiều người vô cùng nguyện ý mua giá trị cống hiến!” Tân Kiến An nói thêm.



“Là tôi lo xa rồi!” Trương Phàm cười cười, sau đó nói: “Những thứ này, đủ cho hai người sử dụng, hai người cùng đi, hay là từng người một?”

“Gần bao lâu?” Tân Kiến An hỏi.

“Cái này không nói chắc được, có lẽ là một ngày, có lẽ là ba đến năm ngày, có lẽ là tám ngày, mười ngày!” Trương Phàm nói:

“Cái này phải xem tư chất cá nhân của mỗi người rồi.”

“Vậy lão Tần đi trước đi, hai chúng tôi không thể đồng thời bế quan được!" Khổng Vân Huy không chút do dự nói.

“Tôi mới bị kẹt chín năm, ông đã mười năm rồi! Ông đi trước đi!” Tân Kiến An xua tay:

“Cứ quyết định như vậy đi, đừng nhường tới nhường lui, để cung phụng Trương phải chê cười!”

“Tôi...” Khổng Vân Huy còn muốn nói gì đó, nhưng Tần Kiến An đã đi ra ngoài.

“Lão Tân này!” Khổng Vân Huy bất đắc dĩ lắc đầu.

“Ai đến trước đều như nhau thôi!” Trương Phàm vừa cười vừa nói: “Tôi cần một nơi tuyệt đối an toàn! Đừng để bị quấy rầy!”



“Đi theo tôi!” Khổng Vân Huy gật đầu.

Rất nhanh, Trương Phàm liền biết tại sao cục võ quản lại được xây dựng ở vùng núi, hơn nữa các tòa nhà còn xây dựng không cao.

Thì ra ở đây, có thế giới ngầm còn khổng lồ hơn.

Nơi này vô cùng hiện đại hoá, khắp nơi đều tràn ngập cảm giác khoa học kỹ thuật, lại càng có sân huấn luyện khổng lồ, rất nhiều thành viên của cục võ quản ở trên sân huấn luyện đổ mồ hôi như mưal

Khổng Vân Huy và Tần Kiến An dẫn Trương Phàm đi qua vài cánh cửa hợp kim nặng nề, sau đó mới vào một căn phòng.

Căn phòng này, tất cả xung quanh đều là hợp kim thật dày, xung quanh có một số lỗ thông hơi cỡ bằng ngón tay.

Căn phòng này, sức mạnh phòng ngự quả thực là có thể chống đạn hạt nhân.

Về phần nói khả năng xông vào, trừ phi diệt trừ tất cả nhân viên của cục võ quản Lỗ Châu, bằng không căn bản không thể đi tới đây.

Trương Phàm rất hài lòng với hoàn cảnh này, bảo Khổng Vân Huy và Tân Kiến An ra ngoài rồi hắn bắt đầu bố trí trận pháp cảm ngộ.

Tuy rằng hắn tự tin cho dù để Khổng Vân Huy và Tần Kiến An nhìn hắn bố trí thì hắn tin là Khổng Vân Huy và Tần Kiến An cũng không thể xem hiểu.

trướctiếp